Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 478

Cập nhật lúc: 2025-12-19 06:28:55
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Kiều Kiều gật đầu: " , thấy trong mắt Đại Quai nỗi nhớ cha nương, chúng chắc chắn là ngửi thấy mùi của cha nương chúng , nên mới nhớ cha nương đó."

Miên Miên: "Nương, nương còn suy nghĩ của Đại Quai bọn chúng , nương lợi hại quá ..."

Chu Kiều Kiều bất đắc dĩ xoa đầu hai đứa nhỏ: "Không nương , là nương đoán thôi."

Trong mắt hai đứa trẻ vẫn đầy vẻ mờ mịt.

Đoán?

Nương đoán thế nào?

Bọn chúng ngày nào cũng chơi với ba con hổ con, mà đoán chúng nghĩ gì .

Chu Kiều Kiều tiếp: "Nương từ Thâm Sơn về bọn chúng liền phấn khích như , các con đoán xem là vì ?"

Nam Nhi sáng mắt lên: "Cho nên là bọn chúng ngửi thấy mùi của hổ cái và Bình An?"

Chu Kiều Kiều gật đầu: " , khứu giác của chúng nhạy hơn con chúng hàng nghìn hàng vạn , chúng còn thể dựa mùi để phán đoán con mồi cách xa hàng nghìn mét là gì...

Tuy mấy chú hổ con còn nhỏ, nhưng bản năng trời sinh của chúng sẽ vì chúng nhỏ mà biến mất."

Chu Kiều Kiều dừng một chút.

Uống một ngụm nước.

Rồi tiếp: "Mấy đứa nhỏ rời khỏi Thâm Sơn cũng lâu , đến lúc về thăm một chuyến."

Nam Nhi và Miên Miên kìm gật đầu.

Ánh mắt ngước Chu Kiều Kiều tràn đầy sự sùng bái.

Nương thật nhiều thứ.

Nương thật là lợi hại.

Tuy Khuynh Thành a di học thức uyên bác, nhưng hiểu của nương ở những phương diện khác cũng chẳng hề kém cạnh.

Hai họ, mỗi một vẻ.

Ai cũng đều giỏi giang.

Ăn xong cơm tối, Chu Kiều Kiều tranh thủ lúc trời tối hẳn, ngoài dạo cho tiêu cơm.

Ba con hổ con cũng lon ton chạy theo nàng.

"Chu gia nương t.ử đấy , dẫn ba đứa nhỏ dạo ?"

"Ba con hổ con lớn nhanh thật đấy, trông tráng kiện ghê, chúng chạy khắp thôn, nhà chúng chuột bọ cũng ít hẳn ."

Mỗi thấy ba con hổ con đều sẽ khen ngợi vài câu xã giao.

Tuyền Lê

Tuy Chu Kiều Kiều cảm thấy khoa trương, nhưng vẫn mỉm đáp từng .

"Kiều Kiều, đây..."

Khi đến gần nhà Lưu Trường Thiệt, nàng liền vẫy tay gọi nàng.

Chu Kiều Kiều thấy sắc mặt nàng vui vẻ cho lắm, trong lòng cũng khẽ giật .

Lập tức tới.

Hai cùng phía sân nhà nàng .

Ba con hổ con tự chạy chơi.

Cũng chẳng cần lúc nào cũng kè kè bên cạnh Chu Kiều Kiều.

"Sao thế? Nhìn sắc mặt tẩu vẻ chuyện lành gì."

Lưu Trường Thiệt chống tay hông, ngó xung quanh, xác định ai lén mới ghé sát tai Chu Kiều Kiều, hạ giọng : "Vương thúc ."

Chu Kiều Kiều sững sờ.

Rất tin chuyện .

nàng Lưu Trường Thiệt tuyệt đối sẽ lấy chuyện đùa giỡn.

"Sao như ? Trước đó ."

Lúc nàng mang lạc sang cho họ, Vương thúc vẫn còn đang uống rượu mà...

Thân thể ông qua cũng chẳng giống bệnh.

Lưu Trường Thiệt khẽ thở dài.

"Trước đây cũng , là tối hôm qua dạo thấy Vương Tuệ lén lút lau nước mắt ở sườn núi phía , gặng hỏi mãi nó mới chịu ."

Hóa , thực sức khỏe Vương thúc hai năm nay vẫn luôn .

Chẳng qua là dùng t.h.u.ố.c để cầm cự.

Bây giờ cho dù ngày nào cũng uống thuốc, ông vẫn thường xuyên cảm thấy khó chịu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-478.html.]

Chính Vương thúc cũng , ông e là qua khỏi năm nay.

Nghe câu , Chu Kiều Kiều vẫn cảm thấy khó chấp nhận.

Điều khó học nhất trong đời , lẽ chính là sinh ly và t.ử biệt.

"Kiều Kiều, xem bệnh của Vương thúc còn cứu ?"

"Muội tin là ông chắc chắn khám đại phu , bản ông đào d.ư.ợ.c liệu, nếu chữa , bọn họ chắc chắn sẽ chữa."

Trước đây nàng từng Vương thẩm thẩm Vương thúc đang uống thuốc.

Lưu Trường Thiệt: "Haizz... trong lòng thấy khó chịu quá."

Chu Kiều Kiều đảo mắt.

Không nước d.ư.ợ.c tuyền của nàng tác dụng điều dưỡng thể cho ông ... nhưng mà, để Vương thúc uống nước d.ư.ợ.c tuyền mãi chứ?

Đột nhiên, nàng nghĩ một cách.

" , còn việc, chuyện với tẩu nữa. Còn chuyện của Vương thúc, tẩu cũng đừng lo lắng quá, tẩu đang mang thai, nên suy nghĩ nhiều."

Chu Kiều Kiều nhanh.

Nàng thẳng đến nhà Vương gia.

Lúc , Vương thẩm và Vương thúc đang phe phẩy quạt trò chuyện trong sân, vẻ mặt hai đều bình thản, như thể chuyện Vương thúc bệnh hề tồn tại.

"Vương thúc, Vương thẩm." Chu Kiều Kiều cũng giả vờ như gì, tươi gọi.

Hai đồng loạt sang.

Vương thẩm thẩm : "Kiều Kiều đấy , nhà chơi..."

Chu Kiều Kiều xua tay: "Vương thẩm, thẩm gọi Vương Tuệ giúp con với? Con chút chuyện với tỷ ."

Vương thẩm chỉ nghĩ là chuyện riêng tư của con gái, tiện mặt đàn ông.

Liền gọi Vương Tuệ đang rửa bát , nàng cũng nghĩ giống Vương thẩm, chút đề phòng .

Theo Chu Kiều Kiều đến gốc cây hòe.

Chu Kiều Kiều thẳng vấn đề: "Muội sức khỏe Vương thúc ? Chuyện là thế , vẫn luôn cho cha uống một loại nước dưỡng sinh, ông uống xong sức khỏe lên nhiều lắm.

Muội với tỷ, lát nữa bảo Vương Nhân ca qua nhà bê một bình về cho Vương thúc uống thử xem ."

Vương Tuệ từng cha về bệnh dày của Chu phụ.

cha bệnh dày chỉ thể dưỡng, cách nào khỏi hẳn, hơn nữa thỉnh thoảng vẫn sẽ tái phát.

Cho nên Chu Kiều Kiều , nàng ngạc nhiên: "Bệnh dày của cha đỡ ?"

Chu Kiều Kiều : "Ừm, tỷ xem dạo ông khó chịu gì ? Muội sợ ông áp lực tâm lý nên vẫn với ông , cứ pha nước đó nước uống hàng ngày của ông , ông uống mà gì, gần nửa năm nay thấy kêu đau dày nữa ."

Vương Tuệ trong nháy mắt nhen nhóm hy vọng.

hy vọng đó nhanh vụt tắt: " cha tỷ cũng hiểu về mấy thứ , ông đều ..."

Chu Kiều Kiều nắm lấy tay nàng , nhẹ nhàng : "Bất kể thế nào, cứ thử một xem ."

Vương Tuệ c.ắ.n răng: "Được, cảm ơn Kiều Kiều, bất kể chữa khỏi bệnh cho cha , cả nhà tỷ đều sẽ ơn ."

Chu Kiều Kiều: "Không , chúng là bằng hữu mà, đương nhiên giúp đỡ lẫn chứ."

Vương Tuệ cảm động rưng rưng nước mắt, nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Kiều Kiều, sực nhớ điều gì: "Chúng lấy nước dưỡng sinh , Chu thúc thiếu ?"

Bọn họ thể vì sức khỏe của cha ảnh hưởng đến sức khỏe của Chu thúc .

Chu Kiều Kiều trấn an: "Yên tâm, đủ lắm. Thật cho d.ư.ợ.c liệu ngâm nước cha tỷ cũng đấy, chính là từng ở nhờ nhà họ trong Thâm Sơn .

Làm như , cũng coi như đó báo đáp cha tỷ ."

Lời dối cứ thế tuôn .

Chu Kiều Kiều chẳng thấy gánh nặng gì cả.

cũng là lời dối thiện ý.

Chuyện Vương Tuệ cũng từng .

Nàng nghĩ, thế giới rộng lớn bao la cái gì cũng , những d.ư.ợ.c liệu mà cha thì những giàu tùy tiện lấy cũng là bình thường.

Liền tin ngay: "Được, đợi ca ca về, tỷ sẽ bảo qua nhà ."

Chu Kiều Kiều: "Ừm, nước đó nhiều lắm, ngâm d.ư.ợ.c liệu trực tiếp chum nước nhà , nấu cơm, uống nước đều dùng nước đó cả, đến lúc đó cũng đổi hết nước ăn uống sang nước đó .

Tóm là để Vương thúc vô tình uống bộ là nước đó."

Vương Tuệ rưng rưng gật đầu: "Được , tỷ tin cha tỷ nhất định cũng sẽ khỏe giống như Chu thúc."

Chu Kiều Kiều mím môi: "Vương Tuệ, dám trực tiếp với Vương thúc Vương thẩm là vì sợ nước đó cũng hiệu quả...

Cho nên tỷ cũng đừng đặt quá nhiều hy vọng nó nhé."

Loading...