Bà Cô Cực Phẩm Không Đi Tránh Nạn, Vào Rừng Sâu Săn Mãnh Thú - Chương 416

Cập nhật lúc: 2025-12-16 07:35:06
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Kiều Kiều khựng một chút, : "Hắn là nghĩa phụ của cháu trai , thì chính là một phần t.ử của Chu gia chúng ."

Đại phu đáp: "Phải , quan hệ giữa với vốn dĩ nên như , tôn trọng lẫn , giúp đỡ lẫn ."

Chu Kiều Kiều đến cửa tiệm bán đồ rừng, gõ cửa.

Một lát , bên trong mới truyền giọng ngái ngủ mơ màng của Chu Tiểu Diệu: "Ai đó?"

Chu Kiều Kiều đáp: "Nhị ca, là ."

Trong nháy mắt tiếp theo, nàng thấy tiếng bước chân vội vã bên trong.

Sau đó tấm ván cửa mặt dỡ , gương mặt lo lắng của Chu Tiểu Diệu hiện mặt Chu Kiều Kiều: "Kiều Kiều? Sao muộn thế còn tới đây? Có xảy chuyện gì ?"

Chu Kiều Kiều vẻ mặt ngưng trọng nghiêng bước : "Không chuyện gì ..."

Nàng bước trong.

Lại thấy Chu Đại Sơn và Ngô Ngọc Nương đều khoác áo .

Trên mặt hai đều tràn đầy vẻ lo âu.

Chu Tiểu Diệu đóng cửa kỹ càng lập tức .

"Kiều Kiều, cổng thành hẳn là đóng từ sớm , bằng cách nào? Tại thành lúc đêm khuya thế ? Rốt cuộc xảy chuyện gì?"

Ngô Ngọc Nương nắm lấy tay Chu Kiều Kiều, : "Tối nay ngủ cùng ."

Nàng hỏi xem Chu Kiều Kiều rốt cuộc .

Chu Kiều Kiều : "Không cần đại tẩu, ngủ phòng cha nương, nhị ca ngủ ở gian chính."

Nàng đành để Chu Tiểu Diệu chịu thiệt thòi chút .

Chu Tiểu Diệu đối với việc đương nhiên ý kiến gì.

"Được, ngủ gian chính."

Chu Kiều Kiều xoay phòng của cha nương, dù ngủ , nàng vẫn đó, nhắm mắt , trong đầu đang suy nghĩ điều gì.

Trong gian chính, Ngô Ngọc Nương lo lắng với Chu Đại Sơn: "Sao cảm thấy Kiều Kiều như đang tâm sự?"

Chu Tiểu Diệu : "Thôi, tự , chúng cũng cách nào, cứ để nghỉ ngơi cho khỏe, ngủ một giấc tính . Sáng mai sẽ thử xem thể moi chút tin tức hữu dụng nào . Đại ca, đỡ đại tẩu mau nghỉ ngơi ..."

Đại tẩu còn đang bụng mang chửa, điều kiện để đại tẩu an tâm dưỡng thai, bây giờ khả năng , tự nhiên để đại tẩu dưỡng cho thể thật , bình an sinh hạ cháu trai hoặc cháu gái.

Chu Đại Sơn gật đầu: "Được."

Sau đó phòng lấy chăn đệm cho Chu Tiểu Diệu, để Chu Tiểu Diệu kê vài cái ghế dài trong gian chính ngủ tạm.

Ngày hôm mới giờ Mão, Chu Kiều Kiều dậy, đem con gà rừng hôm qua Chu Tiểu Diệu mới thịt trong sân hầm.

Bên trong còn bỏ thêm nhân sâm, đương quy và các loại d.ư.ợ.c liệu trung y mà nàng thể hầm cùng gà rừng.

"Kiều Kiều... chúng cần tẩm bổ như ... thể cũng ..."

Chu Tiểu Diệu ở cửa, Chu Kiều Kiều bỏ d.ư.ợ.c liệu nồi chẳng nương tay chút nào, cứ như bỏ rau cải .

Hắn lập tức đau lòng thôi.

Thân thể khỏe , cần tẩm bổ kiểu ?

Quá lãng phí.

Chu Kiều Kiều đậy nắp nồi, đun lửa nhỏ liu riu.

Quay đầu chuẩn nấu cháo sơn dược, : "Lát nữa các uống ít canh thôi, ăn nhiều thịt là ."

Chu Tiểu Diệu đảo mắt một vòng, lập tức hiểu ý Chu Kiều Kiều: "Muội hầm cho bọn ?"

Chu Kiều Kiều lúc mới kể chuyện tối qua.

Chu Tiểu Diệu mà kinh hãi hết đến khác.

Nói như , Tần Hữu là cứu mạng Chu Kiều Kiều.

Lần , Chu gia bọn họ nợ Tần Hữu một ân tình lớn .

"Để canh lửa cho, nghỉ ngơi một lát ."

Bây giờ thời gian còn sớm.

Hắn cảm thấy tối qua Chu Kiều Kiều chắc chắn nghỉ ngơi , liền để nàng ngủ bù.

Chu Kiều Kiều từ chối.

"Không cần nhị ca, tự canh là , mở cửa tiệm , cháo chín lát nữa bưng cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-416.html.]

Chu Tiểu Diệu kín đáo quan sát sườn mặt Chu Kiều Kiều, thấy mặt nàng vẻ ôn nhu và hiền thục mà đây từng thấy.

Trong lòng ẩn ẩn suy đoán, nhưng tiện .

thì... vẫn còn cái tên Mộ Dung Yến nữa.

Hắn rốt cuộc thích ?

Nếu cũng thích , Tần Hữu chỉ là một hiệu úy, tranh Thế tử?

Hắn bắt đầu lo lắng cho .

suy tính , vẫn cảm thấy ở bên cạnh Tần Hữu thì hơn.

Hắn thích tính cách của Tần Hữu.

"Huynh gì thế? Cặp mắt cứ đảo qua đảo , ý , đang tính toán chủ ý xa gì hả?"

Chu Kiều Kiều liếc mắt Chu Tiểu Diệu.

Chu Tiểu Diệu hồn, nào dám suy nghĩ của cho nàng , chỉ đành gượng: "Không , chỉ đang nghĩ xem nên báo đáp Tần hiệu úy thế nào cho ..."

Hắn Chu Kiều Kiều đầy ẩn ý.

Tuyền Lê

Ý là: Muội thấy lấy báo đáp thế nào?

Chu Kiều Kiều gần như đoán ngay suy nghĩ của Chu Tiểu Diệu, trong lòng phiền muộn đẩy ngoài: "Đừng ở đây phiền , mau ngoài."

Chu Tiểu Diệu ha ha cửa.

Khi đến sân, Chu Đại Sơn cũng dậy.

"Nhỏ tiếng chút, đại tẩu còn đang ngủ đấy."

Chu Tiểu Diệu vội vàng che miệng, nhưng vẫn kéo Chu Đại Sơn sang một bên, kể chuyện Chu Kiều Kiều cho .

Chu Đại Sơn giống Chu Tiểu Diệu, mặt tràn đầy vẻ sầu lo.

Chu Tiểu Diệu khó hiểu: "Đại ca, vẻ vui ? Muội lẽ chuyện sẽ đối đãi khác với Tần hiệu úy, nếu bọn họ thể đến với , chẳng lẽ vui ?"

Chu Đại Sơn nhịn vỗ một cái vai .

Hắn nhíu mày : "Đệ còn tâm tư lập gia đình nữa ? Nếu dính dáng đến ân tình, thì sẽ trở thành sự ràng buộc.

So với những thứ khác, càng hy vọng ở bên cạnh Tần Hữu là vì thật lòng thích , chứ vì báo ân.

Tiểu Diệu, đừng nhắc đến những chuyện mặt , tránh để con bé gánh nặng. Còn về ân cứu mạng...

Huynh chúng vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng, đối với Tần Hữu hơn một chút, coi như báo đáp."

Nghe xong lời đại ca, Chu Tiểu Diệu nhớ biểu cảm của .

Trong lòng chợt bừng tỉnh đại ngộ.

Hóa là như .

Hắn vỗ mạnh đầu một cái: "Đệ hiểu , đại ca, sai . Chuyện báo ân sẽ để trong lòng, cho dù lấy mạng báo đáp, cũng nghĩa bất dung từ."

Đã là vì , thì gì cũng đáng giá, gì cũng .

Chu Đại Sơn mím môi, Chu Tiểu Diệu bảo lấy mạng báo đáp là lời ngốc nghếch.

nhớ tới chính cũng định liệu như , bèn im miệng.

"Được , mở cửa , đun nước rửa mặt."

Chu Tiểu Diệu qua mở cửa, Chu Đại Sơn nhà bếp.

Chu Kiều Kiều đang bếp lò châm lửa, kỹ sẽ thấy ánh mắt nàng đang thất thần.

"Muội , nước nóng ? Ta rửa cái mặt." Chu Đại Sơn giả vờ như gì, sảng khoái hỏi.

Chu Kiều Kiều gọi hồn , đáp một tiếng: "Vâng, , trong nồi nhỏ ."

Hầm xong canh gà, Chu Kiều Kiều bưng đến y quán, tới cửa tiệm, Chu Đại Sơn gọi nàng : "Ta cùng ."

Dứt lời, bảo Chu Tiểu Diệu trông coi cửa tiệm cẩn thận, cùng Chu Kiều Kiều cửa.

Hơn nữa còn tự nhiên đón lấy bát canh trong tay Chu Kiều Kiều.

Cái bát , vẫn là để bưng thì thích hợp hơn.

Chu Kiều Kiều cảm kích sự tỉ mỉ của đại ca, mím môi một tiếng: "Cảm ơn đại ca."

Chu Đại Sơn gì, nụ mỉm chính là câu trả lời nhất.

Lúc , Tần Hữu tỉnh.

Đại phu t.h.u.ố.c cho xong, đầu thấy Chu Đại Sơn đến, : "Các đến thật đúng lúc, nếu đang định ngoài mua chút cháo loãng cho Tần hiệu úy đây."

Loading...