Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 633
Cập nhật lúc: 2025-12-24 18:34:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
mà...
Trong đầu Chu Kiều Kiều đột nhiên lóe lên một tia linh cảm.
Vừa Đổng Song gì?
Nàng hình như là "hồn phách của tôn nữ"?
Tôn nữ bọn họ chẳng là Tiểu Địa Qua ?
Cái gì gọi là hồn phách của Tiểu Địa Qua?
Lưu tẩu t.ử Tiểu Địa Qua ở kinh thành sống , đáng thương, tương lai thể sẽ trở về thôi ?
Đâu là nguy hiểm đến tính mạng .
Chuyện rốt cuộc là thế nào?
Chu Kiều Kiều đang lo lắng, đột nhiên thấy tiếng thẩm nương gọi nàng .
"Đổng Song, về sớm chút nhé, về nấu cơm đây."
"Vâng, , thẩm nương, con ."
Đổng Song đáp một tiếng, lúc mới lau nước mắt dậy.
Nàng xoay chuẩn cầm cuốc rời .
Ai ngờ chính cái xoay , thấy Chu Kiều Kiều đang cách đó xa.
Nàng tiên ngẩn một chút.
Sau đó trong mắt liền là một mảnh lạnh lùng.
Nàng định thẳng.
Lại Chu Kiều Kiều gọi : "Đổng Song, chúng chuyện đàng hoàng chút ?"
Đổng Song đầu.
Lần nữa bốn mắt ở cự ly gần, Chu Kiều Kiều mới chú ý tới trong đôi mắt nàng là một vùng nước c.h.ế.t và vẩn đục, mắt cũng thêm mấy nếp nhăn sâu hoắm.
Tim nàng thắt .
Đổng Song... những năm một nuôi con cũng từng lúc nào tiều tụy đến mức .
Nàng ... rốt cuộc xảy chuyện gì?
Giờ khắc , trong lòng Chu Kiều Kiều một chút hối hận.
Khi nàng trở về, lẽ nên chuyện đàng hoàng với nàng một chút.
Tuyền Lê
"Ngươi chuyện gì với ?"
Chu Kiều Kiều bước lên vài bước.
Đứng ngay sát Đổng Song.
Nàng : "Ta về chuyện của Tiểu Địa Qua... Ở kinh thành rốt cuộc xảy chuyện gì? Nếu ngươi thể cho , lẽ cũng sẽ giúp ngươi."
Đôi mắt Đổng Song sáng lên một chút.
nhanh ảm đạm xuống.
"Ngươi giúp ... ngươi , ngươi cái gì cũng ..."
Chu Hiếu ở kinh thành hiện tại quyền thế, Chu Kiều Kiều chỉ là một nông phụ bình thường, giúp nàng ?
Nàng chịu trả nhà cho ... ồ, đúng, đúng, căn nhà đó là của bọn họ.
Nàng dùng từ "trả" là đúng .
Chu Kiều Kiều : "Chính vì cái gì cũng , cho nên mới giúp ngươi thế nào.
Chỉ cần ngươi chịu cho , nhất định giúp ngươi."
Hy vọng tắt của Đổng Song nhen nhóm.
Trong mắt nàng dần dần ngập nước mắt.
Cảm xúc dâng lên, nàng thậm chí thể nên lời.
Há miệng mấy , đều thể một câu chỉnh.
Chu Kiều Kiều : "Không vội, ngươi cứ bình tĩnh tâm trạng, từ từ ."
Đổng Song hít sâu mấy .
Thở .
Sau đó mới kể chuyện xảy khi nàng đến kinh thành.
Hóa , khi nàng đến kinh thành liền Chu Hiếu bán thanh lâu, nàng khó khăn lắm mới trốn khỏi thanh lâu, tìm Chu Hiếu và con gái, nàng tưởng Chu Hiếu cố ý, nàng tưởng gặp bọn buôn .
nàng mới , Chu Hiếu là cố ý, Chu Hiếu và nương t.ử cưới ở kinh thành sinh con, lúc mới cố ý đón Tiểu Địa Qua đến kinh thành.
Tuy nhiên nương t.ử hiện tại của sợ Tiểu Địa Qua lớn lên vẫn sẽ tìm Đổng Song, nên mới bảo Chu Hiếu lừa Đổng Song đến kinh thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-633.html.]
Ý định ban đầu của ả là đưa Đổng Song đến trang t.ử của , nhưng thấy vóc dáng Đổng Song , ghen tị nàng từng hầu hạ Chu Hiếu, nên mới bảo Chu Hiếu bán nàng thanh lâu.
"Hắn là súc sinh, nếu rõ với , dù là vì tiền đồ của con cũng sẽ đồng ý với ."
Đổng Song đến thở , nước mắt nước mũi giàn giụa.
Cả thụp xuống đất.
"Vậy Tiểu Địa Qua..."
Trong mắt Đổng Song càng là đau lòng đến tột cùng.
"Tiểu Địa Qua thông minh, con bé ngay từ đầu nữ nhân ý , cho nên giả vờ với ả.
Con bé tình cờ lén cuộc chuyện giữa Chu Hiếu và nữ nhân trong thư phòng, trốn thoát, con bé liền chạy ngoài tìm ."
"Lúc chúng kinh thành, qua một ngôi miếu hoang trú mưa, đột nhiên vệ sinh, đứa trẻ sợ lạc, lúc đó còn kể chuyện với nó, nếu lạc bảo nó cứ đợi ở miếu hoang, chắc chắn sẽ tìm về ."
"Cũng chính vì câu , giúp chúng gặp ."
Tiểu Địa Qua chính là nhớ kỹ lời , cho nên đến tìm nàng .
Cho nên con các nàng gặp .
Đổng Song đưa Tiểu Địa Qua .
Tiểu Địa Qua Chu Hiếu đuổi tới bắt , Tiểu Địa Qua lấy tính mạng uy h.i.ế.p mới khiến Chu Hiếu tha cho Đổng Song.
Trước khi , Tiểu Địa Qua với Đổng Song c.h.ế.t hồn phách cũng sẽ về nhà, nó bảo Đổng Song về nhà đợi nó.
Tương lai, hoặc là nó vinh quy bái tổ ở cùng mẫu , hoặc là hồn phách trở về ở cùng mẫu .
"Là vô dụng, bảo vệ Tiểu Địa Qua, cũng mua nhà."
Đổng Song quỳ xuống đất, hai tay nắm c.h.ặ.t đ.ấ.m liên tục xuống mặt đất.
Khóc thương tâm.
Chu Kiều Kiều cũng thấy đau lòng.
Hồi lâu , nàng mới với Đổng Song: "Rừng trúc bên cạnh nhà , ngươi khai khẩn nó để dựng nhà ."
Rừng trúc đó, thật chính là nhà bếp cũ của nhà Đổng Song.
Vị trí đó dựng một căn nhà, cũng coi như là ở tại nhà cũ của nàng .
Mắt Đổng Song sáng lên.
"Ngươi... ngươi đồng ý? Đó chẳng là tiểu hoa viên của nhà các ngươi ?"
Nói là như .
mà...
Không quan trọng.
Chu Kiều Kiều: "Ta nguyện ý cho ngươi, ngươi... ngươi chắc chắn Tiểu Địa Qua nguyện ý vứt bỏ phận thiên kim tiểu thư trở về tìm ngươi ?"
Thật , trong nhận thức của Chu Kiều Kiều, Tiểu Địa Qua quả thực là một đứa trẻ ích kỷ tính.
Chỉ dựa việc năm xưa nó ném đồ nhà Lý đại thần viện nhà họ.
Nàng thích đứa trẻ đó.
khi xong chuyện của họ ở kinh thành nàng vẫn "ngứa tay" giúp con họ một phen.
Có lẽ vì bản cũng là của hai đứa con.
Càng là trong mấy năm ở thời đại , thấu hiểu quá nhiều sự dễ dàng của nữ nhân thời đại .
Nếu như... Tiểu Địa Qua thật sự đổi, thì cũng chẳng là chuyện lãng t.ử đầu?
Đổng Song vô cùng khẳng định gật đầu: "Đương nhiên, lúc đó và con xác định xong sẽ cùng rời .
Nếu Chu Hiếu đột nhiên tìm tới, con bé cùng rời .
Lúc đó, chúng chắc chắn sẽ về đây, chúng sẽ tùy tiện tìm một nơi ai quen , dùng phận lưu dân sống từ đầu."
Chu Kiều Kiều gật gật đầu: "Đã như , ngươi hãy nỗ lực kiếm tiền , đợi kiếm tiền, liền tự xây một căn nhà bên cạnh nhà ."
Đổng Song Chu Kiều Kiều.
Nước mắt rơi từng giọt lớn.
Gần như quỳ xuống mặt nàng.
Chu Kiều Kiều đỡ nàng dậy.
"Tuy nhiên ngươi cứ tích cóp tiền , chuyện xây nhà vội, nhỡ lâu Tiểu Địa Qua liền trở về tìm ngươi thì ?
Đến lúc đó nếu các ngươi ở thôn Chu gia nữa, thể cầm tiền rời ."
Thiên hạ rộng lớn, chỉ cần cha lòng đen tối tìm thấy nữa, các nàng sẽ bình an thôi.
Đổng Song đôi mắt tràn đầy cảm kích, gật gật đầu: "Ừm, . Chỉ cần lời của ngươi nguyện ý cho xây nhà bên cạnh nhà các ngươi, liền vội nữa.
Ta đợi thêm chút nữa, nhỡ Tiểu Địa Qua tìm cơ hội trốn thì ... Không , một con bé cách nào xa như để trở về..."