Ngày tháng trôi , vẫn âm thầm tìm cách g.i.ế.c Lý Nhất Dạ, còn thì lúc nào cũng xuất hiện trong cuộc sống của .
Trong khi , Thái hậu ép lựa chọn mỹ nhân.
Bản cực kì phiền não, thể cho bất kì nữ tử nào thứ các nàng luôn khát khao, những nữ nhân sẽ nhận kết cục thê thảm hơn cả mẫu hậu , nên thở dài từ chối.
Tuy nhiên, Thái hậu vẫn chịu bỏ cuộc.
Mê Truyện Dịch
Cho đến một ngày, trúng xuân dược của Thái hậu.
Sắc trời tối sẫm, trong tẩm cung của Thái hậu, mê man những ngọn nến mờ mờ ảo ảo.
Mấy mỹ nhân lả lướt tiến đến mê hoặc , đành đánh ngất các nàng, mang bộ dạng đầy chật vật và nhếch nhác chạy ngoài.
Sau đó, cố gắng trở về tẩm cung của , ngầm vận xuân dược ngoài.
Khẽ đưa mắt màn đêm mịt mùng, dường như cảm nhận sự âm u và cô đơn đến tận xương tủy, từ từ siết chặt lấy , khiến cảm thấy ngột ngạt khó thở...và màn đêm cũng tựa tương lai của .
Thảm hại bao nhiêu!
Sau khi vận xuân dược ngoài, cả thấm đẫm mồ hôi, yếu ớt đến vô lực.
Ta liền ngã xuống, ngoài dự đoán vì rơi xuống nền sàn lưu ly, ngã vòng tay của một .
Vòng tay an , nhưng nhiễm lạnh.
Ta nhíu mày khó chịu, dường như vòng tay liền cứng đờ, đó, lập tức cảm nhận ấm.
Khắp nơi trong tẩm cung bỗng bừng sáng.
Những ngọn nến ma mị nối đuôi kéo thành những ngọn lửa yêu dị, giống như trong đêm tối mịt mùng bỗng thắp lên muôn ngàn tia sáng.
Ta chút sững sờ.
Dù mệt, nhưng vẫn cố gắng ngước mắt lên, và bắt gặp một ánh mắt đen láy sâu thẳm.
Lý Nhất Dạ!
Lại là .
Bao nhiêu bộ dạng thảm thương của , đều chứng kiến từ đầu đến cuối, nhếch môi tự giễu...cuối cùng cũng hiểu vì , thua .
Lý Nhất Dạ dịu dàng, bế lên giường, kéo chăn ấm đắp cho .
Cổ họng bỗng thấy khô khốc.
- "Tại ?"
Hắn trả lời.
- "Vốn dĩ ngươi như ."
Ánh mắt dường như đang lạc cõi kí ức xa xôi.
Đôi khi những lời khó hiểu, nhưng , những lời đều đang miêu tả về một , mà , là bản !
Bởi vì rõ ràng bản mất trí nhớ.
Tuy nhiên cũng chẳng ép bản nghĩ nhiều, chỉ mỉa mai hỏi.
- "Vậy vốn dĩ bộ dạng như thế nào?"
Hắn thẳng đôi mắt của , tựa như đang nhớ điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan/chuong-74-anh-trang-sang-trong-long-bao-quan.html.]
- "Kiêu căng ngông cuồng, sợ trời đất."
Ta giật vì câu trả lời của .
- "Thật buồn , ngươi đang ảo tưởng thành kẻ khác.
Lý Nhất Dạ, bản từ quen ngươi, và cũng sở hữu thanh kiếm nào tên Trường Vũ."
Tuy chẳng quan tâm đang nhầm thành kẻ khác, nhưng khi , bản chút mơ hồ khó chịu.
Hắn .
- "Rồi ngươi sẽ nhớ thôi."
Mí mắt bỗng nhiên nặng trĩu.
Trong cơn mơ hồ, thấy tiếng lẩm bẩm.
- " đến lúc , ngươi sẽ đủ khả năng g.i.ế.c !"
Đêm , ngủ một giấc mộng mị.
Ta mơ một giấc mơ dài.
Trong giấc mơ , vui chơi ở chốn thiên đường, kiêu ngạo ngông cuồng như lời Lý Nhất Dạ .
Bản chẳng còn vận nam trang, mà là khoác bộ y phục đỏ chói rực rỡ, dệt bằng muôn ngàn cánh bướm, trông vô cùng xinh kiêu sa.
Tay cầm một thanh kiếm viền bằng những đường vân tím biếc, huyền ảo ma mị.
Giữa nơi tinh hoa của trời đất, cầm kiếm múa một khúc hoan ca.
Lúc , bản bao tiêu sái tự tại, thoải mái phong lưu.
(Truyện chỉ đăng tải duy nhất tại https://.wattpad.com/user/aurelia_k3)
Đến khi tỉnh giấc, ở tẩm cung chỉ cô độc.
Tựa như những chuyện xảy đêm qua, đều như khói mây.
Bây giờ chỉ bản cô độc ở tẩm cung , chỉ thấy mệt mỏi rã rời.
Vì thế, bèn truyền lệnh thiết triều sáng nay.
Giữa lúc , ở bên ngoài tiếng cấp báo.
- "Tâu bệ hạ, tin dữ chuyển về từ biên quan...Triệu tướng quân, Triệu tướng quân c.h.ế.t !!"
Có tiếng ai đó gào , rằng bản nhất định gặp , tiếng cận vệ ngăn cản đó tẩm cung của .
Còn lúc , đầu óc trống rỗng.
Như một kẻ điên dại đến mất lý trí, chạy vụt ngoài, quên cả việc bản cực kì nhếch nhác, chân mang giày, đầu tóc rối tung.
Trước sự ngạc nhiên của , túm lấy kẻ đưa tin.
- "Nói rõ cho trẫm, là ai chết?"
Giọng khản đặc.
Ta nhận kẻ đang túm lấy chính là tên hầu cận của Triệu Ảnh Quân.
Lúc đang run rẩy, hai hàng nước mắt giàn giụa, mếu máo .