Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 468
Cập nhật lúc: 2025-12-18 14:10:49
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc Ngọc hít một thật sâu, đó nghiêm túc hỏi: "Cho nên, chỉ cần buông bỏ phận 'Mặc gia tiểu thiếu gia', sẽ tin tưởng , sẽ đồng ý với ?"
Thượng Quan Khuynh Thành nhất thời nên trả lời thế nào.
Là như ?
Như nàng sẽ đồng ý ?
Nàng .
Thực sự .
Nàng đây?
"Ta nỡ rời xa tỷ tỷ , , sẽ để cả đời sống bên cạnh tỷ tỷ ."
Thượng Quan Khuynh Thành ngước mắt, khó hiểu .
Hắn... gì?
Mặc Ngọc lấy từ trong n.g.ự.c một cây trâm vàng, đặt tay Thượng Quan Khuynh Thành.
Thượng Quan Khuynh Thành lập tức từ chối.
Mặc Ngọc : "Đây là nương cho , chẳng lẽ từ chối cả nương ?"
Nhân lúc Thượng Quan Khuynh Thành còn đang do dự, Mặc Ngọc liền trực tiếp cài lên tóc nàng.
"Khuynh Thành, cho thêm một chút thời gian nữa, đảm bảo sẽ cho cuộc sống mà mong ."
Lần , Thượng Quan Khuynh Thành gì nữa.
Nói thật lòng, đối diện với một Mặc Ngọc như thế , nàng thể động lòng?
Chỉ là sợ hủy hoại một như mà thôi.
Mà Chu Kiều Kiều và Chu Tiểu Diệu lúc đang tầng hai, lẽ là ' cao xa', thu hết tương tác của hai bọn họ đáy mắt.
Chu Tiểu Diệu kìm hỏi Chu Kiều Kiều: "Cho nên... thua ?"
Chu Kiều Kiều bất lực thở dài một tiếng: "Tăng cô nương và Hứa cô nương cũng tệ, nhị ca thể sang hướng khác, sẽ thấy một khung cảnh khác."
Chu Tiểu Diệu gì nữa.
Hắn cam tâm.
mà... thể cảm nhận , Thượng Quan Khuynh Thành đối với quả thực tư tình nam nữ.
Mà ánh mắt nàng thỉnh thoảng Mặc Ngọc, mang theo những cảm xúc khác biệt.
Hắn nghĩ nhiều.
Dứt khoát nhắm mắt .
Có lẽ, ngay từ đầu nên vọng tưởng.
Là do quá tự lượng sức .
Biết rõ bản tàn ma dại, còn dám mơ tưởng đến như Khuynh Thành.
Thời gian thấm thoắt trôi, nửa tháng nữa trôi qua.
Ngày hôm nay, Mặc Ngọc hưng phấn cầm một tờ địa khế đến mặt Chu Kiều Kiều và Thượng Quan Khuynh Thành đang chơi cờ, đặt 'bộp' một cái lên bàn cờ.
Chu Kiều Kiều nhíu mày, với vẻ mặt nguy hiểm: "Ngươi cái gì thế?"
Mặc Ngọc dùng đôi mắt sáng ngời quét qua quét giữa hai .
Khóe miệng hưng phấn thể kìm xuống : "Các ngươi mua cái gì ? Nhìn xem."
Chu Kiều Kiều nghi hoặc cúi đầu.
Vừa .
Thế mà là...
"Địa khế? Sao ngươi ... Địa khế nhà Thẩm Cao Hứng? Ngươi mua địa khế nhà Thẩm Cao Hứng ?"
Thượng Quan Khuynh Thành cũng thể tin nổi : "Huynh ăn no rửng mỡ ?"
Mặc Ngọc 'hê' một tiếng, xua tay: "Nói bậy bạ gì đó, cái gì gọi là ăn no rửng mỡ?"
Hắn đưa tay chỉ, đối diện chếch một chút chính là nhà đất của Thẩm Cao Hứng.
"Ta mua nhà , trong hai ngày sẽ chuyển , đó sẽ xây một ngôi nhà ở đó, ..."
Ánh mắt dịu dàng Thượng Quan Khuynh Thành.
"Cùng tỷ tỷ chính là ngẩng đầu thấy cúi đầu thấy."
Ẩn ý trong câu , Thượng Quan Khuynh Thành rõ mồn một.
Mặt nàng ửng hồng.
Hơi cúi đầu xuống.
vẫn : "Ừ, lợi hại, là hàng xóm với tỷ tỷ, thể gặp mặt hàng ngày."
Mặc Ngọc: " , thấy thế nào?"
Thượng Quan Khuynh Thành: "Cái gì gọi là thấy thế nào? Tốt là chuyện của , hỏi gì..."
Chu Kiều Kiều chống một tay lên bàn đá, đỡ lấy cằm: "Hai các , là ngoài chuyện ?"
Mặc Ngọc hì hì: "Không cần, nữa là chứ gì."
Hắn cất địa khế , vui vẻ hớn hở khỏi cửa.
"Tỷ tỷ, tối nay cần phần cơm cho , thành tìm thiết kế nhà cửa đây."
Chu Kiều Kiều: "Được."
Nhìn Mặc Ngọc xa.
Chu Kiều Kiều mỉm Khuynh Thành, trong mắt là ý dò hỏi: "Muội nghĩ thế nào?"
Thượng Quan Khuynh Thành mím môi, cụp mắt xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-468.html.]
Chu Kiều Kiều : "Muội bây giờ còn nhỏ, qua hai năm nữa tính chuyện cũng ."
Thượng Quan Khuynh Thành mới mười tám tuổi.
Bây giờ thành sinh con thì còn sớm quá.
Đợi thêm hai năm nữa .
Thượng Quan Khuynh Thành tưởng Chu Kiều Kiều nỡ xa nàng, bèn gật đầu: "Vâng, vội."
Chu Kiều Kiều: " Mặc Ngọc vội, tỷ đang nghĩ là... là hai đứa đính ... qua hai năm nữa thành ."
Nếu Mặc Ngọc vất vả theo đuổi Thượng Quan Khuynh Thành như , Chu Kiều Kiều dăm ba câu đẩy lùi , chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.
Hai đang định tiếp tục đ.á.n.h cờ.
Lại đột nhiên thấy tiếng Mặc Ngọc : "Tỷ tỷ, khách đến."
Chu Kiều Kiều sửng sốt.
Khách?
Khách nào mà khiến Mặc Ngọc , còn đích thông báo?
Chu Kiều Kiều cũng ý thức đến đơn giản, với Thượng Quan Khuynh Thành một cái dậy.
Ra đến cửa.
Chỉ thấy ngoài cửa, đối diện Mặc Ngọc là hai nữ t.ử ăn mặc trông quyền quý, đầu búi tóc song nha, búi tóc buộc dải lụa đỏ, còn đeo trang sức trân châu trán, ánh mắt như mọc đỉnh đầu.
"Đây là..."
Nữ nhân áo hồng : "Xin hỏi ngươi chính là Chu nương t.ử ?"
Chu Kiều Kiều gật đầu: "Phải, là ."
Nữ t.ử áo hồng : "Chúng là nha cận của Ninh An Thế t.ử phi, mạo đến đây là mua chút đồ của nương tử."
Chu Kiều Kiều chỉ cần động não một chút là họ mua cái gì .
"Xin hỏi là mua gì?"
"Dâu tây."
Chu Kiều Kiều hiểu rõ .
Mặc Ngọc nhàn nhạt : "Cô nương mời trong ."
Tuyền Lê
Chu Kiều Kiều lúc mới sực nhớ .
Cũng theo một tiếng: "Mời trong."
Cô nương áo hồng khẽ gật đầu.
Đi theo trong sân.
Thượng Quan Khuynh Thành nhẹ giọng : "Cô nương mời , rót cho cô nương."
Cô nương áo hồng cảm ơn, nhưng xuống: "Đa tạ cô nương và nương t.ử chiêu đãi, nhưng chúng mang mệnh lệnh của Thế t.ử phi, dám chậm trễ thời gian."
Đây cũng là biến tướng giục Chu Kiều Kiều nhanh lên một chút.
Chu Kiều Kiều đương nhiên hiểu.
"Không Thế t.ử phi mua bao nhiêu dâu tây?"
Cô nương áo hồng : "Mua hai cân , nếu Thế t.ử phi thích, ngày mai sẽ sai đến."
Chu Kiều Kiều gật đầu: "Được."
Chu Kiều Kiều nhanh hái hai cân dâu tây.
"Cô nương kiểm tra một chút ."
Cô nương áo hồng khó hiểu: "Nương t.ử ý gì?"
Chu Kiều Kiều: "Cũng là để cả hai chúng đều yên tâm mà thôi."
Cô nương áo hồng mỉm .
Lần , nụ của nàng chân thành hơn nhiều.
Sau đó đưa dâu tây cho nữ t.ử áo xanh phía .
Nữ t.ử cầm lấy kiểm tra kỹ lưỡng, mới : "Không vấn đề gì."
Chu Kiều Kiều kín đáo quan sát nữ t.ử áo xanh thêm vài .
Hóa , nàng là y thuật.
Thảo nào cùng đến đây.
Xem , vị Thế t.ử phi vốn dĩ là cẩn trọng.
Cô nương áo hồng: "Bao nhiêu bạc?"
Chu Kiều Kiều: "Hai lượng bạc một cân."
Nàng thuần túy là nghĩ Mộ Dung Yến nhiều tiền, tranh thủ 'chém ' một phen mà thôi.
Không ngờ cô nương áo hồng mặc cả.
Trực tiếp đưa tiền.
"Vậy đây, cáo từ."
Chu Kiều Kiều tung tung nén bạc, nhanh chóng cất : "Cô nương thong thả."
Đợi khuất.
Mặc Ngọc mới đầu Thượng Quan Khuynh Thành một cái.
Trong đáy mắt thoáng qua vẻ lạc lõng nhàn nhạt.
Niềm vui khi lấy địa khế đó cũng tan biến.
Hắn mím môi, gì đó với Thượng Quan Khuynh Thành.
Thượng Quan Khuynh Thành mở miệng : "Vị cô nương áo xanh từng gặp, y thuật lợi hại lắm.
Hình như là con gái của Thái y viện Viện thủ, nhưng nàng theo Ninh An Thế t.ử phi?"