Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 587
Cập nhật lúc: 2025-12-23 16:43:54
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng chằm chằm nương Hầu Tử.
Nương Hầu T.ử xua tay.
Không chút do dự : "Không , nhưng mỗi ngày đều ở cùng nàng, bộ dáng của nàng chính là trong lòng."
Lưu Trường Thiệt "hầy" một tiếng, đẩy tay nương Hầu T.ử .
Giống như dỗi : "Ta còn tưởng là sự thật chứ, kết quả chỉ là suy đoán của mà thôi."
Nhìn dáng vẻ của nàng, nàng căn bản tin chuyện .
Nương Hầu T.ử khẽ quát một tiếng: "Ngươi còn tin, tin thì ngươi cứ chống mắt lên mà xem, nàng khẳng định là trong lòng ."
Lưu Trường Thiệt vẫn tin.
Nàng chỉ kéo cánh tay Chu Kiều Kiều: "Kiều Kiều, Kiều Kiều, là nhất, giúp dắt mối mà, nhờ cậy đó."
Nàng thực sự giúp đường chuyện .
Chu Kiều Kiều chậm rãi rút tay từ trong tay Lưu Trường Thiệt .
Sau đó bất đắc dĩ : "Nàng... Ta xác thực thể giúp tỷ dắt dây... Lưu tẩu tử, tỷ khuyên đường tỷ từ bỏ Tăng cô nương ... Bọn họ sẽ kết quả ."
Lưu Trường Thiệt ngờ Chu Kiều Kiều từ chối thẳng thừng như .
Còn tuyệt đối hơn cả lời nương Hầu T.ử .
Chủ yếu là Chu Kiều Kiều bao giờ đùa với nàng, một khi nghiêm túc, thần sắc mặt qua nghiêm nghị.
Khiến thể tin lời .
"Vì... vì ?"
Chu Kiều Kiều mím môi, sắp xếp ngôn từ, vẫn : "Nhị ca cũng thành ..."
Lưu Trường Thiệt là sửng sốt một chút.
Sau đó mới nhớ tới nhị ca và Tăng cô nương mỗi ngày đều ở một chỗ.
Lại liên tưởng đến lời hai .
Nàng kinh ngạc trừng lớn mắt: "Cho nên... trong lòng của Tăng cô nương chính là nhị ca ?"
Chu Kiều Kiều: "Là nhị ca đang theo đuổi Tăng cô nương, chỉ là chuyện giữa bọn họ còn thuộc về dạng bát tự một nét ( ). Cho nên mong các nhất định giữ bí mật, thể hỏng thanh danh của Tăng cô nương."
Nàng Lưu Trường Thiệt: "Hôm nay nếu tẩu t.ử hỏi tới, cũng sẽ ."
Lưu Trường Thiệt rốt cuộc hiểu.
Ngây ngốc gật đầu.
Thật nàng chút thất vọng.
Nàng thế nào cũng ngờ tới, hóa đường nàng là quân thắng trận c.h.ế.t.
Haiz.
Đường đáng thương của nàng.
Nương Hầu T.ử cũng hồi lâu mới hồn .
Sau đó liền kéo Chu Kiều Kiều .
Lưu Trường Thiệt "ai" một tiếng.
Cũng còn tâm trí đuổi theo.
Liền ủ rũ cụp đuôi về.
Nương Hầu T.ử kéo Chu Kiều Kiều về Chu gia.
Đi thẳng trong sân.
Như mới thể đảm bảo cuộc trò chuyện của các nàng sẽ khác lén như .
"Nhà các ngươi nghĩ thế nào? Là ý của một Nhị Lang là trong nhà các ngươi đều ý kiến? Kiều Kiều, thể một câu, Tăng cô nương đáng thương , hy vọng các ngươi đừng cho nàng hy vọng khiến nàng thất vọng."
Nàng thương cảm cho mỗi một nữ nhân trong căn nhà đó.
Các nàng đều khổ.
Nàng hy vọng các nàng cuối cùng đều thể tìm hạnh phúc.
nếu các nàng tìm nửa , nàng sẽ ở bên các nàng, vĩnh viễn bầu bạn cùng các nàng.
Sau già , mấy các nàng cũng thể sân, phe phẩy quạt hương bồ, chuyện ruộng nương gai dầu, ngắm trăng than thở.
Chu Kiều Kiều nắm lấy tay bà, cùng bà xuống một bên, khẽ : "Người cũng coi như là nhà đẻ của Tăng cô nương, cứ thẳng với . Nhị ca đang nỗ lực về phía cuộc sống mà hướng tới, cần một chút thời gian, sắp , cho thêm chút thời gian ?"
Chu Kiều Kiều bọn họ hiện tại rốt cuộc đến bước nào .
nàng tin tưởng nhị ca trải qua nhiều chuyện như , trưởng thành , sẽ sự cân nhắc của riêng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-587.html.]
Tuyền Lê
Huynh sẽ chọn một thời điểm thích hợp, chuyện đúng đắn.
Nương Hầu T.ử trầm mặc một thoáng, cúi đầu ngẫm nghĩ.
Lập tức khi ngẩng đầu lên nữa, đáy mắt chỉ còn một mảnh chân thành: "Ta tin tưởng nhân phẩm Chu gia các ngươi, cũng mừng cho Xảo Nhi thể gả nhà các ngươi."
Nói trắng .
Người bà tin tưởng là Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều đương nhiên hiểu điểm .
An ủi nương Hầu T.ử một hồi lâu.
Nói bà cứ yên tâm.
Sau khi nương Hầu T.ử , Chu Kiều Kiều nhà, kiểm tra rượu ngâm.
Hiện giờ, gian chính nhà mới bên bày đầy vò rượu lớn.
Cho dù vò rượu đều niêm phong kỹ, nhưng vẫn thể ngửi thấy mùi rượu nồng đậm.
Nàng hít sâu một , phảng phất như cũng đủ say .
Chớp mắt đến lúc rượu vang uống .
Chu Kiều Kiều liền trực tiếp mở một vò.
Múc hai mươi cân mang đến cửa tiệm.
Một cân thịt thú rừng tặng hai lượng rượu, một cân dâu tây tặng hai lượng rượu.
"Như chúng lỗ ?" Chu Đại Sơn chằm chằm hai mươi ống tre nhỏ đặt chỉnh tề bàn.
Trên mặt lộ thần sắc tiếc nuối.
Cứ như thể hai mươi ống tre rượu là bạc .
Ra sẽ trở nữa.
Chu Kiều Kiều : "Mới chút rượu , thể lỗ vốn? Chẳng lẽ sơn hào và dâu tây của chúng đều kiếm tiền ?"
Nàng nghiêng đầu đại ca của .
Sau đó chút do dự chỉ khuyết điểm của Chu Đại Sơn.
"Đại ca, chính là chút keo kiệt , ăn hai năm mà vẫn sửa cái tật ?"
Chu Đại Sơn chút ngượng ngùng gãi gãi đầu.
Ngô Ngọc Nương từ bên trong .
Cười ha ha : "Huynh đó, cả đời cũng chỉ như thôi, cho nên hiện tại đa phần đều để phía xử lý hàng hóa, và nhị ở trong tiệm bán hàng."
Có đôi khi gặp khách nhân bớt chút tiền, hoặc tặng thêm chút gì đó, hai bọn họ chủ nhanh.
Chu Đại Sơn cứ thích cò kè mặc cả với khách.
Rõ ràng khách nhân chính là thích chiếm chút tiện nghi cỏn con , nhưng cứ nhất định tranh luận với khách.
Luôn cảm thấy tặng ít một chút, bớt một chút, chính là lời .
thực tế khách nhân vui, tới nữa, tiền bọn họ kiếm ngược càng ít .
Chu Kiều Kiều gật đầu: "Chính là nên như , tính tình keo kiệt của đại ca vẫn là sửa đổi cho ."
Ngô Ngọc Nương lớn: "Thôi bỏ , vì bắt sửa, chi bằng để phía bận rộn còn hơn."
Ngô Ngọc Nương kéo Chu Kiều Kiều xuống cửa.
Hai đường ngang qua bên ngoài, bọn họ bước vội vã, tạm thời ai bên trong.
Chu Kiều Kiều đột nhiên nhớ tới cái gì: " , bảo Tăng cô nương một cái biển nhỏ, ghi rõ hoạt động hôm nay của chúng ."
Ngô Ngọc Nương nhanh liền hiểu ý của Chu Kiều Kiều.
Chu Đại Sơn kinh ngạc : "Còn quảng cáo rộng rãi ? Vậy chẳng sẽ tặng nhiều?"
Chu Kiều Kiều dùng ánh mắt kẻ ngốc Chu Đại Sơn: "Đại ca, chính là lấy cho nếm thử, để cho ý kiến, đưa cho họ thì họ cho ý kiến?"
Cái đầu óc ...
Nàng liếc Ngô Ngọc Nương.
Trời ạ, đại tẩu mà chịu đựng cái tính tình ngốc nghếch của đại ca .
Ngô Ngọc Nương trừng một cái, đó trực tiếp gọi Tăng cô nương tới.
Tăng cô nương hiểu ý của Chu Kiều Kiều.
Liền : "Cái biển hiệu hoạt động vẫn còn đấy, lật mặt , là thể nội dung mới , ngay đây."
Nàng xoay .
Chu Kiều Kiều bóng lưng nàng, lúc mới nhớ tới cái gì, nhỏ giọng hỏi Ngô Ngọc Nương: "Tăng cô nương dạo tâm trạng hình như tồi?"