Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-12-16 17:06:52
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Kiều Kiều : "Cha, trong thức ăn đắt nhất chính là giò heo, hai mươi hai văn một cân, hai cái giò heo áng chừng mười lăm cân, cũng ba trăm ba mươi văn, cứ tính là ba trăm năm mươi văn .

Thịt heo thì chúng mua loại nách heo hoặc vai nhiều thịt nạc, rẻ hơn mua thịt nạc tinh, thường thì mười lăm đến mười tám văn một cân, ba mươi lăm cân là sáu trăm ba mươi văn.

Trứng gà một văn tiền một quả, chúng mua một trăm quả là một trăm văn, các loại rau dưa khác đắt, cộng quá ba trăm văn.

Tính một ngày, tiền thức ăn cộng thêm dầu, muối, gia vị tổng cộng một ngàn năm trăm văn. Mua thêm ít bột mì trắng để chiều màn thầu, tính là một trăm văn nữa .

Dựa theo hôm nay, chúng năm ngày là xong. Tính như , tiền cơm nước hết tám lượng bạc."

Chu Kiều Kiều suy tính kỹ, các ca ca chịu trách nhiệm tiền mua nhà sửa nhà, tiền cơm nước sẽ do nàng tự bỏ . Như cũng coi như nàng chiếm chút tiện nghi .

Chu phụ bấm đốt ngón tay tính toán. Tính như , hình như cũng thể chấp nhận .

"Được, bỏ sức giúp nhà lấy tiền công, chúng cho họ ăn ngon một chút cũng là điều nên ."

Ban đầu, Chu phụ định bỏ tiền thuê bọn họ, nhưng nếu trả tiền công tính như ngoài thì họ sẽ đến nữa. Chu phụ cũng đành khách sáo với nữa.

Nàng vui vẻ gật đầu, sang Tần Hữu: "Cứ tạm như , phiền Tần đại ca sáng mai mang tới giúp ."

Tần Hữu mỉm : "Không phiền, dù ngày mai cũng rảnh rỗi, tiện thể cũng đến nhà ăn chực một bữa ."

Chu Kiều Kiều gật đầu: "Cầu còn chứ."

Bốn mắt , Chu Kiều Kiều thấy sự dịu dàng và cưng chiều trong đáy mắt . Nàng để dấu vết mà dời tầm mắt chỗ khác.

Đột nhiên nhớ điều gì, nàng sang Tần Hữu: " , Tần đại ca muộn thế mới qua đây ăn cơm ? Trong bếp vẫn còn mấy cái bánh bao, để lấy cho ."

Tần Hữu cũng khách sáo: "Được thôi, tuy hôm nay việc, nhưng ngày mai sẽ mà, cứ mặt dày ăn thêm một bữa ."

Chu Kiều Kiều bĩu môi. Lời xem. Chẳng lẽ việc thì nàng cho ăn ?

Tần Hữu theo Chu Kiều Kiều bếp. Những khác thấy cũng theo, chỉ một cái ai việc nấy.

Mặc Ngọc mặt dày mày dạn theo Thượng Quan Khuynh Thành cửa dạo tiêu thực.

Trong bếp.

Chu Kiều Kiều lấy bánh bao đưa cho Tần Hữu, Tần Hữu đó ăn luôn tại chỗ.

"Huynh muộn thế mới qua tìm , chuyện gì ?"

Tần Hữu gật đầu: "Hôm nay lúc ngang qua thôn Đào Hoa, thấy nhị tẩu của và Đồng Thạch Đầu. Đồng Thạch Đầu quen , cầu xin gọi qua đó xem một chút. Ta nghĩ từng quan hệ giữa và Đồng Thạch Đầu tệ, cho nên mới giúp chuyển lời."

Chu Kiều Kiều sửng sốt trong giây lát.

Thạch Đầu...

Đã lâu nàng thấy cái tên .

Vừa đến tên , nàng liền nhớ tới cái tên ngốc đáng yêu chắn mặt nàng khi nguy hiểm ập đến, bảo vệ nàng.

Nàng bất đắc dĩ khẽ thở dài: "Nếu gặp, Đồng Nhị Nha..."

Nàng bất cứ dây dưa gì với Đồng Nhị Nha.

Giữa trán Tần Hữu hiện lên vẻ suy tư do dự, Chu Kiều Kiều thấy thế liền thẳng: "Không cần cân nhắc xem nên cho , dù cho dù , cũng sẽ mềm lòng."

Lúc chân mày Tần Hữu mới giãn . Hắn tự giễu một tiếng.

"Là lo xa . Chuyện là thế , theo , Đồng Nhị Nha khi về nhà, ngay ngày hôm liền ép Đồng Thạch Đầu Thâm Sơn săn thú. Nàng việc thì Thạch Đầu là nam nhân chắc chắn cũng .

Thạch Đầu thương trong Thâm Sơn, n.g.ự.c cành cây đ.â.m sâu , tuy nhặt một cái mạng, nhưng quanh năm suốt tháng uống t.h.u.ố.c duy trì sự sống, Đồng Nhị Nha liền chịu nữa.

Nàng giấu giếm bệnh tình của Thạch Đầu, bán với giá hai lượng bạc, vắt kiệt chút giá trị cuối cùng của ."

Trái tim Chu Kiều Kiều đau thắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-439.html.]

Được lắm Đồng Nhị Nha, thật quá độc ác!

Không chỉ hại Thạch Đầu thương, mà còn bán . Quá sức đáng hận.

Tần Hữu tiếp: "Thời gian Thạch Đầu tiền uống thuốc, thể vốn sắp trụ nổi nữa . Đồng Nhị Nha sợ để lâu sắc mặt sẽ giấu mua, cho nên càng thêm sốt ruột."

Chu Kiều Kiều nhíu mày.

Nàng nhanh chóng quyết định, đưa cho Tần Hữu hai lượng bạc: "Tần đại ca, sẽ gặp , chỉ nhờ giúp một việc, tìm một lạ mặt mua Thạch Đầu về giúp .

Tuyền Lê

Lại hỏi kỹ xem cần uống t.h.u.ố.c gì, nếu là d.ư.ợ.c liệu trong núi thể hái , thể tự núi đào, cần mua..."

Đối với Đồng Nhị Nha mà , t.h.u.ố.c cần mua, nhưng đối với nàng mà thì cần. Nàng thể trồng riêng loại d.ư.ợ.c liệu đó cho trong gian.

Như , việc dưỡng bệnh cho cũng cần tốn tiền.

Tần Hữu gật đầu: "Được, sẽ mau chóng lo liệu việc , tránh để thể kéo dài thêm nữa."

Chu Kiều Kiều vô cùng cảm kích: "Được. , văn thư đoạn tuyệt quan hệ giữa Đồng Nhị Nha và Thạch Đầu nhất định cẩn thận một chút. Không, chỉ Đồng Nhị Nha, mà là tất cả nhà họ Đồng, bọn họ cắt đứt quan hệ với Thạch Đầu."

Đại tỷ nhà họ Đồng bán nhà giàu, Đồng Cẩu Đản... Bọn họ đều .

Nàng nhất định dọn sạch chướng ngại vật cho Thạch Đầu.

Thạch Đầu thiện lương như , bọn họ xứng nhà của .

Sau khi Tần Hữu trở về, tìm một bạn của , đưa cho đó hai lượng bạc để sáng sớm hôm xử lý việc .

Người nọ cũng thất vọng, chỉ trong nửa ngày lo liệu xong xuôi, đủ thấy Đồng Nhị Nha nôn nóng bán Thạch Đầu đến mức nào.

Căn bản cần nọ thúc giục nhắc nhở, Đồng Nhị Nha tự giác ấn dấu tay lên giấy đoạn , còn đặc biệt ghi rõ sinh lão bệnh t.ử của Đồng Thạch Đầu còn liên quan gì đến nàng nữa.

Mọi việc thuận lợi đến mức thể thuận lợi hơn.

Khi Tần Hữu gặp Đồng Thạch Đầu, bộ dạng gò má nhô cao, chỉ còn da bọc xương của Thạch Đầu dọa cho giật .

"Tần đại ca, bọn họ đều cần , bọn họ đều ghét bỏ ." Đồng Thạch Đầu yếu ớt gọi một câu.

Nước mắt liền tuôn rơi lã chã.

Tần Hữu nhẹ nhàng vỗ vai : "Đừng , Kiều Kiều tỷ tỷ của đặc biệt nhờ tới cứu . Sau sẽ theo Kiều Kiều tỷ tỷ, nàng sẽ đối với , sẽ ai ghét bỏ nữa ."

Đồng Thạch Đầu dám tin, mếu máo hỏi: "Đệ sắp c.h.ế.t , Kiều Kiều tỷ tỷ còn bỏ tiền mua ? Tỷ chịu thiệt thòi quá..."

Tần Hữu đưa đến y quán. Dọc đường hết lời an ủi, giống như đối đãi với ruột của .

Hắn từng Chu Kiều Kiều kể chuyện Thạch Đầu bảo vệ nàng khi thú dữ tới. Cho dù thật sự giúp nàng đuổi dã thú, nhưng cảm kích việc Thạch Đầu liều mạng bảo vệ Kiều Kiều.

Kiều Kiều coi để thương yêu, thì cũng sẽ coi mà thương yêu.

Đến y quán, đại phu bắt mạch.

Lông mày đại phu từ những nếp nhăn nông nông dần nhíu chặt thành những rãnh sâu hoắm. Hắn đợi thời gian một tuần , lâu đến mức đủ để c.h.é.m đầu một kẻ địch.

Cuối cùng đại phu cũng buông tay Đồng Thạch Đầu .

Tần Hữu hỏi: "Đại phu, thế nào ? Hắn cần uống t.h.u.ố.c gì để bồi bổ lâu dài?"

Thần sắc đại phu ngưng trọng: "Hồng sâm và lá ngân hạnh, nhưng hai thứ đều dễ tìm, nếu uống lâu dài thì giá cả hề rẻ ."

Tần Hữu mím môi, cuối cùng : "Không , chỉ cần là t.h.u.ố.c gì là , đa tạ đại phu."

Nói xong, dẫn Đồng Thạch Đầu .

Đến cửa, Đồng Thạch Đầu dừng bước, chịu nữa.

Tần Hữu khó hiểu đầu : "Sao ?"

Đồng Thạch Đầu thương tâm : "Trước đây là đúng, nên gặp Kiều Kiều tỷ tỷ, nên liên lụy tỷ ... là của ... Tần đại ca, với Kiều Kiều tỷ tỷ, nữa , thà c.h.ế.t ở một xó xỉnh , cũng Kiều Kiều tỷ tỷ tận mắt c.h.ế.t."

Loading...