Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 609

Cập nhật lúc: 2025-12-24 10:28:22
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOXwLVpk5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bình An xoay chuyện với hổ cái.

Hổ cái đang ăn thịt bò ngon lành.

Nghe xong lời của Bình An, nó suy tư một chút.

Cũng gì với Bình An.

Một lúc lâu , Bình An mới tới.

[Hổ cái , bọn nhỏ thích , sẽ hại , đừng để chúng nó đ.á.n.h mất bản tính của loài hổ.]

Chu Kiều Kiều hiểu .

Không cưỡng cầu.

Gật gật đầu.

Liền hỏi Thuận Thuận và ba con hổ trở về .

Chúng nó tự nhiên là trở về, thế giới bên ngoài vui hơn, trong thôn nhiều hơn, thú vị hơn.

Chúng nó quen và thích cuộc sống trong thôn .

Lúc Chu Kiều Kiều đưa chúng nó rời , chúng nó một chút lưu luyến nào.

Không chút do dự đầu bỏ chạy, đến của Thuận Thuận một trận thương cảm.

Mẹ của Thuận Thuận tới c.ắ.n cắn vạt áo Chu Kiều Kiều.

Chu Kiều Kiều dừng bước, xổm xuống, của Thuận Thuận: "Ngươi yên tâm, nó ở bên ngoài sống , còn kết bạn nữa, sẽ ai bắt nạt , còn Quai Quai và Tiểu Hắc Hùng giúp đỡ nó mà."

Trước mặt gấu đen và hổ, sức chiến đấu của sói đáng nhắc tới.

Cho nên của Thuận Thuận tuyệt đối tin tưởng sự giúp đỡ của bọn hổ, Thuận Thuận thể thuận thuận lợi lợi lớn lên.

Nó gật đầu, buông nàng .

Kêu một tiếng với nàng.

Chu Kiều Kiều .

Lúc mới xoay rời .

Sau khi rời khỏi thâm sơn, Chu Kiều Kiều liền thẳng về nhà.

Ban ngày mùa đông quá ngắn, mới giờ Dậu hai khắc ( 5h30 chiều) trời bắt đầu tối.

Chu Kiều Kiều vội vàng gấp, mới về đến nhà giờ chính Dậu (6h tối).

Lúc , cơm nước mới dọn lên bàn.

Ngô Ngọc Nương : "Ta đoán cũng sắp về , nếu về, chúng cũng ăn cơm thôi."

Chu Kiều Kiều rửa tay: "Vâng."

Chu mẫu: "Chúng cắt giấy xong hết , ăn cơm xong con phụ trách cắt giấy."

Chu Kiều Kiều gật đầu, xuống cuối cùng: "Được."

Cơm nước xong, những khác cũng ai việc nấy, Chu mẫu, Chu Kiều Kiều và Ngô Ngọc Nương thì cùng cắt giấy.

Giấy do Chu mẫu và Ngô Ngọc Nương cắt đương nhiên bằng Chu Kiều Kiều cắt, nhưng cắt chữ thì vẫn thành vấn đề.

Chu Kiều Kiều chủ yếu phụ trách cắt hoa , chữ đáng yêu, những thứ hàm lượng kỹ thuật cao.

"Kiều Kiều..." Ngoài cửa vang lên tiếng của Vương Tuệ, nàng , hỏi Chu Kiều Kiều: "Rượu vang của , bán cho một cân."

Chu Kiều Kiều trực tiếp múc cho nàng : "Nói gì bán bán, cứ cầm lấy mà uống."

Vương Tuệ: "Vậy , cảm ơn nhé."

Nàng cũng khách khí như .

"Nhà các tỷ ai uống rượu vang thế? Vương Nhân? Không dạo đều uống rượu ?"

Vương Nhân và Hứa Tiếu đang chuẩn m.a.n.g t.h.a.i sinh con, uống rượu mà.

Chu Kiều Kiều lặng lẽ gần Vương Tuệ một chút, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ ?" Cho nên mới cần cai rượu.

Vương Tuệ một cái: "Không , bọn tế bái cha, cho nên mang chút cho cha nếm thử. Lại , ngày tết, bàn vẫn chút rượu, chỉ là uống ít thôi."

Chu Kiều Kiều lúc mới hiểu gật đầu.

Hóa là dùng để tế bái Vương thúc.

Nàng liền múc cả rượu mận một cân: "Giúp cho Vương thúc nếm thử."

Vương Tuệ gật đầu: "Được, khách khí nhận lấy ."

"Tự nhiên."

Sau khi Vương Tuệ rời , Chu Kiều Kiều bàn.

Chu mẫu khẽ thở dài một tiếng, : "Năm nay là cái tết đầu tiên cả nhà bọn họ trải qua khi Vương thúc con , cũng là quang cảnh gì..."

Bà tuy rằng cảm giác bên cạnh đột nhiên còn nữa là như thế nào.

... khó chịu.

khỏi về phía Chu phụ đang đan giỏ tre bên cạnh.

Lời với Chu Kiều Kiều: "May mắn con."

Chu Kiều Kiều hiểu ý của nương, một cái, gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-609.html.]

Bệnh của Chu phụ quả thực tái phát nữa.

Đó là bởi vì tình huống của ông và Vương thúc giống .

Ngô Ngọc Nương , đặt chữ 'Niên' cắt xong lên mặt bàn, : "Cả nhà chúng đều nhờ Kiều Kiều."

Mấy đang , bên ngoài Lưu Trường Thiệt cũng mua rượu.

Đi cùng nàng còn nương Tứ Muội.

Chu Kiều Kiều đưa cho bọn họ.

điều khiến nàng ngờ tới là bắt đầu từ ngày hôm , lục tục phần lớn các hộ gia đình trong thôn đều đến tìm Chu Kiều Kiều mua rượu.

Rượu của Chu Kiều Kiều vang danh khắp cả thôn.

Chu Kiều Kiều , đây là bởi vì cả thôn chỉ nhà các nàng bán rượu, mua rượu đều tìm nàng cũng là bình thường.

đặt ở huyện Việt Dương thì ?

Huyện lân cận thì ?

Thậm chí cả Quỳnh Hoa quận?

Rượu của nàng đều đủ tên tuổi.

Muốn rượu bán chạy, nàng còn một việc.

"Cái gì? Đặt tên? Muội định đặt tên gì?"

Mùng bảy tháng giêng, Chu gia chuẩn nghỉ ngơi ở Chu gia thôn thêm một đêm nữa ngày mai sẽ mở cửa hàng.

Đêm nay, Chu Kiều Kiều đề xuất chuyện đặt tên cho mấy loại rượu.

"Muội đặt cho chúng những cái tên thật , ví dụ như rượu vang... liền gọi là Tiên T.ử U Lan, rượu mận gọi là Không Cốc Thúy Thúy, rượu dâu tằm gọi là T.ử Khí Đông Lai, rượu đào gọi là Xích Sắc Dụ Hoặc..."

Những cái tên Chu Kiều Kiều đặt đều chỉ là thôi.

Không đại biểu cho cái gì.

Đám Chu Đại Sơn chỉ thôi thấy líu lưỡi.

Trên mặt sôi nổi lộ vẻ 'thôi bỏ '.

Chỉ Tăng Xảo Nhi vẻ mặt sùng bái: "Tam thật lợi hại, tẩu cảm thấy những cái tên đặt , nho tựa tiên tử, mận xanh biếc..."

Chu Kiều Kiều vui mừng nàng , vẻ mặt 'tẩu là tri kỷ của '.

Chu Tiểu Diệu nghi hoặc tức phụ của , trong đôi mắt to tròn vẫn còn nét ngây thơ như trẻ con.

"Thật ?"

Từng chữ các nàng đều , nhưng ghép chúng với ... liền hiểu.

ngay cả tức phụ cũng , thì chắc chắn là .

... học vấn của tức phụ hơn tiểu nhiều...

.

Tiểu thể sẽ phản bác.

tức phụ gì... chắc chắn sẽ phản bác.

Tăng Xảo Nhi: "Đương nhiên là thật, chúng cứ dùng mấy cái tên , thấy êm tai."

Ngô Ngọc Nương : "Đã tiểu và Xảo Nhi đều , thì dùng."

Lần , Chu Đại Sơn liền cũng chỉ thể thuận theo đồng ý.

Haiz.

Hắn cũng đồng ý , bởi vì thấy líu lưỡi khó nhớ.

những khác đều đồng ý, một đồng ý cũng vô dụng.

Chu Kiều Kiều với Tăng Xảo Nhi: "Vậy phiền nhị tẩu ngày mai bảng tên cho mấy loại rượu, còn đại ca ... mãi sẽ quen thôi."

Nàng Chu Đại Sơn vẻ mặt nghẹn khuất, .

Chu Đại Sơn ha hả hai tiếng.

Trong nụ và ánh mắt đều là sự bất đắc dĩ.

Chu Kiều Kiều mới thèm quan tâm , nàng chính là tạo dựng thương hiệu của riêng .

Sáng sớm hôm , ai nên đến cửa tiệm thì đều đến cửa tiệm.

Những còn ở nhà cũng nhàn rỗi.

Mỗi ngày đều bận rộn chuyện của .

Tuyền Lê

Chu Kiều Kiều đương nhiên là bận rộn chuyện buôn bán dâu tây.

Thời gian , các phu nhân nhà giàu thích nhất là yến tiệc các loại, cho nên những nơi cần dùng đến dâu tây nhiều.

Nhóm nương Hầu T.ử thậm chí còn bận xuể.

Chu Kiều Kiều liền mỗi ngày cũng sẽ theo hái dâu tây, lúc sáng sớm tinh mơ và tối muộn trời sáng hẳn, nàng còn tranh thủ ruộng dạo, tưới nước cho dâu tây.

Nếu cũng thể khiến dâu tây sinh trưởng bốn mùa.

Phải rằng, dâu tây cũng điều kiện sinh trưởng.

"Kiều Kiều, , cha con xảy chuyện , ở bên vườn cây ăn quả, con mau xem ."

Loading...