Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 574

Cập nhật lúc: 2025-12-23 10:15:38
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Kiều Kiều giảng giải đến khô cả cổ họng mới bất đắc dĩ trở về nhà.

Hai việc mà ngẩn cả .

Tuy rằng cuối cùng thể nhớ hết bộ, nhưng bọn họ xuất vốn là nông phu, đối với đất đai sự quen thuộc tự nhiên, nên cũng chẳng xảy sai sót gì lớn.

Nếu chỗ nào quên cách , bọn họ liền kịp thời hỏi Chu Kiều Kiều.

Cứ như , sự nỗ lực của hai , mấy ngày Chu Kiều Kiều liền thấy hai mươi mẫu cây giống ăn quả trồng xong.

"Đừng chúng nó hiện tại còn nhỏ, đợi chúng trưởng thành thành đại thụ, kết quả ngon, đáng giá lắm đấy."

Chu Kiều Kiều với Lưu Trường Thiệt.

Lưu Trường Thiệt cõng Trần Hiến, cùng nàng sóng vai núi.

Trong lòng cực kỳ động tâm.

nàng bản thể quá phận cái gì cũng , nếu nàng thật sự góp chút phần hùn đây.

"Chút đất , thật sự thuê hai trông coi ? Trồng xong cây chẳng sẽ rảnh rỗi ư, dù cũng việc gì, hà tất tốn tiền công vô ích?"

Điểm Lưu Trường Thiệt cách nào tán đồng.

Nàng cảm thấy vẫn là thuê đoản công thì hơn.

Làm xong việc, cho .

Khi nào cần thuê.

Chu Kiều Kiều : "Năm nay bọn họ lẽ sẽ nhàn rỗi, nhưng sang năm thì . Bắt đầu từ năm , tháng ba hái đào, tháng tư tháng năm hái dâu tằm, tháng sáu bảy tám hái mận, tháng chín mười mười một hái nho... Bọn họ sẽ bận rộn lắm đấy."

Lưu Trường Thiệt liếc những cây giống còn cao bằng : "Năm e là kết quả ."

Nàng cũng kẻ ngốc, mấy cây giống thể lớn nhanh như ?

Chu Kiều Kiều đáp: "Nho và dâu tằm thì thành vấn đề, còn về đào và mận... xem tình hình ."

Nàng xác định thổ nhưỡng khi tẩm bổ bằng nước d.ư.ợ.c tuyền khiến cây ăn quả biến hóa về chất .

Nếu , thì biến hóa bao nhiêu.

Cho nên nàng còn tĩnh tâm quan sát.

Lưu Trường Thiệt: "A, đúng , định dùng phân bón gì? Ai nha, nhớ , còn ủ phân... Như cây ăn quả dinh dưỡng ..."

Chu Kiều Kiều một cái: "Điểm sớm nghĩ tới, bón phân ."

Lưu Trường Thiệt thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì , ngọn núi vốn là đất hoang, bón phân thì dùng ."

Hai dạo một chút, lúc mới cùng xuống núi.

Lúc xuống núi, liền thấy Phùng Tiền Nhạc và Hứa Thiêm đang gánh phân lên.

Từ xa ngửi thấy một mùi xú uế.

"Chu nương tử, Trần tẩu tử."

"Chu nương tử, Trần tẩu tử."

Hai đồng thanh chào hỏi.

Chu Kiều Kiều gật đầu.

Chào hỏi xong liền lướt qua .

Đi xa hơn một chút, Lưu Trường Thiệt mới : "Vẫn là ánh mắt , chọn cần cù, trong mắt chỉ công việc."

Chu Kiều Kiều gật đầu.

Nàng cũng cảm thấy bản thật may mắn.

Chuyện gánh phân bón đất , Chu Kiều Kiều cũng sắp xếp cho họ .

họ tự giác .

Mấy ngày nay, nàng bọn họ thường xuyên gánh phân tới tưới tắm, một ngày hai xem xét tình hình cây lớn lên, khiến cho cây ngay cả một con sâu cũng .

Điều cũng cho Chu Kiều Kiều thập phần hài lòng.

Đương nhiên, ông chủ nào mà chẳng thích nhân viên trong mắt việc, cần cù chịu khó?

Tuyền Lê

Cái của bọn họ, Chu Kiều Kiều đều ghi tạc trong lòng.

Thời gian cứ thế êm đềm trôi qua.

Bất tri bất giác, những cây giống nhỏ liền tráng kiện trưởng thành, nhanh chóng lấp đầy những vị trí vốn còn thưa thớt.

Hôm nay, Chu Kiều Kiều đang cá.

Ừm... là nàng g.i.ế.c cá.

nàng ngay cả đ.á.n.h vảy cá cũng chân tay vụng về lóng ngóng.

"Nương... con nhớ là nên đ.á.n.h vảy mới mổ bụng?"

Nam Nhi tò mò Chu Kiều Kiều.

Nàng là m.ổ b.ụ.n.g mới đ.á.n.h vảy.

Chu Kiều Kiều ngẩn , nữ nhi một cái: "A? Sao con sớm?"

Đôi mắt to vô tội của Nam Nhi chớp chớp: "Con cũng nương ngay cả cái cũng nha."

Chu Kiều Kiều lúc mới cẩn thận hồi tưởng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-574.html.]

Trong đầu xác thực hình ảnh , nhưng rốt cuộc do chính trải qua, cho nên lúc ngẫm nghĩ kỹ thì thật đúng là nhớ .

"Ta nhất thời nhớ , sẽ , con mau dội nước cho ..."

"Dạ."

Nam Nhi múc một gáo nước dội lên con cá.

Cá lập tức sạch sẽ hơn nhiều.

"Kiều Kiều, ?"

Vương Tuệ từ bên ngoài .

Thấy thế, : "Để giúp nhé."

Nàng nhận lấy dao, vài cái liền thu dọn con cá sạch sẽ tinh tươm.

"Được , tối nay định ăn cá ?"

Chu Kiều Kiều con cá sạch sẽ, cảm ơn.

" , cha nương đều ở nhà, ba con chúng định ăn tùy tiện chút gì đó, ai ngờ con cá xử lý lên cũng chẳng 'tùy tiện' chút nào."

Trương Tuệ : "Không , gặp cái , cứ gọi , tới giúp xử lý."

"Ừm, ."

Chu Kiều Kiều cũng mặc kệ con cá, để sang một bên, kéo Trương Tuệ qua một góc xuống.

Trước để Nam Nhi tự ngoài chơi, lúc mới hỏi thăm Trương Tuệ: "Thân thể Vương thúc thế nào ?"

Niềm vui mặt Trương Tuệ lập tức xẹp xuống.

"Đại phu ... sắp ..."

"Vậy Vương thẩm... các ngươi an ủi bà thật , đừng để thương tâm quá độ mà hỏng thể."

Trương Tuệ gật đầu: "Chúng , hiện tại tâm nguyện duy nhất của cha là thấy ca ca thành , sinh một đứa con họ Vương."

bọn họ ai cũng Vương thúc còn thời gian đợi đứa nhỏ đời.

thấy Vương Nhân thành thì vẫn thể.

Cho nên hai ngày nay Vương thẩm đang lo liệu hôn sự cho Vương Nhân.

Vương gia mấy ngày nay bận rộn lắm.

"Nếu chỗ nào cần giúp đỡ, cứ việc ."

"Ta ."

Không qua mấy ngày, hôn sự của Vương Nhân liền định xuống.

Là Hứa cô nương.

Chính là vị tiểu thư sa cơ lỡ vận Hứa cô nương đang ghi chép sổ sách cho Chu Kiều Kiều.

Nàng tên là Hứa Tiếu, cha đều mất, là do nương của Hầu T.ử mai mối bắc cầu cho bọn họ.

Ngày giờ cũng định.

Hiện tại chỉ chờ hai thành hôn.

Chu Kiều Kiều một bên vui mừng cho Vương Nhân, một bên càng thêm lo lắng cho Vương thúc.

"Nương..."

Chu Kiều Kiều ghế bập bênh trong sân giả vờ ngủ, thật là đang ở trong gian loay hoay với đống d.ư.ợ.c liệu của nàng.

Đột nhiên thấy Miên Miên hét lớn một tiếng.

Nàng lập tức kinh ngạc từ trong gian thoát , thẳng dậy.

Nàng mới ngay ngắn.

Liền thấy Miên Miên hoảng hốt chạy .

"Nương... nương..."

Chu Kiều Kiều vội vàng lấy khăn tay lau mồ hôi cho nàng.

"Đừng vội, từ từ , xảy chuyện gì ?"

Miên Miên chỉ tay ngược về phía cửa: "Nàng ... Đổng đại thẩm..."

Cổ họng nàng thực sự khô khốc đến lợi hại.

Nói một nửa liền tiếp nữa.

Chu Kiều Kiều thuận tay đưa ly nước ấm đang uống cho nàng.

Nàng bưng lên uống một cạn sạch.

Chu Kiều Kiều lo lắng : "Uống chậm chút, đừng để sặc."

Nàng vuốt vuốt lưng cho nữ nhi, đó mới : "Từ từ , cần gấp, Đổng đại thẩm của con ? Khoan , Đổng đại thẩm nào?"

Nàng đến giờ vẫn phản ứng kịp.

Nhất thời là vị Đổng đại thẩm nào.

Miên Miên chỉ cảm thấy cổ họng đỡ hơn nhiều, lúc mới : "Chính là nương của Tiểu Địa Qua, nàng trở . Nương, nàng theo cha của Tiểu Địa Qua hưởng phúc , sẽ trở nữa ư?

Nàng trở về ? Chúng đem nhà bọn họ dỡ bỏ xây mới , nàng trở về liệu bắt chúng trả nhà cho nàng ?"

Loading...