Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ba Tôi Là Long Ngạo Thiên Trong Tiểu Thuyết Nam Sinh - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-09-23 23:41:08
Lượt xem: 199

Chương 16: Ba! Ba!

 

Cố Mộng Chi gặp ba anh em sinh ba khi đang cùng bạn cùng bàn Vân Huyên đi lấy sách vở, đồng phục và một số đồ dùng học tập ở trung tâm sinh hoạt. Cô bé nhận được rất nhiều sách, một mình không thể mang nổi, Vân Huyên xung phong giúp đỡ với lý do: sô-cô-la của Cố Mộng Chi quá ngon!

 

Hai cô bé mang theo rất nhiều sách, đi một đoạn thì đã thấm mệt.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

“Mệt quá đi. Cố Mộng Chi, chúng ta nghỉ một lát nhé.” Vân Huyên đặt sách xuống tay vịn cầu thang, dự định nghỉ ngơi một chút rồi nói với Cố Mộng Chi: “Trường mình phát nhiều sách quá, còn có cả mấy quyển sách ngoại khóa, chắc không đọc hết được đâu.”

 

Cố Mộng Chi chia bớt vài quyển sách từ tay Vân Huyên sang mình: “Cậu chắc không phải vì thời gian của cậu dành hết cho truyện tranh à?”

 

Trong giờ học, Cố Mộng Chi còn thấy trong cặp của cô bạn toàn là truyện tranh đủ màu sắc.

 

“Truyện tranh thú vị lắm, lát nữa tớ sẽ cho cậu vài quyển.” Vân Huyên ôm chồng sách, cười híp mắt: “Đi thôi, tớ lại có thể đi tiếp rồi!”

 

Ban đầu, Giang Hòa chỉ định đứng ngoài cửa nhìn lén em gái, rồi nhờ bạn học chuyển giúp vài chai sữa dâu tây và quà mà ba anh em đã chuẩn bị cẩn thận cho em gái.

 

Nhưng không thấy em gái đâu, nghe nói cô bé đi lấy đồng phục và sách vở ở văn phòng.

 

Việc nặng nhọc như vậy, sao có thể để em gái làm một mình?

 

Ai cũng biết sách vở của trường Anh Đức nhiều như thế nào.

 

Giang Hòa rất tự nhiên viện lý do, dẫn hai người em của mình thẳng đến văn phòng của lớp, với danh nghĩa “giúp em gái mang sách”.

 

Vân Huyên nhìn thấy ba anh em sinh ba nổi tiếng của khu trung học đang tiến lại gần, miệng há hốc thành chữ “O”, vội vàng ghé vào tai Cố Mộng Chi, kéo tay áo cô bé.

 

“Chi Chi, cậu nhìn kìa.”

 

Cố Mộng Chi: “Nhìn cái gì cơ?”

 

“Ba anh em sinh ba của khu trung học, họ nổi tiếng lắm đấy. Họ có đẹp trai không?” Vân Huyên nói: “Tớ lúc nào cũng mơ có những người anh như thế. Nhưng tiếc là tớ chỉ có một đứa em trai.”

 

Nghe giọng điệu của cô ấy, quả thật là rất muốn có anh trai.

 

Ba cậu bé kia trông tầm 12, 13 tuổi, Cố Mộng Chi lập tức nhận ra họ chính là ba anh em sinh ba của chú Giang.

 

Cuối cùng anh cả Giang Hòa cũng nhìn thấy em gái. Cô bé trông nhỏ nhắn, mái tóc dài được tết thành bím, lông mi dài và dày như đôi cánh bướm. Trong khoảnh khắc nhìn thấy em gái, trái tim anh cả như muốn tan chảy.

 

Đây chắc chắn là em gái rồi, cậu bé vừa nghe thấy cô bé kia gọi cô bé bên cạnh là Chi Chi, em gái này cũng ngoan và đáng yêu quá đi chứ! So với mấy nhóc tiểu học nghịch ngợm kia, cô bé đúng là thiên thần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-toi-la-long-ngao-thien-trong-tieu-thuyet-nam-sinh/chuong-16.html.]

 

Giang Hoà nở nụ cười kiểu học sinh ưu tú, như làn gió xuân thoảng qua, nhẹ nhàng bắt chuyện với em gái: "Chi Chi, em biết bọn anh là ai không?"

 

Cố Mộng Chi nhìn lướt qua ba người bọn họ, khẽ mím môi: "Mấy anh là con của chú Giang, đúng không?"

 

Giang Nguyên, anh hai, có chút ngạc nhiên: "Sao em biết? Em gặp bọn anh trước đây rồi à?"

 

Cố Mộng Chi đáp: "Ba anh trông giống nhau như đúc mà."

 

Theo như cô bé biết, ở khối trung học chỉ có mỗi ba anh em sinh ba này là giống nhau như vậy, chắc chắn là người nhà họ Giang, khỏi cần đoán thêm.

 

Ba anh em sinh ba chợt hiểu ra, đúng rồi, họ trông giống nhau quá, nên dễ dàng bị nhận diện.

 

Giang Trạch, cậu út, háo hức muốn bắt chuyện với em gái: "Đúng, từ giờ bọn anh sẽ là anh trai của em. Bọn anh học lớp 7/3 và 7/4, có chuyện gì em cứ tìm bọn anh nhé."

 

Nghe thấy có anh trai, Vân Huyên vô cùng ngạc nhiên, không ngờ họ lại thực sự là anh trai! Một phát có tận ba anh trai, Vân Huyên có chút ghen tỵ, nếu chia cho cô một người anh cũng được mà!

 

Cố Mộng Chi cũng không ngờ rằng, ba người con trai của chú Giang lại nhiệt tình như vậy. Trong lòng cô bé có chút bối rối, ngại ngùng. Chú Giang đối xử với cô bé rất tốt, và ba người con trai của chú cũng coi cô bé như em gái.

 

Chi Chi của trước đây sống khá khép kín, mặc dù cô bé cũng biết điều đó không tốt, nhưng cô bé không đủ sức thay đổi những điều khiến cô bé buồn và thất vọng. Bây giờ thay đổi môi trường mới, cô bé cũng muốn thay đổi bản thân, tiếp nhận những người đối xử tốt với mình, hoà nhập vào môi trường và mối quan hệ mới này.

 

Cô bé chủ động lên tiếng: "Cảm ơn các anh."

 

Câu gọi "anh" này, trong tai ba anh em như một bản nhạc thiên thần.

 

Em gái vừa gọi họ là "anh" rồi! Đáng yêu quá đi mất!

 

Giang Hoà ban đầu còn nghĩ, em gái sẽ cần một chút thời gian để chấp nhận bọn họ.

 

"Em gái ngoan quá, uống cái này đi, anh đặc biệt mang cho em đấy."

 

Nhìn thấy ánh mắt chiều chuộng của ba anh em sinh ba, Vân Huyên không khỏi cảm thấy chua chát, ôi, mình thật ghen tỵ quá.

 

Giang Hoà đưa sữa dâu và đồ ăn vặt cho Chi Chi, cũng chia phần cho Vân Huyên bên cạnh. Ăn đồ ăn vặt từ anh trai của Chi Chi, Vân Huyên càng ghen tỵ với Chi Chi vì có anh trai, sau này muốn ăn đồ ăn vặt cũng chẳng cần lo nghĩ nữa.

 

Cố Mộng Chi nhận ra đây là đồ anh trai mua riêng cho mình, cô bé không từ chối lòng tốt của họ.

 

"Cảm ơn các anh."

 

Cố Mộng Chi thích uống sữa, và đây lại là vị dâu mà cô bé thích nhất.

Loading...