Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê HE Với Thế Thân Rồi! - Chương 134: Tình địch nhỏ bé của Bùi Túc Nguyệt
Cập nhật lúc: 2024-10-28 05:59:55
Lượt xem: 27
Khoảng hai tiếng sau.
Cửa văn phòng lại vang lên tiếng gõ.
"Mời vào." Giọng nói trầm tĩnh của Tô Dĩ Trần vang lên.
Thẩm Nguyên ôm một đống tài liệu bước vào.
Anh ấy mỉm cười nhìn Tô Dĩ Trần, đưa cho anh những tài liệu và báo cáo cần ký tên trong thời gian gần đây.
Tô Dĩ Trần nhận tài liệu, lần lượt xem qua.
Thẩm Nguyên ban đầu rất vui vẻ nhìn Tô Dĩ Trần chuẩn bị báo cáo công việc, nhưng khi anh ấy nhìn thấy Bùi Túc Nguyệt đang ngồi uống trà trên ghế sofa, nụ cười lập tức trở nên cứng đờ.
“Cậu Bùi, cậu..."
Thẩm Nguyên có một chút ác cảm với Túc Nguyệt.
Cho dù là vì lý do gì.
Chưa kể đến việc Bùi Túc Nguyệt đã “bắt cóc” Tô Tô, chỉ cần nhìn hương trà xanh thoang thoảng trên người cậu, Thẩm Nguyên liền cảm thấy điểm nào trên người Bùi Túc Nguyệt cũng đáng ghét.
"Tôi đến chờ vợ mình tan làm để đi ăn cơm." Bùi Túc Nguyệt mỉm cười dịu dàng, cố tình nhấn mạnh hai chữ "vợ mình", nói rõ cho Thẩm Nguyên nghe.
Quả nhiên, sắc mặt Thẩm Nguyên trông khá khó coi.
Túc Nguyệt cười nhẹ: “Tổng giám đốc Thẩm, chẳng lẽ người nhà không thể ở đây sao?”
Người nhà...
Thẩm Nguyên lạnh lùng nói: “Cậu Bùi, cậu và chủ tịch Tô mới chỉ đính hôn, vẫn chưa kết hôn, hơn nữa trong nước chưa công nhận hôn nhân đồng giới.”
Bùi Túc Nguyệt không vui.
Cậu chuyển ánh mắt ấm ức sang phía Tô Dĩ Trần: "Anh ơi, em chỉ muốn ở bên cạnh anh thôi, nhưng tổng giám đốc Thẩm lại khắt khe với em như vậy... Thật là quá đáng."
Tô Dĩ Trần mở miệng định nói gì đó.
"Xin lỗi, em cũng không muốn làm phiền anh. Nhưng chúng ta đã trao nhẫn đính hôn rồi, ý của tổng giám đốc Thẩm là chúng ta sẽ không chính thức kết hôn sao?"
Ánh mắt Bùi Túc Nguyệt vừa ấm ức vừa đáng thương.
"Sao lại thế được?" Tô Dĩ Trần dịu dàng kiên nhẫn giải thích: "Túc Túc, em đừng nghĩ nhiều, sau này chúng ta nhất định sẽ chính thức kết hôn."
Anh chuyển ánh nhìn sang Thẩm Nguyên.
Sắc mặt của Thẩm Nguyên đã trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng không biết đã chửi thầm câu “trà xanh” bao nhiêu lần.
Anh ấy đã đọc nhiều sách và tài liệu về cách đối phó với "trà xanh", nhưng những cái đó đều là những chiêu dành cho kẻ thứ ba muốn phá hoại tình cảm của người khác.
Túc Nguyệt là bạn trai của Tô Tô, cũng là vị hôn phu, và sau này sẽ là chồng chính thức.
Dù có bao nhiêu chiêu thức lợi hại để đối phó với "trà xanh" cũng không thể áp dụng được.
Ai bảo người ta là người yêu chính thức chứ?!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/chuong-134-tinh-dich-nho-be-cua-bui-tuc-nguyet.html.]
Thẩm Nguyên tức giận đến nghiến răng.
"Thẩm Nguyên, Túc Túc nói chuyện vốn dĩ như vậy, em ấy không có ác ý đâu, anh đừng để bụng." Tô Dĩ Trần nghiêng về phía Bùi Túc Nguyệt, an ủi Thẩm Nguyên.
Thẩm Nguyên "hừ" một tiếng: “Chủ tịch Tô thật là thiên vị, đến lúc này vẫn không nhịn được mà bênh vực vị hôn phu của mình.”
Đây mà gọi là không có ác ý sao?
Bùi Túc Nguyệt lúc nào cũng cảnh giác với những người xung quanh, lo sợ ai đó sẽ nhòm ngó bạn trai của mình, cướp mất người mình yêu.
Tô Dĩ Trần cười nhạt: "Tính cách của Túc Túc vốn như vậy, tôi sẽ dạy dỗ em ấy tốt hơn. Thẩm Nguyên, hy vọng anh không để bụng."
Thẩm Nguyên gật gật đầu, đúng, hãy dạy dỗ chó của nhà cậu đi, đừng để chạy ra ngoài cắn người lung tung.
Bùi Túc Nguyệt thu lại ánh mắt cảnh giác và thù địch.
Thẩm Nguyên là đối tác công việc của Tô Tô, cũng là cấp dưới của Tô Tô, cậu không đặc biệt nhắm vào người này.
Cậu biết rõ kẻ thù thực sự của mình là ai. Chỉ là kẻ thù đó thật ra cũng chẳng phải mối đe dọa gì.
"Vậy anh tìm tôi có việc gì nữa không?" Vẻ mặt Tô Dĩ Trần bình tĩnh, vừa hỏi vừa xử lý tài liệu.
Thẩm Nguyên sững sờ một giây, hơi nhíu mày, nói: "Thật ra có một việc."
“Nói đi.”
“Dạo gần đây, tổng giám đốc của tập đoàn Cố Thị, tổng giám đốc của tập đoàn Lục Thị, cùng với giám đốc của các công ty khác ở Phong Thành, đều đã gửi thiệp mời cho cậu. Họ mời cậu tham dự buổi đấu giá của nhà họ Hoắc ở Phong Thành, và... Bọn họ đều muốn gặp riêng cậu để bàn về việc hợp tác với Vân Thịnh.”
Thẩm Nguyên vừa nói vừa quan sát sắc mặt Tô Dĩ Trần.
Tô Dĩ Trần từ đầu đến cuối vẫn giữ vẻ mặt lạnh nhạt, ánh mắt điềm tĩnh, dùng tốc độ nhanh chóng xử lý tài liệu.
Anh bình tĩnh nói: “Buổi đấu giá của nhà họ Hoắc ở Phong Thành phải không? Bên đó đã gửi thiệp mời, vài ngày nữa có thể lên đường đi công tác ở Phong Thành rồi.”
“Doanh nghiệp thương mại Thủ đô sẽ cử người đến, đây là cơ hội của chúng ta, nhất định phải nắm bắt.” Tô Dĩ Trần nhẹ nhàng nói.
Thẩm Nguyên hơi cau mày: “Nhà họ Lục và nhà họ Cố cùng với các gia tộc giàu có khác cũng sẽ đến, thế lực đến từ thủ đô không hề nhỏ, Tô Tô, cậu chắc chắn có thể tranh giành được không?”
“Nếu đã có mục tiêu, thì nhất định phải thành công.”
“Không vào hang cọp, sao bắt được cọp con?”
Tô Dĩ Trần cười nhẹ.
Bas
Đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu dã tâm của anh, nụ cười tự tin nhẹ nhàng thể hiện sự chắc chắn trong lòng.
Anh giống như một con sói con trưởng thành nhanh chóng, lớn mạnh đến hình dáng hiện tại, toàn thân toát lên khí chất quyết đoán uy nghiêm, không cần nổi giận mà vẫn khiến người khác phải kính sợ.
Anh là một vị vua đã đạt đến một tầm cao nhất định.
Khiến người khác chỉ cần nhìn đã kính nể.
Không thể không phục tùng anh, trung thành với anh.