Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 509
Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:05:37
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ta quen họ, nhưng họ quen , chúng chỉ quan hệ giao dịch buôn bán bình thường. nguyện ý cùng góp một phần sức lực."
" cảm thấy chúng thể cứ một mực loạn, nếu , khả năng bắt còn lớn hơn khả năng sự việc giải quyết."
Chu phụ tán thành gật đầu.
Chợt nghĩ điều gì đó.
Ông với trưởng thôn: "Đã làng Lê Hoa , chi bằng trưởng thôn đến làng Lê Hoa tìm trưởng thôn của họ hỏi thăm xem Huyện lệnh thế nào.
Đến lúc đó ông thể tìm trưởng thôn hoặc lý chính của mấy thôn lân cận cùng nghĩ cách, nhiều sức mạnh lớn, kiểu gì cũng nghĩ một kế sách vẹn ."
Chu Kiều Kiều gật đầu: "Ta cũng ý ."
Trưởng thôn lập tức : "Vậy lập tức làng Lê Hoa, còn cả thôn Đồng Hoa, thôn Từ Dương lân cận nữa... Tóm , tình hình của chắc cũng tương tự ."
Cho nên chỉ cần một thôn đưa ý kiến , chắc chắn sẽ phối hợp.
Trưởng thôn , sang bảo các thôn dân: "Mọi yên tâm, trưởng thôn Chu gia thôn , nhất định sẽ vì mà cúc cung tận tụy."
Lời khoa trương.
ông thực sự chút gì đó giúp đỡ thôn dân.
Sau khi trưởng thôn .
Thôn dân tản một .
Một vẫn tụ tập chuyện phiếm.
"Trưởng thôn thực sự giúp chúng ? Ông liệu chỉ bộ tịch cho qua chuyện, để đuổi khéo chúng ?"
"Hả? Có khi nào ? Ông cho dù bây giờ đuổi khéo chúng , về ăn với chúng thế nào?"
"Ta cũng nghĩ là , chúng loạn như , ông chắc chắn sợ ."
Chu Kiều Kiều khẽ nhíu mày, lạnh nhạt về phía đó.
Những khi chạm ánh mắt của Chu Kiều Kiều.
Cười gượng gạo: "Kiều Kiều, bọn chỉ bừa thôi."
Chu Kiều Kiều: "Ông chỉ là một trưởng thôn, việc thể cũng hạn, nhưng ông cố hết sức giúp đỡ , thế là đủ ."
"Phải , ngươi đúng, bọn cũng hiểu đạo lý , sẽ bậy nữa."
"Kiều Kiều , ngươi còn bán hàng cho Huyện lệnh phu nhân, ngươi là bằng hữu của Huyện lệnh phu nhân , ngươi thể giúp bọn cầu xin một tiếng ?"
"Ây da bà cái gì thế, Kiều Kiều bọn họ cũng nộp thuế mà, bọn họ cũng giúp chúng cầu xin, Kiều Kiều ?"
Chu Kiều Kiều chẳng hề nể nang thẳng: "Ta đương nhiên giúp các cầu xin, là giúp những thực sự khó khăn đến mức nộp nổi thuế cầu xin."
Mấy sự châm chọc và vui trong giọng điệu của Chu Kiều Kiều.
Cũng dám gì nữa.
Nhìn một cái, bỏ .
Đợi bọn họ khuất.
Chu Kiều Kiều và Chu phụ lúc mới về nhà.
Chu phụ chút tự trách : "Ta... gây rắc rối cho con ?"
Chu Kiều Kiều thản nhiên : "Như con , con cũng là vì góp một phần sức lực cho những đáng thương .
mà cha, sức lực của chúng hạn, thể đến mức nào, trong lòng cha cũng chuẩn sẵn tư tưởng."
Chu phụ gật đầu: "Ta hiểu, chẳng qua là cầu một sự yên tâm thôi."
Khi một bản lĩnh, chỉ mong đủ ăn đủ mặc.
hễ một thực lực giúp đỡ khác, liền chút chuyện .
Chu phụ cảm thấy, chính là loại .
Dù cho cái 'thực lực' dựa con gái mới .
Vào sân, Chu Kiều Kiều xuống bên cạnh bàn trong sân.
Trong ấm nước đun sôi để nguội từ hôm qua, nàng rót một chén uống.
Mãi đến chạng vạng tối trưởng thôn mới từ thôn bên cạnh trở về.
Vừa về đến nơi ông liền gõ vang chiêng đồng.
Tiếng chiêng đồng vang lên nghĩa là triệu tập thôn họp.
Và loại cuộc họp , thông thường mỗi nhà ít nhất cử một tham gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-509.html.]
Nhà Chu Kiều Kiều, đương nhiên là Chu Kiều Kiều và Chu phụ .
Khi bọn họ đến nhà trưởng thôn, vẫn bao nhiêu .
Hai bèn tùy ý tìm một chỗ xuống .
Chu Kiều Kiều nụ mặt trưởng thôn, liền cuộc họp hôm nay là chuyện .
Trong vòng một khắc, thôn dân lục tục kéo đến đông đủ.
Trưởng thôn một tảng đá lớn, đám đông nghìn nghịt bên , vui vẻ : "Chiều nay, họp với trưởng thôn các làng Lê Hoa, Đồng Hoa, Trương Gia, Lệ Dương, Từ Gia.
Chúng thảo luận sâu sắc, cũng chuẩn và lên kế hoạch diện.
Cuối cùng quyết định, sáu thôn chúng giờ Tỵ ngày mai sẽ tập hợp cổng huyện nha, cùng quỳ xin Huyện lệnh báo cáo lên miễn tăng thuế."
Sáu thôn, nhiều nhiều, ít ít.
Nhìn qua cũng là một đám hùng hậu .
Tuyền Lê
Thôn dân lập tức vui mừng khôn xiết.
"Có chúng loạn là sẽ miễn thuế ?"
"Có nhà nào cũng cử ?"
"Đều cả , già trẻ lớn bé đều , đông sức mạnh lớn, Huyện thái gia dọa cũng chúng dọa sợ."
Chu Kiều Kiều nhịn về phía câu đó.
Không ít cũng trêu chọc : "Sao, ngươi còn dọa Huyện thái gia , đúng là to gan lớn mật."
"Ngươi sợ Huyện thái gia c.h.é.m đầu ngươi ?"
Người nọ ha ha: "Ta chỉ đùa thôi mà, đừng tưởng thật, đừng tưởng thật nhé. Ha ha ha ha."
Chu phụ lắc đầu, thu hồi tầm mắt.
Nhìn sang Chu Kiều Kiều, nhỏ: "Kiều Kiều , theo ý con, chúng như ?"
Chu Kiều Kiều ngẫm nghĩ: "Đi đông là , nhưng nhất là để già, phụ nữ và trẻ em , nếu đối với Huyện thái gia mà , sẽ mang hàm ý đe dọa."
Nếu là trai tráng.
Thì sẽ tạo cảm giác 'ngươi miễn thuế cho thì sẽ g.i.ế.c ngươi'.
Như .
Bọn họ là tỏ yếu thế, đe dọa khác.
Chu phụ gật đầu, lập tức suy nghĩ của Chu Kiều Kiều cho .
Mọi cũng cảm thấy Chu Kiều Kiều đúng, bọn họ đều nguyện ý tin tưởng lời Chu Kiều Kiều.
Thế là, sáng sớm hôm , phụ nữ và già mỗi nhà đều dẫn theo trẻ con cùng khỏi nhà.
Chu Kiều Kiều và Chu phụ đợi sẵn ở đầu thôn từ sớm.
Đến gần giờ Thìn, thôn dân đều tập hợp đầy đủ.
Nhìn qua một lượt, nam nữ già trẻ, ốm yếu bệnh tật, cái gì cũng .
Vì già và trẻ nhỏ, nên bước chân của họ nhanh, quãng đường bình thường đến nửa canh giờ, bọn họ mất hơn một canh giờ.
Ở cổng thành, Chu Kiều Kiều thấy Tần Hữu đang cưỡi ngựa trở về.
Hắn vốn thấy Chu Kiều Kiều, chỉ thấy một đám đông già trẻ lớn bé ốm yếu bệnh tật rốt cuộc xảy chuyện gì, đang định hỏi thăm lính canh cổng bên cạnh, mới thấy vài gương mặt quen thuộc trong đám .
"Đều là Chu gia thôn?"
Sau đó, tìm kiếm trong đám , quả nhiên thấy Chu Kiều Kiều và Chu phụ đang dìu một già.
Tần Hữu xuống ngựa.
Dắt ngựa cố ý chậm trong thành, chẳng bao lâu , song song với Chu Kiều Kiều.
Chu Kiều Kiều thấy Tần Hữu cũng vui mừng.
"Huynh về !"
Tần Hữu gật đầu.
Chu Kiều Kiều buông tay đỡ già , để Chu phụ đỡ.
Nàng rìa đường, cùng Tần Hữu trong.
"Huynh còn nữa ?"
"Ừ, chứ, chỉ một ngày nghỉ, về chút việc thôi. Thôn các nàng đông như cùng thành là chuyện gì ?"