Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:27:09
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 379: Thanh tiến độ công đức, thể về nhà

Chu Kiều Kiều quan tâm đến , chỉ hỏi: "Khi nào thì giao lương thực cho ngài?"

Mộ Dung Yến nghiến răng ken két mới ngăn cơn giận bùng phát.

Cố nén cảm xúc bất bình, dùng giọng điệu bình tĩnh nhất thể : "Qua một thời gian nữa, đến lúc đó sẽ cho đến mời nàng."

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Được, sẽ đợi tin tức của Thế tử."

Mộ Dung Yến dậy rời .

Chu Kiều Kiều theo bóng lưng dứt khoát của .

Chỉ đợi khuất, nàng cũng dậy rời .

Nàng về nhà, mà thẳng đến cửa tiệm.

"A, Kiều Kiều đấy , đến đây?" Chu Đại Sơn đang bận rộn, thấy Chu Kiều Kiều liền tò mò hỏi một câu.

Nương Hầu T.ử thấy Chu Kiều Kiều đến, liền chuyện kết quả.

Nhân lúc bên cửa hàng dâu tây vắng khách, bà liền chạy qua hỏi Chu Kiều Kiều: "Thế nào ? Có kết quả ?"

Chu Đại Sơn hiểu, tò mò hỏi: "Kết quả gì cơ?"

Hắn còn theo lưng Chu Kiều Kiều và nương Hầu T.ử trong nhà.

Chu Kiều Kiều sân, uống một ngụm nước, đó kể chuyện xảy cửa huyện nha hôm nay.

"Thế t.ử ngài sẽ cố gắng tranh thủ. Chúng chỉ cần đợi tin tức là ."

Trên mặt hai đều nở nụ .

"Vậy thì quá , , trưa nay uống một ly với cữu cữu và Tiểu Diệu mới , vui vẻ một chút..." Chu Đại Sơn vô cùng phấn khích.

Nương Hầu T.ử cũng vui mừng.

"Tốt quá , giảm hai phần thuế, gánh nặng của chúng cũng nhẹ nhiều."

Tuy các bà công cho Chu Kiều Kiều, nhưng cũng trồng trọt, nộp ít thuế một chút đương nhiên là vui .

Chu Kiều Kiều nụ của họ, tâm trạng cũng bất giác vui vẻ thêm vài phần.

Nàng : "Sáng nay con dậy sớm quá, mệt, con phòng nương nghỉ ngơi một lát đây."

"Được , con nghỉ ."

Chu Kiều Kiều dậy định nghỉ, Chu mẫu bế Tiểu Thảo Môi tới.

"A, xem ai đến , là cô cô đấy, tiểu cô cô đến , Tiểu Thảo Môi nhà nhớ cô ."

"Nương."

Dù mệt đến mấy, nàng vẫn đón lấy Tiểu Thảo Môi.

Hôn lên bàn tay nhỏ xíu đang nắm lấy tay nàng.

Trẻ con đúng là lớn nhanh như thổi.

Nàng cảm thấy Tiểu Thảo Môi hình như cao lên .

Ha ha ha.

"Tiểu Thảo Môi, nhớ cô cô nào, cô cô nhớ con lắm đấy."

"Oa oa oa."

"Ừm, nhớ , ngay là con nhớ mà, ha ha, thơm cô cô cái nào."

Nàng ghé mặt gần.

Tiểu Thảo Môi liền sán tới.

Dính đầy nước miếng lên mặt nàng.

Khiến Chu mẫu khép miệng.

"Ha ha ha, hai cô cháu các con... Được , nãy con nghỉ ngơi, nghỉ , bế Tiểu Thảo Môi cửa hàng chơi, phiền con nữa."

Chu Kiều Kiều lúc mới đưa Tiểu Thảo Môi cho Chu mẫu: "Tiểu Thảo Môi chơi với bà nội nhé, lát nữa cô cô dậy sẽ chơi với con ."

Chu mẫu những tia m.á.u đỏ và quầng thâm mắt nàng.

Vô cùng đau lòng.

Chu Kiều Kiều vươn tới, hôn chụt một cái lên má Chu mẫu: "Nương, con trong đây."

Chu mẫu kinh ngạc, hổ vô cùng.

"Cái con bé ..."

Bà bế Tiểu Thảo Môi ngoài.

Chu Kiều Kiều xoay về phòng.

Nằm giường, nàng nhắm mắt , trực tiếp tiến gian.

Mở hình đại diện, kiểm tra nhiệm vụ của .

Nhiệm vụ xuất hiện khi nàng cứu đứa trẻ Tam Toàn rơi xuống nước tối hôm .

Hệ thống nàng hiện tại tích đủ công đức cơ bản, bây giờ mở công đức nhiệm vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-512.html.]

Công đức nhiệm vụ hai bước, bước thứ nhất là thành thanh tiến độ màu đỏ, bước thứ hai là thành thanh tiến độ màu vàng.

khi thành hai thanh tiến độ màu , nàng thể trở về thế giới ban đầu.

[Ký chủ, xem tiến độ công đức ?]

"Ừ, cho xem."

Chu Kiều Kiều dứt lời, mặt liền xuất hiện một thanh tiến độ viền xanh nền đỏ, thang điểm một trăm, hiện tại mới 1 điểm mà thôi.

Tuyền Lê

Còn hình đại diện của nàng cũng nhấp nháy ánh đỏ nhàn nhạt.

"Không thể dùng tiền vàng mua tiến độ ?"

Nàng thực sự việc thiện phiền phức như .

Hơn nữa, nàng bao nhiêu việc thiện mới thành ?

Thế cũng quá khó .

[Không ký chủ, thanh tiến độ chỉ thể đẩy nhanh bằng công đức thôi.]

" thế bao nhiêu việc mới đủ?"

[Việc khó khăn tương ứng với phần thưởng cao nha, ký chủ nếu còn trở về thế giới ban đầu, thì cố lên nhé.]

"Ta đương nhiên về ... Thôi bỏ , mặc cả với ngươi cũng vô dụng, vẫn nên nghĩ cách thành thanh tiến độ thôi."

Không giúp bách tính nộp thuế thể thành bao nhiêu phần trăm tiến độ...

Tám mươi vạn cân lương thực... thể cứu sống nhiều , chắc là thể kéo đầy thanh tiến độ luôn nhỉ...

Chỉ cần kéo đầy là nàng thể trở về thế giới hiện thực ...

Nghĩ đến việc chẳng bao lâu nữa thể trở về thế giới ban đầu, nàng vui vẻ chút buồn bã.

Đến đây gần hai năm, nàng những vướng bận, thực sự thể dứt áo một cách nhẹ nhàng ...

" , nếu , còn thể đây ?"

[Đến lúc đó ký chủ sẽ thôi, dù cũng sẽ khiến ký chủ thất vọng .]

Chu Kiều Kiều tò mò đến lúc đó còn chức năng gì.

Không gian , luôn thỉnh thoảng mang đến cho nàng bất ngờ.

Biết đến lúc đó nàng thể chạy qua chạy hai bên thì .

Như chẳng hơn ư.

Nàng vui vẻ nghĩ ngợi lung tung, ngủ lúc nào .

Đến giờ Ngọ, Ngô Ngọc Nương rón rén , thấy Chu Kiều Kiều ngủ say, liền gọi nàng dậy ăn cơm.

Lại ngoài.

"Muội trông mệt lắm, cứ để ngủ một giấc cho , lát nữa hâm cháo bếp lò nhỏ là , dậy lúc nào ăn lúc đó."

Chu mẫu gật đầu: "Ừ, cứ theo lời Ngọc Nương ."

Thế là, tự ăn cơm của .

Ngay cả Tiểu Thảo Môi dường như cũng ồn đến cô cô, buổi trưa đến giờ ngủ là bé ngoan ngoãn ngủ, quấy .

Khi Chu Kiều Kiều tỉnh dậy nữa qua giờ Mùi.

Nàng vươn vai một cái thật dài, nước mắt ứa , đọng hàng mi.

Sau đó mắt nhắm mắt mở khỏi phòng, rửa mặt bằng nước lạnh cho tỉnh táo.

"Kiều Kiều dậy , trong nồi nhỏ cháo ấm đấy, con tự múc ăn ."

Ngô Ngọc Nương đang phơi nấm.

Thấy Chu Kiều Kiều dậy, chỉ gọi một tiếng tiếp tục việc.

Vu lão thái thái đang chợp mắt trong sân, thấy tiếng động, mở mắt về phía Chu Kiều Kiều.

"Kiều Kiều múc cơm đây với ngoại tổ mẫu."

"Vâng, ngoại tổ mẫu."

Chu Kiều Kiều múc một bát cháo, bưng đến xuống bên cạnh bà.

"Ngoại tổ mẫu, sáng nay thế? Con đến thấy ."

Vu lão thái thái : "Một bà bạn già trong thôn chúng lên thành khám bệnh, thăm bà , mời bà ăn một bữa cơm."

"Ồ, định ở khám bệnh ?"

"Sao con ?"

"Nếu ngoại tổ mẫu chẳng nên ở với bà lâu hơn một chút ?"

Vu lão thái thái : "Con quả nhiên thông minh, hơn nữa về là chuyện nhờ con giúp đỡ."

Chu Kiều Kiều chỉ cần suy nghĩ một chút, liền hỏi: "Bà vay tiền là cần thảo dược?"

Thứ nàng thể lấy , chỉ những cái .

Vu lão thái thái thầm cảm thán trong lòng Chu Kiều Kiều thật thông minh.

Thế là bà cũng vòng vo nữa.

Loading...