Chương 2
Nhìn dáng đang mặc áo chuẩn cửa, tức đến nghiến răng, trong đầu ngừng mắng:
“Ngoan ~ xem chút thôi~”
“Hừ, chắc là xem thật , là chạy xem bảo bối nào đó của ?”
Anh khựng , động tác dừng giữa chừng, đầu mấy , ánh mắt phức tạp khó tả.
“Sao thế?” – hỏi.
Anh lắc đầu, chẳng gì thêm, cúi xuống tiếp tục đồ.
thì trong lòng vẫn ngừng châm chọc:
“Đi , , ai mà ngăn nổi chứ, đại hùng cứu thế giới!”
“Xe cứu thương dùng hả? Bệnh viện cũng mở ?”
“Anh là pháp sư chắc, tự đến thì mới sống nổi …”
Chửi xong, thấy cả nhẹ nhõm hẳn.
lúc bước khỏi cửa, hình như thấy bước chân khựng một nhịp.
Chắc là nhầm thôi, dù Tạ Yến vốn nổi tiếng là bình tĩnh đến mức gì thể rối trí mà.
Trước khi , còn dặn một câu:
“Niên Niên, sẽ về sớm.”
Không ngủ từ lúc nào, đến khi tỉnh , thấy đang ngay bên cạnh, bộ đồ ngủ tối qua.
Càng càng bực.
…
tức tối c.ắ.n miếng bánh mì nướng, răng nghiến ken két.
Thấy dáng tức đến mức phồng má, khẽ , vòng tay ôm lấy từ phía , ghé sát tai bằng giọng dịu dàng:
“Xin em, dạo Phó Nam gặp nhiều rắc rối. Trước đó uống rượu, đau dày đến xuất huyết, lo quá nên mới qua xem thử.”
Chuyện cũng xảy , chẳng cãi thêm nữa.
khi , xem TV, tình cờ chiếu đúng một bộ phim tổng tài.
Đoạn đang chiếu: nữ chính thương, nam chính gấp gáp gọi bạn bác sĩ thiết đến chữa cho cô .
ngẩn vài giây, bất giác lóe lên một ý nghĩ, những tình tiết trong mấy truyện tổng tài từng như ùa về trong đầu.
Khoan …
Tạ Yến chẳng y hệt bác sĩ bạn gọi giữa đêm ?
Xung quanh chúng , tổng tài nhiều vô kể, thì uống rượu đến đau dày, thì nửa đêm thương cần khám, mà là bác sĩ, luôn sẵn sàng đến cứu viện.
Từng chi tiết đều trúng hết cả!
tưởng tượng cảnh hết tổng tài gọi, đến tổng tài khác, cả ngày công cụ cứu hộ cho bọn họ, như một con ch.ó nhỏ tội nghiệp, mệt mỏi mà vẫn ngoan ngoãn chạy theo.
Càng nghĩ càng thấy buồn , bật thành tiếng.
Tối hôm đó, chẳng định gì cả.
Vậy mà chủ động gõ cửa phòng .
Mái tóc vẻ vuốt kỹ, còn phảng phất mùi nước hoa dịu nhẹ.
Ánh mắt , trong đó chứa nụ , khóe môi cong lên:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/bac-si-nha-toi-biet-doc-suy-nghi/chuong-2.html.]
“Tối nay… thể cho ngủ nhờ ?”
nhướng mày, hỏi giọng nửa thật nửa trêu:
“Sao? Tối nay còn ca nào cần khám ?”
Anh trả lời, chỉ đưa hai tay nâng mặt lên, chậm rãi cúi đầu hôn xuống, nụ hôn dịu dàng mà nóng bỏng, xen lẫn những vết c.ắ.n nhẹ khiến khẽ run.
Có lẽ nhờ kinh nghiệm của tối qua, nên hôm nay chuyện diễn trôi chảy hơn hẳn.
Khi cởi áo, cả hai bỗng cùng khựng , và đều sợ cái điện thoại đổ chuông nữa.
Cả hai đồng thời liếc nó, .
Ánh mắt chạm , cuối cùng chẳng ai nhịn , đều bật .
Anh cúi , giọng mang theo tiếng khẽ bên tai :
“Tối nay sẽ nữa.”
Mặt đỏ bừng.
Cái gì , cứ như thể mới là nôn nóng chịu nổi .
…
Đêm đó, chợt nghĩ: đúng là thể bằng vẻ bề ngoài.
Tạ Yến là , một thật sự: nghiêm túc trong công việc, dốc lòng nghiên cứu những căn bệnh nan y t.h.u.ố.c chữa.
Anh hiền lành đến mức thể tin , hiếu thảo với ba , chân thành với bạn bè và đối với luôn nhẹ nhàng, quan tâm từng chút.
Chỉ là, quá đôi khi cũng rắc rối của riêng họ.
Mỗi khi chúng sắp chơi, định tổ chức một dịp kỷ niệm nào đó, gọi điện nhờ xem bệnh.
Số nhiều, nhưng nào cũng đúng khoảnh khắc khiến kịp trở tay.
Giọng mấy trợ lý trong điện thoại thì run run, tội nghiệp y như thật.
Có lúc là tổng tài nào đó uống rượu đến đau dày xuất huyết, lúc là ông tổng khác vì cưỡng ép yêu mà mệt lả, da dẻ tái nhợt như sắp c.h.ế.t đến nơi.
cũng bó tay .
Người chuyện nguy cấp tính mạng như thế, chẳng lẽ ngăn cản?
vẫn thấy cạn lời, bộ gọi cấp cứu thì khó lắm ?
Sao cứ nhất định là Tạ Yến?
Nhiều khi chỉ thầm : thật sự giống hệt bác sĩ công cụ trong mấy truyện tổng tài, chuyên kéo giữa đêm để vá víu hậu quả cho đám bạn giàu .
Thế nhưng đây là hiện thực, truyện.
Không thể báo cảnh sát, cũng chẳng thể khuyên ai bệnh viện .
Dù mỗi xong việc đều về nhanh, nhưng tâm trạng chẳng còn như , cái háo hức ban đầu cũng phai dần.
Hôm nay là kỷ niệm một năm kết hôn của chúng .
Tối qua rõ với :
“Em hôm nay ai phiền nữa.”
Gần đây phòng thí nghiệm bước tiến mới, bận rộn suốt, sáng tối khuya mới về.
Lần , chúng hiếm hoi cùng siêu thị, chọn đồ ăn để nấu bữa tối riêng.
nhớ sinh nhật , từng về sớm tự tay bếp, nấu một bàn ăn khiến kinh ngạc, tay nghề của chẳng thua gì đầu bếp mấy chục năm kinh nghiệm, mà món nào cũng đúng khẩu vị .
Khi , chúng quyết định thật lòng ở bên , cả hai đều hạnh phúc đến mức, mỗi dịp lễ tết đều gì đó đặc biệt cho .