Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Bạch Nguyệt Quang Vạn Nhân Mê HE Với Thế Thân Rồi! - Chương 117: Âm mưu của Lục Minh Thần

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:47:17
Lượt xem: 32

Triệu Kỳ Căn cười khẽ nhìn Lục Minh Thần: "Có rất nhiều cách để hoàn toàn hủy diệt một người, khiến họ thân bại danh liệt, làm họ mãi mãi không có ngày quay đầu."

 

Lục Minh Thần bị ánh mắt của bạn tốt làm cho rợn người, cậu ta nắm chặt chăn, hít một hơi lạnh: “Tôi không làm chuyện g.i.ế.c người phóng hỏa này, anh trai tôi chắc chắn sẽ tức giận.”

 

"Cậu yên tâm, Tiểu Thần, sao tôi có thể để cậu làm loại chuyện trái pháp luật này chứ." Triệu Kỳ Căn khẽ cười nói: "Không cần g.i.ế.c người phóng hỏa, chúng ta cũng có thể làm cho Tô Dĩ Trần thân bại danh liệt."

 

"Anh trai cậu thương cậu nhất, cho dù cậu làm sai chuyện gì, anh ấy đều không nỡ trách cứ cậu." Triệu Kỳ Căn hướng dẫn từng bước.

 

Lục Minh Thần nhớ tới dáng vẻ dịu dàng của anh trai khi nói về Tô Dĩ Trần, lại nhớ tới anh ấy từng cảnh cáo mình không nên đối phó với Tô Dĩ Trần, còn có giọng điệu mắng mỏ của anh trai…

 

Lục Minh Thần tức giận bĩu môi, nói: “Hôm nay anh trai tôi còn vì Tô Dĩ Trần mà trách mắng tôi. Anh ấy bảo tôi đừng nhắm vào Tô Dĩ Trần nữa.”

 

Nghĩ tới đây, Lục Minh Thần liền không vui.

 

Cậu ta vừa tức giận vừa ghen tị, dựa vào cái gì mà Tô Dĩ Trần được anh trai che chở?!

 

Chẳng lẽ Tô Dĩ Trần lại dùng phương pháp hèn hạ nào đó để chia rẽ quan hệ giữa anh trai và mình?

 

Triệu Kỳ Căn cười lạnh: “Tô Dĩ Trần? Anh ta là cái thá gì? Cũng chỉ là một kẻ đê tiện lấy sắc hầu hạ người khác mà thôi, sao có thể so được với người cao quý như cậu?”

 

Lục Minh Thần cảm thấy bạn tốt nói rất có lý, cậu ta khẽ ngẩng đầu: "Đúng vậy, anh trai tôi sẽ không vì Tô Dĩ Trần mà ngay cả tôi cũng không thương."

 

Triệu Kỳ Căn tiếp tục nói: "Tô Dĩ Trần rất dễ đối phó, giống như lần trước, chúng ta để cho Trần Cường cãi nhau ở tiệc sinh nhật của cậu, buộc tội Tô Dĩ Trần, video trong camera nhà cậu có thể tung lên mạng, để cho tất cả mọi người biết Tô Dĩ Trần là một kẻ trèo lên người có tiền, khi có tiền thì trở thành kẻ vô ơn vong ân phụ nghĩa quên cha quên mẹ!"

 

Ánh mắt Lục Minh Thần lập tức sáng lên.

 

Triệu Kỳ Căn nói tiếp: “Còn có… trong bữa tiệc sinh nhật của Khinh Chu, chuyện anh ta trộm vòng tay đá ánh trăng của cậu, cũng có thể đăng lên mạng, kích động cảm xúc của mọi người.”

 

“Để người khác đánh mắng Tô Dĩ Trần, khiển trách Tô Dĩ Trần, nhục mạ Tô Dĩ Trần.”

 

“Như vậy không phải đời này Tô Dĩ Trần chỉ dám cụp đuôi sao? Xem anh ta còn dám kiêu ngạo ở trước mặt cậu nữa không?”

 

Triệu Kỳ Căn nhướng mày cười khẽ.

 

Lục Minh Thần hoàn toàn bị cách nói của bạn tốt hấp dẫn: “Có được không?”

 

Cậu ta lại nhớ tới bữa tiệc sinh nhật của Cố Khinh Chu, chuyện Tô Dĩ Trần trộm vòng tay của cậu ta, không, lúc ấy là cậu ta nói xấu Tô Dĩ Trần, video giám sát lưu lại chân tướng còn ở trong tay Bùi Túc Nguyệt.

 

Lục Minh Thần siết chặt nắm đấm, cuối cùng cậu ta cũng thông minh hơn một chút: "Nhưng mà! Video giám sát lưu lại chân tướng kia vẫn còn trong tay Bùi Túc Nguyệt."

 

Nếu bọn họ dám tung tin đồn, với quan hệ của Bùi Túc Nguyệt và Tô Dĩ Trần bây giờ, chắc chắn Bùi Túc Nguyệt sẽ giúp Tô Dĩ Trần.

 

Lục Minh Thần chán nản.

 

“Yên tâm.” Triệu Kỳ Căn cười lạnh: “Tôi có thể tìm người giúp cậu hack vào máy tính của Bùi Túc Nguyệt, xóa đoạn video giám sát kia đi, như vậy bọn họ sẽ không thể đưa ra chứng cứ.”

 

Ánh mắt Lục Minh Thần sáng lên, sùng bái nhìn bạn tốt.

Bas

 

Triệu Kỳ Căn xoa đầu Lục Minh Thần.

 

Cậu ta nói tiếp: "Bây giờ dư luận trên mạng rất dễ dàng bóp c.h.ế.t một người. Tô Dĩ Trần không quyền không thế, chỉ bằng việc anh ta trộm cắp, làm đồ chơi của giới nhà giàu... Những điều này đủ để kích động người trên mạng nhục mạ anh ta."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-van-nhan-me-he-voi-the-than-roi/chuong-117-am-muu-cua-luc-minh-than.html.]

 

“Thậm chí còn có thể bắt được anh ta.” 

 

“Không phải Tô Dĩ Trần rất biết nhẫn nhục chịu đựng sao? Tính cách anh ta yếu đuối như vậy, đến lúc đó hết đường chối cãi, bị ngàn vạn cái miệng mắng chết.”

 

Triệu Kỳ Căn nói xong, nụ cười trở nên thâm hiểm hơn rất nhiều.

 

Lục Minh Thần vừa hưng phấn vừa sợ hãi: “Nhưng… lỡ như bị lật xe.”

 

“Sẽ không đâu.” Triệu Kỳ Căn khinh thường cười nhạo: “Chỉ cần chúng ta nắm đầy đủ chứng cứ, đẩy Tô Dĩ Trần lên đầu ngọn sóng, chắc chắn có thể mượn miệng toàn mạng để g.i.ế.c anh ta.”

 

Mượn d.a.o g.i.ế.c người?!

 

Trong lòng Lục Minh Thần càng sợ hãi: “Nhưng tôi chỉ muốn đuổi anh ta đi, làm như vậy có quá đáng không… tôi không muốn có người chết.”

 

Triệu Kỳ Căn nhún vai: “Mối quan hệ giữa cậu và Tô Dĩ Trần đã kết thúc, hiện tại anh ta bám vào Túc Túc, cho dù cậu không làm gì anh ta, sớm muộn gì cũng có một ngày anh ta nhắm vào cậu.”

 

Trong lòng Lục Minh Thần vẫn hơi sợ hãi, nhưng lại rất muốn Tô Dĩ Trần thân bại danh liệt.

 

Hơn nữa… giọng điệu của anh trai trong điện thoại lúc nãy, sao lại thiên vị Tô Dĩ Trần như vậy?!

 

Trong lòng Lục Minh Thần càng thêm khó chịu.

 

Cậu ta ngẩng đầu, nói: "Vậy chúng ta lấy chứng cứ như thế nào, với truyền bá ở trên mạng thông qua biện pháp gì?"

 

Triệu Kỳ Căn nhếch môi: “Không cần vội, từ từ sẽ đến. Cậu nghe tôi, sau này đừng dùng biện pháp ngu xuẩn của mình, như vậy sẽ không lật xe.”

 

“Được.” Lục Minh Thần gật đầu.

 

 

Không lâu sau.

 

Lục Minh Thần tự mình đón xe về nhà.

 

Bởi vì anh trai không tới đón cậu ta.

 

Ba mẹ cũng mặc kệ cậu ta.

 

Trong lòng Lục Minh Thần nghẹn một bụng lửa, cậu ta giận dữ trở về nhà, ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt khó chịu.

 

“Tiểu Huyên!” Cậu ta mất kiên nhẫn gọi giúp việc trong nhà.

 

Tiểu Huyên đang quét dọn, cô ấy cẩn thận nhìn tiểu thiếu gia sắp nổi giận, mím môi nói: “Sáng sớm hôm nay ông Lục và phu nhân vừa mới ra ngoài, vẫn chưa trở về.”

 

Lục Minh Thần không kiên nhẫn đá bàn, sắc mặt khó chịu: "Tôi xuất viện cũng không ai quan tâm tôi?"

 

Tiểu Huyên không dám chọc giận tiểu thiếu gia tính tình không tốt, cô ấy cúi đầu yên lặng làm việc.

 

Sắc mặt Lục Minh Thần càng trở nên khó coi hơn.

 

 

Loading...