Bạch Nguyệt Quang - Chương 57: Chúc những người có tình cuối cùng sẽ thành đôi

Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:42:51
Lượt xem: 6

Vân Mộ Kiều không biết phải trả lời thế nào.

Nếu chuyện này liên quan tới cô và Trì Tiện, cô đoán cô chắc phải g.i.ế.c người.

Vân Mộ Kiều ôm Cố Mẫn Mẫn, vỗ vỗ lưng cô ấy.

“Vậy nên, cậu đồng ý đính hôn với Lục Cẩn, là vì họ lấy Lý Hành Giản ra làm uy h.i.ế.p đúng không?”

Cố Mẫn Mẫn gật đầu, dựa vào vai Vân Mộ Kiều, nghẹn ngào khóc thút thít.

“Sau khi Lý Hành Giản gặp chuyện, họ cắt đứt nguồn tài chính của mình, ba mẹ Lý Hành Giản bán xe bán nhà, ngày đêm làm việc không ngừng nghỉ, cũng chỉ đủ duy trì chi phí sinh hoạt của Lý Hành Giản.

“Từ đó về sau, mình bắt đầu làm việc cho Trì Tiện. Trì Tiện đã nhờ rất nhiều chuyên gia giúp, nhưng họ đều không dám làm phẫu thuật mở hộp sọ để loại bỏ m.á.u tụ trong đầu của Lý Hành Giản.

“Trong hai năm qua, mình nghe nói có một bác sĩ ở Tân Hải rất giỏi về việc này, Trì Tiện đã đến cầu xin rất nhiều lần, nhưng đều bị từ chối.”

“Mới đây, Lục Cẩn tìm đến mình, nói rằng anh ta có thể giúp mình hẹn bác sĩ này để khám cho Lý Hành Giản.”

Nghe đến đây, một dự cảm xấu lại một lần nữa xâm chiếm trái tim của Vân Mộ Kiều.

Cô không chắc chắn hỏi lại: “Bác sĩ đó… có phải tên Giang Tự Hành không?”

Cố Mẫn Mẫn khóc một lúc, tâm trạng đã ổn định hơn nhiều.

Cô ấy rời khỏi vòng tay của Vân Mộ Kiều, nhìn cô một chút, đem theo sự ngạc nhiên: “Cậu làm sao biết được vậy?”

Vân Mộ Kiều: “……” Thật trùng hợp, cô vừa mới châm biếm anh ta không lâu!

Câu này Vân Mộ Kiều không dám nói với Cố Mẫn Mẫn, sợ cô ấy sẽ có tâm lý gánh nặng, liền chuyển sang câu hỏi khác: “Lý Hành Giản đã làm phẫu thuật chưa? Kết quả thế nào?”

Cố Mẫn Mẫn lắc đầu: “Bác sĩ Giang đã đến thăm khám cho Lý Hành Giản, hứa sẽ phẫu thuật cho anh ấy vào ngày mai, loại bỏ m.á.u tụ trong não.”

“Ngày mai?!” Vân Mộ Kiều kích động đứng lên: “Chúng ta hôm nay đã xử lý Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn, sao phẫu thuật lại vào ngày mai?”

Điều này không ổn rồi.

“Lịch của bác sĩ Giang đã sắp xếp rất kín, và Lý Hành Giản cũng cần chuẩn bị trước phẫu thuật, ngày mai là thời gian sớm nhất rồi, Lục Cẩn chắc sẽ không yêu cầu bác sĩ Giang hủy phẫu thuật vào ngày mai đâu chứ?”

Cố Mẫn Mẫn không hiểu tại sao Vân Mộ Kiều lại kích động như vậy.

Từ góc độ của Lục Cẩn, hôm nay cô chỉ có vài lời nói hơi không đúng, sau khi sự việc xảy ra, cô không muốn bị liên quan đến anh ta, ngoài ra cũng chẳng có gì quá đáng.

Hơn nữa, những điều cô đã đồng ý làm thì đều đã thực hiện, Lục Cẩn không có lý do gì để thay đổi quyết định.

“Lục Cẩn là người rất khó đoán, huống hồ Giang Tự Hành lại thích Úc Noãn Noãn, thật khó để đảm bảo đêm nay sẽ không có sự thay đổi gì.

“Hay là thế này, cậu lập tức đi tìm Giang Tự Hành, sau đó theo dõi anh ta, đảm bảo anh ta về thể chất và tâm lý đều bình thường, không ảnh hưởng đến cuộc phẫu thuật ngày mai.”

Vân Mộ Kiều không yên tâm, dù Lục Cẩn không gây rắc rối cho Giang Tự Hành hay làm trì hoãn thời gian phẫu thuật, nhưng khó mà đảm bảo Giang Tự Hành – tên ngốc ấy – có thể bình tĩnh lên bàn mổ sau khi biết chuyện Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn đính hôn.

Phẫu thuật mở hộp sọ, chỉ một sai sót nhỏ là có thể dẫn đến sai lầm nghiêm trọng.

Cô không dám tưởng tượng nếu Lý Hành Giản c.h.ế.t trên bàn mổ, Cố Mẫn Mẫn sẽ điên cuồng đến mức nào nữa.

Nghe Vân Mộ Kiều nói Giang Tự Hành thích Úc Noãn Noãn, Cố Mẫn Mẫn không nói nhiều, cầm túi xách đi ra ngoài, vừa đi vừa gửi tin nhắn cho Giang Tự Hành để xác nhận vị trí của anh ta.

Cố Mẫn Mẫn đi tìm Giang Tự Hành, còn Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn thì cũng cần phải được giám sát.

Vân Mộ Kiều không chần chừ, ngay lập tức đi theo, cùng với Trì Tiện rời khỏi phòng nghỉ để theo dõi.

Trong sảnh tiệc, Úc Noãn Noãn đang ngượng ngùng theo sau Lục Cẩn, Cố Thế Thừa và Phương Tiêm Nguyệt làm quen với mọi người.

Vân Mộ Kiều và Trì Tiện không lại gần, đứng ở một khoảng cách không xa không gần, quan sát, đề phòng họ có hành động bất thường.

Chẳng bao lâu sau, Lục Cẩn dẫn Úc Noãn Noãn đi về phía họ.

Lục Cẩn cười nghiến răng nói: “Cảm ơn Trì thiếu và Cô Vân trong lúc bận rộn vẫn đến tham gia lễ đính hôn của tôi và Noãn Noãn, lần sau có thời gian sẽ mời hai người ăn cơm.”

Vân Mộ Kiều nâng ly: “Chúc hai người có tình cuối cùng cũng thành đôi.”

Trì Tiện cũng theo sau chúc phúc: “Chúc hai người trăm năm hạnh phúc.”

Lục Cẩn một hơi uống cạn ly rượu, sắc mặt càng thêm khó coi hơn.

Họ đều hiểu rõ, mối quan hệ này thực sự là như thế nào mà đến được với nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-ygqv/chuong-57-chuc-nhung-nguoi-co-tinh-cuoi-cung-se-thanh-doi.html.]

Lục Cẩn giao tiếp trong sảnh, đã cử người lợi dụng lúc Trì Tiện rời phòng nghỉ, định đánh thuốc mê rồi bắt cóc Vân Mộ Kiều.

Chỉ là anh ta không ngờ rằng, Vân Mộ Kiều và Trì Tiện từ sau bữa tiệc chào đón lần trước đã luôn đề phòng anh ta.

Họ đã hứa sẽ tham dự lễ đính hôn của Lục Cẩn, nhưng trên dây chuyền thạch anh tím Vân Mộ Kiều đeo, đã gắn bộ định vị mới phát triển từ công ty của Trì Tiện, liên kết với chiếc ghim áo thạch anh tím của Trì Tiện.

Chỉ cần Vân Mộ Kiều nhấn nút khóa trên dây chuyền, bộ định vị trên ghim áo của Trì Tiện sẽ phát ra ánh sáng đỏ, thông báo với Trì Tiện rằng cô gặp nguy hiểm.

Trước khi Vân Mộ Kiều hoàn toàn bất tỉnh, cô đã kích hoạt cơ chế đó.

Trì Tiện ngay lập tức nhận được tín hiệu, khi người của Lục Cẩn đang khiêng Vân Mộ Kiều ra khỏi phòng nghỉ, Trì Tiện đã kịp chặn họ lại.

Nếu không phải Vân Mộ Kiều chỉ hít phải một lượng thuốc mê không nhiều, và âm thanh đánh người của Trì Tiện khiến cô tỉnh lại, gọi anh lại, thì tên côn đồ đó có lẽ đã bị Trì Tiện đánh thành thịt vụn rồi.

Sau đó mọi việc đều là kế hoạch của Vân Mộ Kiều.

Tin tức về căn phòng 1808 là do kẻ xấu gửi đi, nhưng Chu Dực Phong tìm Lục Cẩn chơi bi-a để kéo dài thời gian là do Vân Mộ Kiều sắp xếp.

Cô và Trì Tiện đã lợi dụng khoảng thời gian đó, di chuyển tên côn đồ lên phòng khác, trói lại.

Sau đó dùng thuốc mê của tên côn đồ đó để gây mê Úc Noãn Noãn, đem cô ta đến phòng 1808.

Khói hương trong phòng 1808 không liên quan đến Vân Mộ Kiều, vì khi cô đem Úc Noãn Noãn đến phòng, hương đã được thắp lên.

Sau đó, Trì Tiện nhờ chị hai Trì Ninh gọi điện báo cảnh sát, tố cáo khách sạn Lộc Minh có người mua dâm.

Để đạt được mục đích, họ đã nhờ Tô Ninh Nhất ,Tô Thập An, Chung Duẩn lôi kéo Cố Mẫn Mẫn, Chu Dực Phong và những người khác, cùng cảnh sát đi lên tầng 18 để chứng kiến sự điên rồ của Lục Cẩn.

Mọi việc suôn sẻ như vậy, đều nhờ Lục Cẩn đã cho người can thiệp vào hệ thống camera của khách sạn Lộc Minh trước đó.

Người của Lục Cẩn không để lộ dấu vết, Vân Mộ Kiều và Trì Tiện cũng không để lại sơ hở.

Khi Lục Cẩn và mọi người rời đi, Vân Mộ Kiều lập tức nâng ly cùng Trì Tiện: “Làm cho anh ta tức c.h.ế.t luôn!”

Bây giờ Úc Noãn Noãn trên danh nghĩa là tiểu thư thật của Cố gia, và đã có hôn ước chính thức với Lục Cẩn. Hai người muốn hủy bỏ cũng không dễ dàng như vậy.

Vân Mộ Kiều và Trì Tiện tiếp tục theo dõi Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn, càng thấy họ cười gượng, cô càng cảm thấy vui.

Để Vân Mộ Kiều vui hơn một chút, Trì Tiện còn dặn dò mấy người trẻ tuổi đi theo Lục Cẩn, thay phiên nhau lên chúc mừng Lục Cẩn và Úc Noãn Noãn.

Vân Mộ Kiều ghé vào tai Trì Tiện, cười nhẹ: “Anh thật xấu xa.”

Trì Tiện mỉm cười đáp lại: “Em cũng đâu kém gì anh.”

Vân Mộ Kiều đang mỉm cười, bỗng nụ cười của cô lập tức cứng lại khi nghe thấy câu đó.

Nhưng trong lòng Trì Tiện lại nói thêm một câu: “Người anh yêu nhất.”

Khi đó nụ cười của cô mới xuất hiện lại trên khuôn mặt.

Nhưng trong lòng cô, cảm giác không vui như trên mặt.

Cô cảm thấy, có lẽ mình thật sự đã trở nên xấu xa, ngày càng giống như những nhân vật phản diện trong tiểu thuyết.

Trước đây, khi gặp chuyện, cô sẽ tự giác tìm cảnh sát.

Bây giờ, cô lại trực tiếp trả đũa.

Trì Tiện như thể nhìn thấu những suy nghĩ của cô, nhẹ nhàng hôn lên trán cô.

“Kiều Kiều, em không làm gì sai cả.”

“Thế giới và luật pháp không thể mang lại công bằng và chính nghĩa cho em, em có thể tự đòi lại.”

“Những gì em không thể có, anh sẽ cho em.”

“Kiều Kiều, anh sẽ luôn ở bên em.”

Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️

Vân Mộ Kiều tựa vào lòng Trì Tiện, nghe nhịp tim của anh.

Những lời Trì Tiện nói ra, lẽ ra cô nên vui mừng, nhưng không hiểu sao, cô chỉ cảm thấy trong lòng ngột ngạt và khó chịu lạ thường.

“Trì Tiện, đừng bao giờ bỏ rơi em một mình nhé.”

“Sao có thế chứ?.”

Loading...