Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 513

Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:39:54
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Người lão tỷ của nhà nghèo, đại phu bệnh của bà thể chữa, nhưng cần dùng t.h.u.ố.c , t.h.u.ố.c thì đắt...

mua nổi, định buông xuôi chữa nữa, nhưng con trai bà hiếu thuận, cầu xin cho vay tiền chữa bệnh cho .

tiền, tiền của cữu cữu con cũng đủ, cho nên chỉ thể tìm con thôi."

Bà vốn định tìm nữ nhi của , nhưng nữ nhi tiền của nàng đều là do Chu Kiều Kiều đưa.

Ngoại trừ chi tiêu trong gia đình, những khoản cần dùng tiền lớn khác vẫn hỏi ý kiến Chu Kiều Kiều.

Cho nên bà chỉ thể tìm Chu Kiều Kiều.

Chu Kiều Kiều nghĩ thầm: Ủa, đây chẳng là cơ hội thử nghiệm thanh tiến độ ?

Nàng lập tức đồng ý: "Được ạ, cần bao nhiêu tiền?"

Vu lão thái thái ngờ Chu Kiều Kiều sảng khoái như .

Bà cứ tưởng ít nhất nàng cũng hỏi khi nào trả tiền, đối phương khả năng trả tiền chứ.

Vu lão thái thái: "Nói là tạm thời cần ba lượng bạc..."

Đây là một con nhỏ.

Cho nên bà cũng thấp thỏm.

Chu Kiều Kiều phất tay một cái, hai lời trực tiếp đưa cho Vu lão thái thái ba lượng bạc: "Đã là tỷ của ngoại tổ mẫu, đương nhiên thể thấy c.h.ế.t mà cứu."

Chu Kiều Kiều ăn xong cơm, nhân lúc bếp liền nôn nóng kiểm tra thanh tiến độ.

mà... nàng sơ suất .

Thanh tiến độ nhích lên một chút gần như đáng kể, thể bỏ qua tính.

Sở dĩ nàng thể nó nhích lên, là vì vạch tiến độ đó đang thẳng hàng với trục của khung hình đại diện, bây giờ thì còn thẳng hàng nữa.

Trong điều kiện vật tham chiếu, phát hiện sự đổi nhỏ xíu quả thực dễ dàng.

Khóe miệng Chu Kiều Kiều giật giật.

Nàng cứu một mạng đấy, mà chỉ cho chút xíu tiến độ thôi ?

Quá keo kiệt .

Nàng chuyện với ngoại tổ mẫu một lúc lâu.

Trò chuyện với bà vui vẻ.

Dường như tâm hồn thanh lọc và thăng hoa.

Ngoại tổ mẫu tuy là một nông phụ, nhưng tâm địa và kiến giải bất phàm, khiến Chu Kiều Kiều vô cùng khâm phục.

Mãi đến giờ Thân, Chu Kiều Kiều mới đành cáo từ.

"Ngoại tổ mẫu, giá mà thể về Chu gia thôn ở với con thì mấy..."

Chu Kiều Kiều nũng với Vu lão thái thái.

Vu lão thái thái nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, lòng bàn tay và đầu ngón tay còn thô ráp như lúc mới gặp nữa.

Chu Kiều Kiều lén cọ cọ lòng bàn tay bà.

Sau đó : "Ngoại tổ mẫu, hôm nào con đến thăm ."

Vu lão thái thái: "Được, mau về , kẻo lát nữa đường đêm."

Chu Kiều Kiều lúc mới rời khỏi cửa tiệm.

Ra khỏi thành, nàng thấy bóng lưng Tần Hữu cưỡi ngựa rời từ xa.

cách quá xa, nàng cũng gọi.

Rất nhanh bóng dáng Tần Hữu biến mất ở khúc cua cuối con đường.

Lúc Chu Kiều Kiều về đến nhà, Chu phụ vặn nấu cơm xong.

"Con về , khéo, ăn cơm thôi."

Chu Kiều Kiều gật đầu.

Rửa tay xong, liền qua ăn cơm cùng .

"Tỷ tỷ, cần thư cho cha nhờ ông đỡ mặt Hoàng thượng ?"

Mặc Ngọc là đầu tiên đề nghị giúp Chu Kiều Kiều.

Chu Kiều Kiều từ chối.

"Cha vốn là Lại bộ Thượng thư, chuyện tăng thuế chắc chắn cũng là kết quả khi Hoàng thượng và ông thương nghị.

Đã là quyết định, thư bảo ông phản bác chính thì cần thiết ."

Có thể cha hiện tại chính là phe Hoàng thượng.

Ông cân nhắc chỉ là bách tính Quỳnh Hoa quận, mà là bách tính trong thiên hạ.

Cho nên tìm ông cũng vô dụng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-513.html.]

Mặc Ngọc im lặng gật đầu.

Điểm , nghĩ tới.

Cho nên lời của cũng chỉ là khách sáo một chút mà thôi.

"Nương, hôm nay nương thăm Tiểu Thảo Môi ? Muội lớn ? Biết gọi tỷ tỷ ?"

Nam Nhi một lòng chỉ nghĩ đến tiểu .

Cho nên thấy chuyện lớn nữa, con bé liền hỏi chuyện trẻ con.

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Ừ, nương thăm , lớn , bụ bẫm hơn, nhưng vẫn gọi tỷ tỷ ."

Miên Miên: "Vậy thể về ? Khi nào ngoại tổ mẫu bế Tiểu Thảo Môi về ạ? Con nhớ Tiểu Thảo Môi lắm."

Chu Kiều Kiều mím môi, ngẫm nghĩ: "Ngày mai chẳng nghỉ , thế , để ngoại tổ phụ đưa các con thành, chơi với Tiểu Thảo Môi một ngày ?"

Trên mặt hai đứa trẻ đều là nụ phấn khích.

"Được ạ ạ."

Tuyền Lê

"Tốt quá , con mang chuồn chuồn tre cho ."

"Con còn mang con bướm nhỏ bằng tre mà Trần Mặc ca tặng cho nữa."

Hai đứa trẻ vui sướng múa tay múa chân.

Mặc Ngọc : "Tỷ tỷ, ngày mai và Khuynh Thành thu dọn đồ đạc về kinh thành một chuyến..."

Chu Kiều Kiều kinh ngạc: "Ồ, bao giờ trở ?"

Mặc Ngọc: "Ngày về tạm thời định."

Chu Kiều Kiều lo lắng hỏi: "Đã xảy chuyện gì ?"

Sắc mặt Mặc Ngọc và Thượng Quan Khuynh Thành đều lắm.

Mặc Ngọc , Thượng Quan Khuynh Thành lúc mới : "Bá mẫu bệnh, phong hàn nhập thể, bệnh từ tháng , vì sợ chúng lo lắng nên gửi thư báo."

hôm qua bọn họ nhận thư do trưởng gửi tới.

Trong thư thẳng bệnh tình của Mặc phu nhân nghiêm trọng đến mức nào, chỉ bảo Mặc Ngọc về thăm nương, nương nhớ .

Mặc Ngọc liền đoán tình hình của nương lắm, mới quyết định trở về.

Còn Thượng Quan Khuynh Thành từ khi xác định tâm ý với Mặc Ngọc, coi như tức phụ của Mặc phu nhân.

Mẹ chồng tương lai bệnh, nàng thể về thăm?

Cho nên nàng cũng quyết định cùng.

"Được, hai đứa về chăm sóc bá mẫu cho , chuyện ở đây cần lo lắng."

Thượng Quan Khuynh Thành gật đầu: "Tuy , nhưng chiều nay sắp xếp xong xuôi bài vở mỗi ngày cho các nàng , bao nhiêu chữ đều dặn dò kỹ."

rời , nàng vẫn sắp xếp cho ba cô học trò đấy.

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Được, đến lúc đó tỷ sẽ chịu trách nhiệm giám sát chúng."

Ăn cơm xong, Thượng Quan Khuynh Thành bắt đầu thu dọn hành lý.

Mặc Ngọc cũng thu dọn đồ đạc.

Chu Kiều Kiều nghĩ nghĩ, vẫn theo qua đó.

"Mặc Ngọc..."

Nàng trong sân gọi một tiếng.

Mặc Ngọc từ trong phòng thò đầu : "Tỷ tỷ, ở đây, tỷ cứ ."

Chu Kiều Kiều tới, đến ngưỡng cửa nhưng vẫn bước .

Chỉ thu dọn đồ đạc.

Chu Kiều Kiều ngẫm nghĩ, : "Đệ bình đựng nước ?"

Mặc Ngọc chỉ ngẩn một chút gật đầu: "Có chứ, ?"

Chu Kiều Kiều: "Có mấy cái thì đưa hết cho , lấy cho ít nước mang về."

Mặc Ngọc sững sờ.

Ngay đó liền nghĩ đến nước trong gian của Chu Kiều Kiều.

Lập tức vui mừng khôn xiết mang cả hai cái bình nước đưa cho Chu Kiều Kiều.

Chu Kiều Kiều lấy mỗi loại nước đổ đầy một túi cho .

Sau đó ân cần dặn dò: "Nước là để điều dưỡng, nếu chỉ là phong hàn bệnh vặt, cho bà uống hai ngày, chắc sẽ đỡ hơn nhiều.

Nước là để giải độc, ngoại trừ kịch độc , độc gì cũng giải . Ta trong nhà cao cửa rộng nhiều chuyện thị phi, rõ bệnh tình của nương , nên đưa một ít, phòng khi bất trắc."

Đây là kết quả khi nàng suy tính kỹ càng.

Mặc Ngọc cũng gian của nàng , giấu giếm cũng chẳng cần thiết.

Mặc Ngọc cảm kích chắp tay hành lễ với Chu Kiều Kiều: "Đa tạ tỷ tỷ."

Loading...