Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 459

Cập nhật lúc: 2025-12-18 09:33:19
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Kiều Kiều , liếc mắt Chu Tiểu Diệu.

Chỉ thấy Chu Tiểu Diệu dường như điều .

Khoảnh khắc bốn mắt , cả hai đều hiểu ý tứ trong đáy mắt đối phương.

Bọn họ gì.

Chỉ đợi Chu Đại Sơn trở về, thương lượng xong hẵng .

"Đại tỷ, đại tỷ phu, thật sự ngại quá, để về thăm mà chỉ như ... Nhà chúng thực sự là..."

Trong nhà họ, đơn sơ chỉ hai chiếc giường, một cái tủ quần áo, một cái bàn ăn và bốn chiếc ghế.

Nhìn một cái là thấy hết.

Ngay cả khả năng giữ bọn họ nghỉ ngơi cũng .

Chu Kiều Kiều Từ gia hoang tàn như .

Nhìn ngoại tổ mẫu mắt lòa, cùng cữu cữu, cữu mẫu lương thiện, trong lòng đành.

Chu mẫu lặng lẽ rơi lệ.

Chu phụ thấy, trong lòng đau xót.

Ông ngẫm nghĩ, bèn sang quỳ xuống mặt Vu lão thái thái.

Vu lão thái thái tuy rõ, nhưng vẫn quỳ mặt .

Bà vội vàng định đỡ dậy.

Lại Chu phụ từ chối: "Nương, nuôi dưỡng nương t.ử con, hôm nay chúng con đành lòng ăn sung mặc sướng để ăn cám nuốt rau?

Nương, bỏ căn nhà , theo chúng con về Chu gia thôn ?"

Chu mẫu vạn ngờ Chu phụ đưa ý kiến .

Phải rằng.

Trong thiên hạ lão thái thái nào khi con trai còn sống sờ sờ đó theo con gái con rể cả.

Bà c.ắ.n chặt môi.

Không nên gì.

Tuyền Lê

Từ Nhị Lang lập tức : "Tỷ phu, thời buổi ai cũng dễ dàng, đại gia đình nhà tỷ còn khó khăn hơn nhà nhiều.

Tỷ phu yên tâm, chỉ cần và Kim thị còn ở đây, chỉ cần chúng c.h.ế.t ngày nào, thì trách nhiệm phụng dưỡng nương sẽ rơi xuống đầu tỷ phu .

Sau , thường xuyên về thăm nương là ."

Chu phụ còn kịp gì, Chu Kiều Kiều trực tiếp mở miệng: "Cữu cữu đến Chu gia thôn thì , nhưng thể đến cửa tiệm mà.

Qua Tết, cha nương đều ở nhà, trong tiệm chỉ đại ca đại tẩu và nhị ca ba cũng bận xoay sở kịp.

Chi bằng mời cữu cữu, cữu mẫu đến tiệm giúp đỡ. Ngoại tổ mẫu còn thể tiện thể chữa mắt ở chỗ đại phu."

Chu Kiều Kiều xong liền sang Chu Tiểu Diệu.

"Căn nhà của Trần đại nương định bán ? Ngày lúc mở cửa tiệm thì qua hỏi thử, mua căn đó thông với hậu viện nhà , cải tạo chút, sửa thành hai gian phòng một cái sân lớn..."

Chu Kiều Kiều cùng Chu Tiểu Diệu, Ngô Ngọc Nương bắt đầu bàn bạc về chuyện .

Căn bản hỏi ý kiến của Từ Nhị Lang và Từ Kim thị đang bên cạnh.

Hai .

Đáy mắt đều là một mảnh mờ mịt.

Bọn họ rốt cuộc đang cái gì ?

Mua nhà gì?

Cửa tiệm gì?

Tiền mà mua mấy thứ đó?

Đi cướp ?

Mà Chu mẫu kế hoạch của bọn trẻ, sớm lệ rơi đầy mặt.

Những đứa con ngoan của bà.

Đã giúp bà giải quyết tảng đá lớn đè nặng trong lòng.

Vu lão thái thái cuối cùng cũng hiểu.

Bà kinh ngạc về hướng Chu Kiều Kiều, tuy ánh mắt tụ tiêu cự nhưng hướng thì đúng .

"Kiều Kiều , cuộc sống của các con bây giờ lên ?"

Chu Kiều Kiều , giới thiệu sơ qua tình hình hiện tại của nhà cho họ .

Bọn họ mà mắt trố cả .

"Cho nên, ngoại tổ mẫu, cữu cữu, cữu mẫu, cần bất kỳ gánh nặng nào, nhà chúng bây giờ nuôi thêm vài thành vấn đề."

Từ Nhị Lang kìm cảm thán: "Không ngờ, nhà chúng cũng ngày hôm nay... Tốt , chung quy vẫn là đại tỷ phúc khí, mấy đứa con hiếu thuận."

Chu Kiều Kiều : "Cữu cữu chẳng lẽ cảm thấy mấy đứa ngoại tôn như chúng con tự hào ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-459.html.]

Từ Nhị Lang: "Tự hào, tự hào, vô cùng tự hào."

vẫn đồng ý đến cửa tiệm.

Mọi đều hiểu tại .

Vẫn đang sức khuyên .

Hắn chịu.

Cuối cùng vẫn là Ngô Ngọc Nương khuyên giải, mới buông lỏng đồng ý.

Chu Kiều Kiều khó hiểu Chu Tiểu Diệu, dùng ánh mắt hỏi: Có ý gì?

Chu Tiểu Diệu: Không .

Ngô Ngọc Nương : "Tiểu Diệu nên sớm xác định chuyện chỗ ở, cũng tiện sớm ngày đón ngoại tổ mẫu và cữu cữu cữu mẫu qua.

Mắt của ngoại tổ mẫu vẻ nghiêm trọng, khám sớm một chút vẫn hơn."

Chuyện cứ thế quyết định sự bàn bạc của .

Đợi khi Chu Đại Sơn kéo một xe đồ đạc trở về, cũng quyết định rời .

chuyến về e rằng trời cũng khuya.

Từ Nhị Lang hai bao gạo trắng lớn, bột mì, hai tảng thịt heo, muối...

Lại một phen kinh ngạc thôi.

Chu Tiểu Diệu: "Cữu cữu, cữu mẫu, con sẽ nhanh chóng lo liệu chuyện nhà cửa, đợi xong xuôi sẽ lập tức tới đón .

Thời gian , cứ ăn hết chỗ đồ , ngàn vạn đừng tiếc rẻ."

Chu Đại Sơn vẫn hiểu rõ đầu đuôi sự việc, chỉ .

Từ Nhị Lang mím môi, gì đó, nhưng thôi.

Chỉ tiễn bọn họ tận ngoài thôn.

Bọn họ , ít dân làng kéo đến nhà Từ gia.

"Nhị Lang, đó là ai thế? Sao chở cho các nhiều đồ như ?"

"Ta giống Đại Muội, Đại Muội ?"

"Hả? Là Đại Muội ? Nhiều năm gặp, nhận nữa, theo nàng là con cái ?"

"Ngươi xem chỗ đồ đạc mang về kìa, từng bao lớn từng bao lớn, đúng là lóa mù mắt mà."

Đều là hàng xóm láng giềng nhiều năm.

Rất nhiều già cũng là Chu mẫu lớn lên.

Bọn họ đương nhiên chút ấn tượng với Chu mẫu.

Nên mới hỏi thăm nhiều câu.

Từ Nhị Lang rạng rỡ: " , là đại tỷ , tỷ về ăn Tết, những thứ đó đều là hiếu kính nương. Cảm ơn quan tâm, cảm ơn, cảm ơn."

Hắn tự hào.

Đặc biệt là khi thấy những kẻ bình thường cơm ăn mà coi thường nhà , giờ đều vẻ mặt khiếp sợ và hâm mộ bọn họ.

Hắn chỉ thấy thật sảng khoái.

Trên đường về, Chu Kiều Kiều lấy cớ say xe, cùng Chu Đại Sơn phía đ.á.n.h xe, kể bộ sự việc xảy ở nhà cữu cữu một lượt.

Sau đó, nhỏ với Chu Đại Sơn: "Cữu cữu lúc đầu chịu , chắc chắn là sợ đại tẩu tức giận, về nhớ an ủi đại tẩu cho ."

Chu Đại Sơn: "Ừ, , đối xử với đại tẩu lắm, , nàng sẽ để ý ."

Chu Kiều Kiều trừng mắt Chu Đại Sơn.

Sau đó thì thầm tai : "Ý của hãy đối xử với nhà đẻ của đại tẩu một chút, như mới an ủi đại tẩu."

Chu Đại Sơn vẫn còn hiểu lắm.

tiểu như , thì cứ theo là .

Ngày mai cũng cùng Ngô Ngọc Nương về nhà đẻ nàng , chắc chắn sẽ thể hiện thật .

Gấp gáp đường, khi bọn họ về đến nhà cũng là giờ Hợi (9-11h đêm).

Mọi đều vội vàng rửa mặt, rửa mặt xong liền tranh thủ ngủ.

Ngày hôm nay, tuy rằng hơn một nửa thời gian đều xe bò, nhưng bọn họ vẫn mệt, mệt đến mức đặt lưng xuống là ngủ.

Sáng sớm hôm thức dậy.

Kiều Kiều nhân lúc ai liền mua hai cân dâu tây từ gian, đặt trong một chiếc giỏ mắt.

Còn lấy thêm ít nấm ngon, chuẩn hai con gà rừng, hai con thỏ rừng, hai con chuột tre, 50 cân gạo trắng đặt xe bò...

Ngô Ngọc Nương lúc lên xe mới thấy nhiều đồ như , nàng kinh ngạc đầu , Chu Đại Sơn: "Cái ... nhiều đồ như ?"

Chu Đại Sơn cúi đầu mấy con thú rừng và 20 cân gạo trắng trong tay .

Hắn cũng mấy thứ mà.

Chu Kiều Kiều bước lên: "Đại tẩu, cái là đại ca bảo chuẩn đấy, hai mau về nhà ngoại , về tụ họp với bá phụ bá mẫu cho , nếu kịp về ngay cũng ..."

Loading...