Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 603
Cập nhật lúc: 2025-12-24 08:04:30
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Hữu xoa đầu nàng xong liền rời .
Để Chu Kiều Kiều nguyên tại chỗ thật lâu, thật lâu.
Kiếp , gã bạn trai cũ cặn bã thích nhất là xoa mái tóc đen nhánh suôn mượt của nàng như .
Mấy năm đó, nàng thích nhất động tác .
Sau phản bội, nàng liền cảm thấy động tác thật ghê tởm.
Vừa ... nàng thật sự dùng hết sức bình sinh mới thể nhịn xuống động tác tát bay tay Tần Hữu.
"Cô cô, đang cái gì ?"
Đồng hồ sinh học của Chu Thành khiến nó tuy sách nhưng vẫn dậy sớm.
Chu Kiều Kiều lúc mới hồi thần.
"Ồ" một tiếng.
Tuyền Lê
Sau đó xoay rời : "Không gì, trong xửng hấp ở phòng bếp bánh bao hấp xong, rửa mặt xong tự lấy mà ăn."
Chu Thành đáp một tiếng.
Chu Kiều Kiều ngủ nướng, mãi cho đến khi một tiếng hét chói tai đ.á.n.h thức nàng dậy.
Nàng sợ tới mức lăn từ giường xuống đất, bả vai đập mạnh xuống sàn, đau đến mức hít sâu một .
Nằm mặt đất một lúc lâu mới dịu cơn đau.
Sau đó bò dậy.
Đi ngoài.
"Làm ? Xảy chuyện gì?"
Chu Kiều Kiều lo lắng về phía phòng ngoại tổ mẫu.
Nàng theo bản năng cho rằng là ngoại tổ mẫu...
chỉ thấy Ngô Ngọc Nương đang ở cửa, chân nàng là một con rắn.
Nàng bởi vì mang thai, mở cửa thấy rắn, cho nên một chân giẫm lên.
Kết quả giẫm c.h.ế.t con rắn.
Lúc mới nàng giật hoảng sợ.
Người Chu gia ít tiếng hét của nàng dọa sợ.
Sôi nổi mặc trung y liền chạy .
Nói thật... phản ứng đầu tiên của bọn họ đều là lão thái thái...
Ngay cả Chu mẫu ngủ cùng lão thái thái cũng tưởng rằng...
Bà mở mắt liền trực tiếp kiểm tra thở của lão thái thái.
Phát hiện lão thái thái còn hô hấp, lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Chu Kiều Kiều chạy chậm đến bên cạnh Ngô Ngọc Nương, đá văng con rắn .
Thuận Thuận lập tức liền ngoạm con rắn rời .
Chu Kiều Kiều cẩn thận đỡ Ngô Ngọc Nương: "Đại tẩu, tẩu chứ? Có c.ắ.n ?"
Ngô Ngọc Nương ôm ngực, sắc mặt trắng bệch.
rõ ràng chỉ là dọa sợ.
Thân thể ngược .
Nàng xua tay: "Không cắn, chỉ là sợ hãi, một lát, rót giúp chút nước."
Chu Kiều Kiều đáp một tiếng, xoay rót nước cho nàng .
Những khác của Chu gia cũng sôi nổi tới quan tâm Ngô Ngọc Nương.
Chu mẫu dù cũng tỉnh, liền dậy nấu cơm.
Mấy ngày nay đều mệt, cho nên hôm nay ai dậy sớm nấu cơm.
"Dọa ?" Ngô Ngọc Nương áy náy .
Tay Chu Đại Sơn nhẹ nhàng đặt lên vai Ngô Ngọc Nương, hồn : "Không là ."
Cơm nhanh xong.
Là cơm nguội hôm qua thêm nước, rau xanh, nấu thành cháo loãng.
Cho nên nhanh.
"Được , ăn cơm thôi, ăn cơm xong về cửa tiệm, vẫn nên tìm đại phu xem một chút, đừng để kinh động đến t.h.a.i khí thì ."
Chu mẫu .
Ngô Ngọc Nương đáp một tiếng, dậy, Chu Đại Sơn đỡ về phía phòng bếp.
Chu Kiều Kiều cũng rửa mặt chải đầu cho hai đứa nhỏ.
Buộc tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-603.html.]
Hiện giờ tóc của hai đứa nhỏ đều mọc , dài thẳng, cho nên vẫn là tết b.í.m tóc lớn thì hơn, thuận tiện gọn gàng.
"Nương, hôm nay chúng con vẫn nghỉ, ngủ thêm một lát..."
Chu Kiều Kiều định chải đầu cho Nam Nhi, liền thấy lời .
Ngẫm nghĩ, gật đầu: "Được, các con ngủ , dù cũng là cháo loãng, đợi các con tỉnh hẵng ăn."
Miên Miên vốn dĩ còn đang cố chống đỡ, thấy lời , cũng do dự nữa, vui vẻ đáp một tiếng liền kéo Nam Nhi .
Các nàng xoay về phòng tiếp tục ngủ.
Ăn cơm xong, đám Chu Đại Sơn ai nên đến cửa tiệm thì đến cửa tiệm, Chu Tiểu Diệu và Tăng cô nương tuy rằng là tân hôn, nhưng cũng thời gian nghỉ ngơi.
Dù vị trí của Tăng cô nương cũng ai thế .
Cho nên chỉ đành vất vả bọn họ.
"Kiều Kiều, chuyển thêm cho hai vò rượu vang nữa."
Chu Đại Sơn thế mà chủ động yêu cầu tăng lượng rượu.
Điều cho Chu Kiều Kiều chút kinh ngạc: "Bán chạy ?"
Trước đó, rượu vang và rượu mận con đường tiêu thụ chủ yếu vẫn là tặng kèm.
Mua hàng rừng tặng kèm rượu.
hiện tại một ngày cũng thể bán một ít.
Đặc biệt là tấm biển gỗ của bọn họ hiện tại hoạt động 'mua một tặng một' nữa, mà là lợi ích của rượu vang, rượu mận các loại.
Điều cho nhiều đặc biệt hứng thú.
Ví dụ như rượu vang dưỡng nhan, rượu mận thư giãn gân cốt hoạt huyết trợ tiêu hóa...
Bọn họ cảm thấy uống rượu giải sầu đồng thời còn thể những công dụng , vẫn là tồi.
Thế là rượu của bọn họ cũng dần dần bắt đầu bán .
Chỉ là bán nhiều mà thôi.
Chu Kiều Kiều tin tưởng, thời gian lâu dài, rượu của bọn họ khẳng định sẽ doanh tiêu thụ.
"Cũng tạm, nhưng hàng tồn trong tiệm còn nhiều, lấy thêm một ít . Lúc rượu chắc chắn bán còn tin lắm. bây giờ hỏi thăm ngày càng nhiều, còn mua , cảm thấy hẳn là triển vọng ."
Nụ mặt thể hiện tâm lý hiện tại của .
Chu Kiều Kiều liền bảo bọn họ chuyển rượu.
Đợi nên đến cửa tiệm đều , trong nhà trong nháy mắt liền yên tĩnh hơn nhiều.
Chu Kiều Kiều đưa ngoại tổ mẫu ăn sáng xong ngoài dạo.
Nàng đưa bà đến vườn trái cây.
"Ngoại tổ mẫu, xem, những thứ đều là của con."
Lão thái thái khắp núi xanh biếc, bộ dáng bừng bừng sức sống , khỏi cảm thán: "Nhiều như ... Con thật lợi hại."
Chu Kiều Kiều cũng : " , đợi sang năm đến xem, khi chúng kết nhiều quả, càng hùng vĩ tráng quan hơn."
Lão thái thái khỏi gật đầu.
Ừm, bà hiện tại tin tưởng Chu Kiều Kiều thực lực .
Chu Kiều Kiều giữ lão thái thái ở Chu gia thôn thêm vài ngày, nhưng lão thái thái chịu, trở về liền giống như đứa trẻ ồn ào đòi về Đông Hà thôn.
Chu phụ Chu mẫu thực sự hết cách, chỉ đành đồng ý.
Thế là cùng Từ Kim thị lập tức đ.á.n.h xe ngựa đưa bà về.
Chu Kiều Kiều vạn ngờ tới, ngoại tổ mẫu sẽ nhanh như .
Theo lời Chu mẫu , lúc bọn họ về đến Đông Hà thôn, lão thái thái dọc đường vẫn luôn chuyện với đám bạn già cho đến lúc về.
Về đến nhà, vặn là giờ Tuất.
"Nương, con đỡ nghỉ ngơi..."
Chu mẫu nghĩ thầm, bà đỡ lão thái thái nghỉ ngơi một lát, bọn họ liền ở bên ngoài nấu cơm, đợi ăn cơm xong ngủ.
lão thái thái đột nhiên dở chứng.
"Không, rửa mặt chải đầu , nhanh, đưa rửa mặt, nhanh lên."
Bà giống như một đứa trẻ.
Chu mẫu và Từ Kim thị cũng cách nào từ chối già, liền chỉ đành bảo Chu phụ đun nước , đó các nàng tắm rửa cho lão thái thái sạch sẽ từ đầu đến chân.
"Nương, cơm cũng xong , ăn cơm thôi."
Trong lúc bọn họ rửa mặt chải đầu, Chu phụ nhanh chóng nấu xong mấy bát mì sợi.
Bản ông cũng vì , ông chính là gấp.
Ông cảm thấy lão thái thái ăn, nhanh chóng thu dọn bản thỏa đáng.
Lão thái thái ha hả gật đầu với Chu phụ: "Vẫn là Tiểu Chu hiểu , ăn cơm, nhanh, đút ăn no các con từ từ ăn."
Bà chỉ Từ Kim thị, : "Kim thị, con tới đút ."