Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 573

Cập nhật lúc: 2025-12-23 09:49:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Trước đây là do nhu nhược mới hại c.h.ế.t nương của Bảo Bảo, hiện giờ tuyệt đối thể trơ mắt ông hại c.h.ế.t Bảo Bảo nữa."

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Vậy thúc định bán dầu mang theo Bảo Bảo ?"

Hắn là một bán dầu dạo.

Chu Thương đáp: "Phải, Bảo Bảo bảy tuổi , ở nhà thể giúp tổ phụ tổ mẫu việc nhà nông, theo ngoài cũng thể cùng khắp hang cùng ngõ hẻm. Tóm , đến sẽ mang thằng bé theo đến đó."

Chu phụ nhẹ nhàng vỗ vỗ cánh tay : "Được, bản tính toán là ."

Chu phụ ngoài múc cho một chậu nước.

Sau khi trở liền trong sân chuyện với Chu Kiều Kiều và Chu mẫu.

"Haizz, hai đứa trẻ như , Chu Dương chẳng cái thứ gì..."

"Ai bảo chứ, Chu Thương từ nhỏ lễ phép nhiệt tình, vốn dĩ quý đứa nhỏ đó..."

Trong đầu Chu Kiều Kiều cũng hiện lên ký ức Chu Thương thường xuyên giúp đỡ nguyên chủ, theo lưng gọi nàng là "Kiều Kiều".

"Thúc tính toán , chúng cũng cần lo lắng nữa. Thôi, cha nương, hai cũng lo lắng cả buổi , về ngủ thôi."

Sáng sớm hôm , Chu Bảo Bảo vẫn còn sốt, nhưng đỡ hơn nhiều.

Chu Thương gia chủ nơi giúp trong thành một gian sài phòng (phòng chứa củi), đây nếu về nhà thì sẽ ngủ ở sài phòng nhà họ.

Bây giờ sẽ đến với gia chủ, hy vọng họ thể cho mang theo con trai ở sài phòng.

Sau , một chăm sóc con là .

"Cũng , đứa bé theo thúc còn hơn là theo tổ phụ tổ mẫu nó."

Chu Kiều Kiều mím môi: "Sáng nay con hâm nóng bánh bao thịt, chúng ăn xong hãy ."

Chu Thương ngạc nhiên: "Chúng ?"

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Lát nữa con đ.á.n.h xe bò thành mua giống cây ăn quả."

Chu Thương lúc mới vỡ lẽ.

Thế là, bọn họ ăn sáng xong mới xuất phát thành.

Đến nơi, Chu Thương đưa con bốc thuốc, còn Chu Kiều Kiều đ.á.n.h xe bò đến chợ hoa điểu.

Thế nhưng chợ hoa điểu ở huyện Việt Dương chung quy vẫn quá nhỏ.

Nàng chỉ tìm một ít hạt giống nho.

"Cái cây đào gì đó mà ngươi ... còn từng qua, còn cây dâu tằm và cây mận, đó đều giống quý hiếm gì, chỗ chúng bán loại đó."

Chu Kiều Kiều gật đầu.

Sau khi mua hạt giống nho xong liền rời .

Trên đường về, nàng qua một khúc cua, bốn bề vắng lặng, bụi tre cao che khuất tầm , nàng lập tức mua một ít cây giống dâu tằm, đào và mận từ trong gian .

Chưa đến một tuần , ván xe bò của nàng chất đầy cây giống.

Lúc nàng mới vui vẻ chở chúng về nhà.

Nàng đ.á.n.h xe bò đến chân núi phía : "Phùng ca, Hứa ca, hai xuống đây một chút."

Phùng Tiền Nhạc và Hứa Thiêm tiếng gọi, vội vàng buông công việc buộc giàn nho trong tay xuống, chạy xuống núi.

"Oa... nhiều thế , chỗ cây giống trông tươi thật đấy."

"Ừ, đúng , đều là giống ."

Chu Kiều Kiều cùng họ vác cây giống lên núi.

"Kiều Kiều, mấy việc ngươi cứ giao cho bọn , ngươi đừng động tay ."

" đấy đúng đấy, ngươi mà tự thì còn cần bọn gì nữa."

Dưới sự khuyên ngăn của họ, Chu Kiều Kiều lên núi cũng xuống ngay.

Đợi bọn họ vác hết cây giống lên.

Ai nấy cũng mệt đến thở hồng hộc.

"Việc còn ngươi cứ giao cho bọn ."

Hôm qua bọn họ bàn bạc xong phương án trồng trọt cụ thể, Chu Kiều Kiều tự nhiên yên tâm.

Nàng dặn dò họ thêm vài câu, lúc mới xuống núi đ.á.n.h xe bò về.

Nhờ phúc của Mặc Ngọc, nhà họ bây giờ xe ngựa, xe bò đều đủ cả.

Người nhà ngoài thì xe ngựa, chở đồ đạc thì dùng xe bò, vô cùng thuận tiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-573.html.]

"Kiều Kiều, con về ." Chu mẫu gọi một tiếng: "Xách cho nương thùng nước đây."

Bà đang nhào bột, thực sự rảnh tay.

"Vâng ạ."

Chu Kiều Kiều xách một thùng nước cho bà: "Nương, nương bánh bao ạ?"

Chu mẫu gật đầu: "Sáng mai bảo bọn Hách Điền mang đến cửa tiệm, đại ca con nhắn về bảo Tiểu Thảo Môi ăn bánh bao nương ."

Tiểu Thảo Môi hơn một tuổi bắt đầu đòi đồ ăn.

Nhắc nhắc mấy ăn bánh bao tổ mẫu .

Chu mẫu thể đáp ứng yêu cầu của cháu gái nhỏ ?

Đương nhiên là vui vẻ lập tức nhào bột bánh.

Nam Nhi và Miên Miên từ bên ngoài , cả hai đều mặc áo bông , còn là loại thêu hoa.

Kiểu hoa là do tự chúng chọn, Chu Kiều Kiều cũng thấy , hiện tại cũng cấm cản chúng mặc quần áo chất lượng nữa.

cả làng đều nhà họ kiếm tiền .

"Ngoại tổ mẫu, con cũng ăn."

"Vâng, bánh bao ngoại tổ mẫu là ngon nhất."

Hai đứa trẻ đều thèm ăn.

Chỉ là chúng quen dám đòi hỏi.

Không giống như còn nhỏ, nghĩ gì nấy.

Chu mẫu ha hả: "Sao thể thiếu phần của các con ? Đi rửa tay lên tầng hai luyện chữ , lúc nào ăn cơm sẽ gọi các con."

Hai đứa trẻ vui vẻ .

Đi rửa tay, gọi cả Vương Tuế Mộ đến cùng luyện chữ.

Tuy Khuynh Thành còn ở đây, việc học của chúng thể tiếp tục bài bản như , nhưng việc luyện chữ và sách vẫn duy trì.

"Khuynh Thành chắc sẽ về ở lâu dài nữa , con tính xem việc học của bọn trẻ thế nào ?"

"Lúc kinh thành Khuynh Thành với con, bảo con đưa hai đứa nhỏ lên kinh thành, sẽ giúp con nuôi dạy."

"Hả... đưa xa thế ... hơn nữa quan hệ m.á.u mủ ruột rà, ở nhờ nhà thích hợp lắm ..."

" , cho nên con đồng ý, nhưng con cũng nhờ ngóng xem nữ phu t.ử nào ở gần đây chịu dạy học ."

Đợi tìm , nàng vẫn sẽ cho hai đứa trẻ tiếp tục học.

Chu Kiều Kiều xắn tay áo định giúp nương nhào bột.

"Thôi, con đừng bẩn tay, ngoài ."

Chu Kiều Kiều nghĩ nghĩ, cũng nhào bột, đành thôi .

Xoay ngoài.

Tuyền Lê

Nàng cũng lười biếng, trong gian mua một cuốn sách hướng dẫn kỹ thuật trồng cây ăn quả bằng chữ phồn thể, đó nghiêm túc .

Đã quyết định cái , thì cho thật nghiêm túc.

Đọc mãi mãi, nàng quên cả thời gian.

Nàng từng , hóa những cây ăn quả tùy tiện thấy ven đường, cần chăm sóc tỉ mỉ như mới thể mọc , lớn nhanh và cho quả ngọt.

Nàng càng xem càng hăng say.

Về , nàng dứt khoát cầm sách lên hậu sơn, tìm Phùng Tiền Nhạc và Hứa Thiêm, những phương pháp cho họ .

"Trồng cái cây mà cũng lắm quy tắc thế ? Chẳng cứ vứt xuống đất là nó tự mọc ?" Phùng Tiền Nhạc khó hiểu hỏi.

Hắn còn tưởng công việc của đơn giản lắm, nên cảm thấy tiền công Chu Kiều Kiều trả quả thực quá cao.

Không ngờ tiền cũng dễ kiếm như .

Chu Kiều Kiều gật đầu: " thế, lúc mới bắt đầu thì phiền phức chút, nhưng đợi cây lớn thì cần chăm sóc nhiều nữa."

Giống như quá trình trưởng thành của con , lúc nhỏ cần cha chăm bẵm, lớn lên thì thể tự phát triển, thi thoảng mới cần cha giúp đỡ.

Hứa Thiêm gật đầu: "Chu nương t.ử yên tâm, chúng chắc chắn sẽ chăm sóc cây ăn quả theo đúng các bước ngươi ."

Phùng Tiền Nhạc cũng liên tục gật đầu: "Phải , cũng ."

Chu Kiều Kiều : "Nghi nhân bất dụng, dụng nhân bất nghi ( nghi ngờ thì dùng, dùng thì nghi ngờ), chắc chắn là tin tưởng các ."

Nàng hai bận rộn đào hố trồng cây, liền mở sách : "Vậy tiếp cho các những điều cần lưu ý về cây nho..."

Loading...