BÁC SĨ NHÀ TÔI BIẾT ĐỌC SUY NGHĨ - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-11-12 08:46:12
Lượt xem: 1,929

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 5

 

Vừa định trở về phòng, bước chân chợt khựng .

 

Ở đầu hành lang, ngay cửa phòng , là Tạ Yến.

 

Anh đó, ánh mắt vẫn dõi theo .

 

Ngay khoảnh khắc , bỗng hiểu việc giúp đỡ mà Chu Sinh … là gì.

 

Không hiểu , rõ ràng chẳng gì sai, rõ ràng từ chối dứt khoát, mà khi thấy ánh mắt Tạ Yến, trong lòng vẫn trào lên một cảm giác chột .

 

“Sao tìm đến đây?” - hỏi.

 

Giọng vang lên, vẫn ấm áp như khi:

 

“Tài khoản đặt phòng của chúng dùng chung, thấy địa điểm em ở.”

 

“Ồ… ờ…”

 

Hơi nóng từ phía truyền đến, khi vòng tay ôm từ phía , giọng thấp khẽ bên tai:

 

“Niên Niên , em định với nãy là ai ?”

 

Quả nhiên.

 

“Người lạ thôi, đến quen, em từ chối .”

 

“Niên Niên quả là sức hút, chỉ cần rời mắt một chút là khác để ý .”

 

“Này!” – đẩy nhẹ :

 

“Đừng kiểu mỉa mai đó.”

 

hiểu thêm một chút về Tạ Yến.

 

Thì cũng lúc nào cũng hiền lành, nho nhã như nước.

 

Anh cũng giành thế chủ động, lợi dụng lúc lúng túng để chiếm lấy cảm xúc của , dùng một cách riêng để thể hiện sự vui của .

 

Giữa thở đan xen, thấy giọng khẽ trầm xuống bên tai:

 

“Niên Niên… sẽ buông em .”

 

 

Chúng chơi cùng vài ngày, trong thời gian đó tình cờ gặp Chu Sinh một nữa.

 

Nhân lúc Tạ Yến mua đồ uống, bước đến cạnh , nhướng mày :

 

“Sao ? Có thấy hiệu quả ?”

 

liếc , giọng bất lực:

 

“Anh ?”

 

Hắn nhún vai, vẻ đắc ý:

 

“Từng thấy nhiều lắm . Mấy cảnh kiểu cặp đôi cãi , đàn ông đuổi theo dỗ dành nhiều lắm, khỏi thang máy em chằm chằm, là ngay.”

 

lúc đó, Tạ Yến đầu , ánh mắt giao thẳng về phía .

 

nhắm mắt, đau cả đầu.

 

Chu Sinh còn cố tình thả cho một cái nháy mắt, giọng thấp chỉ đủ hai thấy:

 

“Em gái ~, với đàn ông thì đừng dễ tha thứ thế, để thấy nguy cơ mất em, mới trân trọng.”

 

Tạ Yến , Chu Sinh rời .

 

vẫn còn đang nghĩ nếu hỏi, thì nên giải thích đây?

 

chẳng hỏi gì cả.

 

Chỉ tự nhiên đưa lon nước cho , nắm lấy tay như từng chuyện gì.

 

“Anh tò mò ?” - hỏi.

 

“Không ,” khẽ :

 

“Chỉ cần trong lòng em ai khác, thì chẳng gì đáng lo.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bac-si-nha-toi-biet-doc-suy-nghi/chuong-5.html.]

Nghe chắc nịch đến , nổi hứng trêu:

 

“Làm trong lòng em khác?”

 

Tạ Yến nâng bàn tay đang nắm lấy , cúi đầu khẽ hôn lên mu bàn tay , giọng trầm:

 

“Anh , chỉ thôi.”

 

thầm hừ trong bụng:

 

“Biết cái gì mà . Nếu em gặp sớm hơn, chắc nhé. Dáng thế, đúng gu , chừng…”

 

Chưa kịp nghĩ hết, chợt bắt gặp ánh mắt cực kỳ tủi của Tạ Yến đang .

 

giật b.ắ.n cả , c.h.ế.t chẳng lẽ thật sự nghĩ gì ?!

 

Trên máy bay trở về nước, khẽ nắm tay , mười ngón đan chặt, gương mặt tràn ngập hạnh phúc.

 

mềm lòng.

 

Trong khoảnh khắc đó, phá vỡ sự bình yên .

 

càng gần đến nhà, những suy nghĩ nặng nề dần dần .

 

“Tạ Yến” - sang :

 

“Em thật đấy, nếu còn dứt khoát rõ ràng, thì chuyện như thế sẽ còn lặp mãi.”

 

Anh im lặng suốt quãng đường về.

 

Khi xuống xe, trong thang máy, buông vali xuống, nắm tay , ánh mắt nghiêm túc:

 

“Niên Niên, sẽ xử lý thỏa. Anh hứa sẽ để ai ảnh hưởng đến cuộc sống và tình cảm của chúng .”

 

Tiếng “đinh” vang lên, thang máy đến tầng của nhà chúng . Cửa mở, cả hai chúng đều giật .

 

Ngay cửa nhà, một mặc áo hoodie, đội mũ trùm kín đầu đang xổm.

 

Nghe thấy tiếng thang máy, đó bật dậy, kéo mũ xuống.

 

Là Chu An.

 

Vừa thấy , hấp tấp tiến lên, định túm lấy tay áo , nhưng Tạ Yến chắn , nên đành ngượng ngùng rụt tay .

 

Giọng mang chút hối thật lòng:

 

, đến để xin .”

 

Chu An giơ bốn ngón tay, vẻ mặt áy náy:

 

“Lúc đó chỉ định đùa chút thôi, thật ngờ phá hỏng ngày kỷ niệm của hai .”

 

“Nghe mấy hôm Yến ca còn bay nước ngoài tìm cô, thấy quá, nên đến xin cho dáng một chút.”

 

Hắn còn tự nhận sẽ bếp nấu một bữa thật ngon để bù đắp, mà đúng lúc vợ chồng về nước, mệt rã rời.

 

nghĩ, thôi thì cũng , dù chuyện đó do , chỉ là giọt nước tràn ly thôi.

 

Không ngờ tay nghề của Chu An khá.

 

Hắn ngẩng đầu, đắc ý khoe:

 

“Đương nhiên ! Hồi còn học nấu ăn cùng Yến ca mấy tháng liền cơ mà…”

 

Một cái liếc lạnh của Tạ Yến quét sang Chu An, lập tức cụp vai, im bặt.

 

Sau hôm đó, giữa và Tạ Yến tạm thời trở như , chỉ là vẫn ngủ riêng phòng.

 

để ý thấy, bắt đầu từ chối dần các cuộc gọi, học cách phân biệt xem ai thực sự cần , ai đang lợi dụng.

 

Trái tim mềm .

 

Anh từng giải thích:

 

“Không gọi là giả bệnh, nhưng sợ, nhỡ là thật, mà vì nghi ngờ mà đến… nếu chuyện xảy , sẽ tha thứ cho .”

 

Nghe , chẳng nên giận nên thương.

 

Huống chi đàn ông , tối nào cũng mặc đồ ngủ vặn đến đáng nghi, giọng trầm dịu, mỗi đều khẽ hỏi,

 

“Niên Niên, tối nay… thể ngủ cùng ?”

 

 

Loading...