Bạch Nguyệt Quang Trong Lòng Bạo Quân - Chương 21: Ánh Trăng Sáng Trong Lòng Bạo Quân

Cập nhật lúc: 2025-08-08 02:42:55
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Nhất Dạ cúi đầu, bàn tay nhỏ bé run rẩy nắm chặt vạt áo của chẳng buông, Vân Mặc dịu dàng lên tiếng trấn an.

- "Điện hạ nghỉ ngơi, để nô tài lấy cháo ấm cho !"

Nhất Dạ câu trả lời của nàng hiểu thở phào nhẹ nhõm, khó chịu luyến tiếc buông vạt áo của nàng.

Hắn thực sự cùng nàng, chỉ là hiện giờ cơ thể yếu ớt vô lực chẳng còn sức.

Đến khi , tay nàng cầm một bát cháo nóng hổi.

Một vài bông tuyết vô tình đậu mái tóc buông thả tán loạn, khiến nàng càng trở nên sống động huyễn hoặc tâm trí con .

Trái tim của Nhất Dạ bỗng đập thịch một tiếng! Hắn đột nhiên sinh ảo giác, mặt tuyệt đối là một tiểu thái giám, mà là một tiểu cô nương xinh như hoa như nguyệt.

Thái giám nhỏ an tĩnh bên cạnh , đó nhẹ nhàng thổi thổi, dịu dàng đưa đến mặt một thìa cháo.

- "Điện hạ, thể ăn ?"

Giây phút , trái tim của nhân vật phản diện định sẵn tuyệt dính đến chữ "ái tình", bỗng lớp băng dày đặc trong trái tim vỡ tan thành từng mảnh nhỏ!

Hắn bất giác há miệng, khẽ nuốt xuống ngụm cháo ai đó thổi qua.

Cảm xúc ấm áp len lỏi trong trái tim, chạm sâu đến lục phủ ngũ tạng của .

Hương vị tuyệt vời thể tả , từng trải qua đây.

Tận đến khi Vân Mặc đút cháo cho xong, Nhất Dạ vẫn nàng mãi dứt.

Vân Mặc mơ hồ cảm thấy nguy hiểm giống như hung thú vây phục trong núi tuyết, nhưng đến khi định thần trở , mặt yếu ớt vô hại như , nàng cảm thấy bản đang nghĩ quá nhiều.

Ánh nến trong phòng rơi xuống hàng lông mi cong dài của Nhất Dạ, phản chiếu gương mặt khiến kinh diễm nhưng trắng bệch.

Không gian tĩnh mịch tựa như nhuốm thêm vài phần mộng ảo, khiến nàng tạm thời quên chính là nhân vật phản diện đầy nguy hiểm.

Mê Truyện Dịch

Vân Mặc nhẹ nhàng lên, lấy chăn đắp cho .

- "Điện hạ nghỉ ngơi, nô tài sắc thuốc cho điện hạ!"

Cho đến khi ảnh tiểu cô nương biến mất, ánh vô hại trong mắt vị hoàng tử bỗng lóe lên sự tàn ác.

Ẩn sâu trong đôi mắt xinh đen láy còn là tham luyến khát khao cháy bỏng nhấn chìm trong đó!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bach-nguyet-quang-trong-long-bao-quan/chuong-21-anh-trang-sang-trong-long-bao-quan.html.]

Biết đây, chiếm hữu thái giám nhỏ thành của riêng mất !.Từ đầu đến cuối, thái độ của Vân Mặc luôn cẩn thận ôn nhu, giống như sợ rằng Nhất Dạ sẽ dễ dàng thương tổn.

Mà Nhất Dạ, với hành động và lời của nàng, tạm buông bỏ sự phòng và cảnh giác trong lòng, lặng lẽ tiếp nhận.

Đến khi Vân Mặc bón thuốc cho xong, nàng dịu dàng vỗ về Nhất Dạ ngủ.

Nàng mấy yên tâm về , nên nàng quyết định ở , phòng khi lên cơn sốt, nàng thể chăm sóc cho .

Sau đó hai canh giờ lặng lẽ trôi qua, ánh trăng mờ nhạt chiếu qua ô cửa sổ.

Màn đêm tĩnh mịch, chỉ còn thấy tiếng gió rít gào hòa lẫn cùng tuyết rơi ngoài .

Vân Mặc an chìm giấc ngủ, thế nhưng Nhất Dạ đang chìm trong giấc mộng đột nhiên mở mắt.

Đôi mắt sắc lạnh giờ như phủ thêm một tầng băng sơn, giăng đầy tơ m.á.u giống như hoa bỉ ngạn đỏ chói nở rộ.

Sát khí mơ hồ bao quanh Nhất Dạ ngày càng dày đặc, lúc trông chẳng khác nào ác quỷ bò từ A tu la địa ngục.

Nơi thái dương ẩn ẩn khó chịu nhức nhối, nghiến răng cau mày, mồ hôi bắt đầu chảy dọc ướt đẫm sống lưng.

Bệnh cũ của , bắt đầu tái phát.

Nhất là những đêm đông lạnh giá, độc ngấm trong xương tạm thời trấn áp sẽ đột nhiên bạo phát, kéo tới cơn đau đầu triền miên nhiễu loạn tâm trí của , khiến khát vọng g.i.ế.c .

Mà thiếu nữ mặt, mái tóc xõa tung tản dài mặt đất, tựa như hoa cỏ diễm lệ nở rộ giữa trời đông lạnh lẽo, an chìm giấc ngủ hề phát giác điều hiểm nguy.

Từng suy nghĩ nổi lên cuồn cuộn như sóng nước, con ác linh trong tâm trí của hoàng tử nhỏ ai vây giữ, từ từ lộ , xâm chiếm lý trí đáng sợ của .

Thiếu nữ lẽ đang cảm thấy lạnh, nàng khẽ cựa tìm ấm, để lộ chiếc cổ trắng muốt tinh xảo, nơi duyên dáng ở xương quai xanh.

Hoàng tử ác ma trong bóng đêm u ám khẽ vươn tay, hàn quang lưu chuyển trong ánh mắt còn lạnh thấu hơn ánh trăng đêm đông, tưởng chừng chỉ cần siết chặt một cái, thái giám nhỏ của nhanh sẽ hương tiêu ngọc vẫn!

Lúc bàn tay chạm đến chiếc cổ tinh xảo, cảm giác ấm nóng mềm mại truyền đến khiến đáy lòng chợt run rẩy.

Tâm ma ẩn trong linh hồn tạm thời lùi , đôi mắt phủ thêm tầng băng sơn đột nhiên lóe lên tia sáng!

Nhất Dạ đột nhiên nhận , đang cái gì thế ?

Hoàng tử nhỏ Vân Mặc an tĩnh chìm trong cõi mộng, cứ thế tâm ma ngày một chìm dần.

Loading...