Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 435
Cập nhật lúc: 2025-12-16 15:01:22
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Kiều Kiều sững sờ.
Ngoảnh , quả nhiên là hướng nhà của Nương Hầu Tử.
Nàng rảo bước, hai bước dồn một mà đuổi theo.
Vòng qua ngọn đồi nhỏ, Chu Kiều Kiều liền thấy nguồn gốc của đám khói đen cuồn cuộn cách đó xa.
Chính là cái sân quen thuộc , lúc thiêu rụi chỉ còn trơ khung gỗ. Mấy phụ nữ thành hàng ngang ở nơi cách cái sân xa.
Dù chỉ thể thấy bóng lưng bọn họ, nhưng bóng lưng ai nấy đều chật vật, vai run rẩy, đang nức nở thì cũng là do dập lửa kiệt sức.
Tần Hữu bất lực một bên.
Nương Hầu T.ử càng lóc t.h.ả.m thiết, quỳ rạp mặt đất.
Càng đến gần, mặt Chu Kiều Kiều càng nóng rát.
Nàng đến gần, vội hỏi thăm một phụ nhân trong đó: "Có ai thương ?"
Gương mặt phụ nhân đầy vệt nước mắt hòa lẫn tro than, khiến mặt mũi lấm lem như mèo mướp.
Người đó lắc đầu: "Không , lúc đó chúng đều ở ngoài sân, đến khi phát hiện thì lửa trong nhà bùng lớn, chúng căn bản cách nào ...
Chu nương tử, là chúng quá bất cẩn... Chúng với đại tẩu, chuyện đây?"
Trong lòng bọn họ đầy áy náy.
Nương Hầu T.ử lòng giúp đỡ bọn họ, bọn họ vì sơ suất mà thiêu rụi cả nhà cửa của .
Thật sự chút vong ân phụ nghĩa.
Chu Kiều Kiều mím môi.
Nàng an ủi những thế nào.
Khẽ thở dài một tiếng: "Có lẽ, đây chính là ý trời..."
Sóng nhiệt cuồn cuộn ập tới.
Trên mặt Chu Kiều Kiều nhanh ửng đỏ.
Nương Hầu T.ử đau buồn đủ , dậy, sang Chu Kiều Kiều, đối mặt với nàng: "Chu nương tử, nhà của chúng còn nữa... Ta thể xin ngươi giúp một chuyện ?"
Chu Kiều Kiều gật đầu đầy nghĩa khí: "Ngươi cứ ."
Nương Hầu T.ử cụp mắt xuống, vẻ mệt mỏi hiện rõ: "Nhà mất , các tỷ đều còn chỗ dung , nhà cũ của ngươi đang bỏ trống, thể cho chúng mượn ở tạm một thời gian ?"
Dù thế nào nữa, bà là đại tỷ, là trụ cột của các tỷ .
Bà sắp xếp thỏa đường lui cho các tỷ .
Chu Kiều Kiều ngẫm nghĩ một chút gật đầu: "Được, nhà cũ của cũng thể ở , chỉ là bên trong chỉ một chiếc giường..."
Muốn ở đông như thì khó.
Hơn nữa, chăn nệm cần thiết cho ngần cũng là một con nhỏ.
Nương Hầu Tử: "Không , chỉ cần nơi che mưa chắn gió, những cái khác chúng tự giải quyết."
Chu Kiều Kiều mím môi, cuối cùng vẫn để bọn họ theo về thôn Chu gia.
Tần Hữu tiễn bọn họ đến đầu thôn, bọn họ thôn mới rời .
Chu Kiều Kiều dẫn bọn họ đến chỗ trưởng thôn báo cáo , rõ chỉ đến ở tạm tại thôn Chu gia. Trưởng thôn khi hiểu rõ sự tình cũng bày tỏ sự cảm thông và thấu hiểu.
Dọc đường , ít quen hỏi thăm Chu Kiều Kiều về những .
Nàng cũng giải thích với họ.
Dù trong thời gian ngắn sắp tới họ đều chung sống hòa thuận với .
"Kiều Kiều... những là..."
Chu phụ vác cuốc, mồ hôi nhễ nhại từ ngoài ruộng trở về.
Ông thấy từ xa hình như là Kiều Kiều về nên mới vội vã chạy về.
Chu Kiều Kiều mỉm giới thiệu Nương Hầu T.ử và những khác với Chu phụ, rõ tình hình của bọn họ.
Chu phụ tỏ ý để bọn họ ở nhà cũ đương nhiên thành vấn đề, nhưng bọn họ tìm nhiều chăn nệm và đồ đạc như cho bọn họ dùng?
Đây là một vấn đề thực tế.
Chu Kiều Kiều nghĩ đến điều cũng thấy m.ô.n.g lung.
Nhà nàng chỉ dư bốn bộ chăn nệm, căn bản đủ đắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-435.html.]
Nương Hầu T.ử : "Chu đại ca yên tâm, chúng tự tìm thêm ít cỏ khô là , chen chúc một chút, vẫn sẽ ấm áp thôi."
Chu Kiều Kiều và Chu phụ .
Đều mím môi gì.
Im lặng về nhà.
"Ồ... nhà phá ?"
Chu Kiều Kiều từ xa thấy nhà của Đổng Song san phẳng, nhất thời quên hết phiền não, khóe miệng tự chủ mà nhếch lên.
Chu phụ cũng nở nụ , : " , hôm ngày con , cha thuê phá nó .
Chỉ là con về, cha sửa sang sân vườn thành dáng vẻ gì nên động thổ, đợi con về tính tiếp."
Chu Kiều Kiều hài lòng đất trống rộng lớn, nhà bên dỡ bỏ, sân nhà bọn họ trông thoáng đãng hơn hẳn, dường như ánh mặt trời cũng chiếu rọi đầy đủ hơn.
Giọng Chu Kiều Kiều mang theo vài phần phấn khích: "Vậy lát nữa con về sẽ vẽ bản đồ thiết kế, ngày mai thuê bắt đầu sửa nhà luôn ."
Nàng ngờ trở về thấy cảnh tượng .
Tâm trạng lên.
Chu phụ ừ một tiếng.
Tuyền Lê
Sau đó mời Nương Hầu T.ử và sân nhà : "Các trong uống ngụm nước nghỉ ngơi một lát , dẫn các qua bên nhà cũ."
Nương Hầu T.ử xua tay: "Không cần phiền Chu đại ca, nhà cũ các ở , tự dẫn các tỷ qua đó là ."
Lúc Chu Kiều Kiều mới hồn.
Nghĩ đến nhà mới mất, nàng cũng tiện vì chuyện nhà mà tỏ quá vui mừng.
Nụ mặt thu .
dù thu thế nào, nụ nơi khóe miệng nàng vẫn giấu , niềm vui trong đáy mắt vẫn khiến thể bỏ qua.
Chu Kiều Kiều: " , các ngươi theo qua bên ..."
Nàng dẫn bọn họ mái hiên bếp .
Đây là một đất trống chừng mười mét vuông, Chu Kiều Kiều và gia đình tận dụng để chất đống cỏ khô.
"Để các tỷ dùng chỗ cỏ ..."
Nhà nghèo, đệm lót giường vốn dĩ chính là loại cỏ khô , cho nên Chu Kiều Kiều cũng coi là sỉ nhục bọn họ.
Nương Hầu T.ử vui mừng mặt, vội vàng gọi các tỷ đến ôm.
Chỉ trong vòng một khắc, mắt Chu Kiều Kiều xuất hiện từng phụ nữ nối đuôi ôm cỏ khô qua mặt nàng, nhanh đống cỏ khô đó trống trơn.
Chu Kiều Kiều cầm chìa khóa dẫn bọn họ đến nhà cũ.
Nương Hầu T.ử ngượng ngùng : "Ta cứ tưởng các ở bên đó thì cứ để cửa mở toang hoác chứ."
Cho nên lúc mới với Chu phụ là tự qua đó.
Chu Kiều Kiều : "Bên trong trống , ngoài một cái giường một cái bàn thì chẳng gì cả, nhưng dù cũng là kỷ niệm, tùy tiện xử lý nó."
Nương Hầu T.ử gật đầu.
Vừa trò chuyện, bọn họ đến nhà cũ.
Chu Kiều Kiều mở cổng rào, để trong, mở cửa nhà cho bọn họ.
Đưa chìa khóa cho Nương Hầu Tử: "Vậy chìa khóa căn nhà giao cho ngươi."
Nương Hầu T.ử nhận lấy chìa khóa, đáy mắt ươn ướt: "Chu nương tử, cảm ơn ngươi, hôm nay nếu gặp ngươi..."
Bà sẽ ngại dám trực tiếp đến tìm nàng.
Bọn họ tiền ở khách điếm.
E rằng chỉ thể ngủ ngoài đường.
Chu Kiều Kiều mím môi, mỉm : "Không , chuyện sẽ thôi, đợi các ngươi khá lên, về sửa sang nhà cửa.
, ngươi nên cho Hầu T.ử ngươi chuyển nhà , kẻo lo lắng."
Nương Hầu T.ử chớp chớp mắt hai cái, nuốt nước mắt trong: "Ngươi , lát nữa sẽ nhờ nhắn tin cho , nhà ngươi ở đây, đột ngột trở về cũng thể tìm đến ."
Chu Kiều Kiều gật đầu: "Vậy các ngươi cứ từ từ thu dọn, ồ, đúng , bên củi gạo dầu muối tương giấm gì cũng , các ngươi..."
Nương Hầu T.ử vội ngắt lời Chu Kiều Kiều: "Chúng đông , những thứ đều thể tự mua sắm, chỉ là... ngươi thể cho mượn 500 văn ?
Ngươi yên tâm, Hầu T.ử mỗi tháng đều gửi tiền về cho , sẽ trả dần cho ngươi từng tháng một.
Các tỷ chúng cũng sẽ nỗ lực kiếm tiền, cố gắng trả ngươi sớm một chút."