"Các ngươi chính là kẻ giả thần giả quỷ?!"
Gã hắc y nhân giữa khẩy hai tiếng, về phía bọn họ: "Ta thể dẫn dụ kẻ sát hại của đến mà, quả nhiên sai.
Nữ nhân, lão hổ, hôm nay một kẻ cũng sẽ buông tha, cho các ngươi nếm thử mùi vị lột da rút gân, báo thù cho của !"
Dứt lời, kiếm của nam nhân cũng chĩa thẳng Tần Hữu.
Chu Kiều Kiều đột nhiên cảm thấy .
Khí tức gã nam nhân giữa ... giống Mộ Dung Yến, giống ở điểm nào khác, mà là giống lúc chiêu.
Trực giác mách bảo nàng, võ công của nam nhân hẳn là cao.
Chu Kiều Kiều nhỏ giọng : "Cẩn thận, võ công của cao cường."
Tần Hữu: "Ừ, , nàng lùi phía , cẩn thận."
Tần Hữu múa kiếm xông lên.
Lập tức quấn lấy hắc y nhân giao đấu.
Tần Hữu vẫn giữ vững nguyên tắc khuyên hướng thiện, đ.á.n.h quên mở miệng khuyên can: "Huynh ngươi thổ phỉ, kiếm tiền phi nghĩa trong thời loạn lạc, g.i.ế.c hại dân lành vô tội, c.h.ế.t miệng hổ là gieo gió gặt bão, tội đáng muôn c.h.ế.t.
Ngươi nên vì mà tìm cách trả thù, mà nên tự kiểm điểm những lầm ngươi gây ."
Nam nhân khẩy hai tiếng: "Súc sinh ăn thịt uống m.á.u , còn cảm tạ nó vì dân trừ hại ? Thật nực .
Ta cho ngươi , ai thể ngăn cản báo thù cho , hôm nay chỉ mạng của ả đàn bà và con hổ .
Nếu ngươi điều thì mau cút cho , sẽ g.i.ế.c vô tội."
Hắn ngóng kẻ hại c.h.ế.t là lão hổ, nên đặc biệt bỏ tiền lớn tìm thần y phối chế d.ư.ợ.c bột đối phó với hổ.
Nếu , thể một chiêu bắt lão hổ?
Chẳng là nhờ thứ d.ư.ợ.c bột thể khiến lão hổ mất sức lực trong nháy mắt đó .
Hắn chuẩn đầy đủ, hôm nay nhất định g.i.ế.c Chu Kiều Kiều và lão hổ.
Còn Chu Kiều Kiều khi lời hắc y nhân , cuối cùng cũng hiểu màn "nháo quỷ" căn bản là nhắm .
Tần Hữu giao đấu mới vài chiêu địch hắc y nhân , trực tiếp đá một cước bay xa hơn hai trượng, ngã xuống đất hộc một ngụm m.á.u tươi, dậy nữa, nhưng cách nào cũng .
Chu Kiều Kiều vội vàng chạy tới: "Tần đại ca, thế nào ?"
Tần Hữu thấy đ.á.n.h , lập tức với Chu Kiều Kiều: "Nàng mau chạy , trở về !"
Chỉ cần nàng trở về, Mặc Ngọc ở đó, nàng sẽ xảy chuyện.
Chu Kiều Kiều : "Bây giờ kịp nữa , sẽ để ."
Nàng ngước mắt, về phía hắc y nhân, ánh mắt thâm trầm lạnh lẽo, mang theo sát ý: "Kẻ ngươi g.i.ế.c là , cần khó ."
Kiếm của hắc y nhân chỉ Chu Kiều Kiều: "Ta từ sớm , kẻ g.i.ế.c là ngươi chứ . Là tự ngu ngốc, đ.â.m đầu kiếm của ."
Chu Kiều Kiều chằm chằm mắt hắc y nhân.
Không tụ tiễn của nàng so với kiếm của , rốt cuộc cái nào nhanh hơn?
Chu Kiều Kiều chuẩn sẵn sàng.
Hắc y nhân: "Nữ nhân, đời quỷ, nếu , cũng là trong lòng quỷ. Cho nên sợ ngươi biến thành quỷ đến tìm ."
Dứt lời, vung kiếm đ.â.m về phía Chu Kiều Kiều.
Hắn ẩn nấp ở đây lâu như .
Cuối cùng cũng dẫn dụ nữ nhân mặt.
Cuối cùng cũng sắp báo thù cho .
Chu Kiều Kiều nheo mắt, trong nháy mắt, nàng giơ tay, tụ tiễn b.ắ.n về phía hắc y nhân.
"A..." ngay trong khoảnh khắc , thể nàng đẩy mạnh , đầu nàng đập tảng đá mặt đất, mắt lập tức nổ đom đóm.
Bên tai, tiếng lưỡi kiếm sắc bén đ.â.m da thịt khiến nàng run lên, nàng cố gắng cho rõ.
Cảnh tượng mắt khiến tâm thần nàng run rẩy dữ dội.
Chỉ thấy Tần Hữu quỳ gối ở chỗ nàng , n.g.ự.c một thanh kiếm xuyên qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-co-cuc-pham-khong-di-tranh-nan-vao-rung-sau-san-manh-thu/chuong-413.html.]
Mũi kiếm nhỏ từng giọt máu.
"Tần đại ca!" Chu Kiều Kiều trừng lớn hai mắt, gầm lên một tiếng đầy giận dữ, nghiến răng, giơ tay b.ắ.n bộ tụ tiễn còn về phía hắc y nhân.
Hắc y nhân né tránh kịp.
Hai mũi tụ tiễn b.ắ.n trúng .
Một mũi trúng vai, một mũi trúng cánh tay.
Hắc y nhân lập tức rút thanh kiếm trong Tần Hữu , đối mặt với Chu Kiều Kiều: "Ngươi... Ngươi..." Chỉ mới vài giây trôi qua, nam nhân đột nhiên ngã gục xuống.
Trên tụ tiễn tẩm mê d.ư.ợ.c Chu Kiều Kiều tăng cường d.ư.ợ.c hiệu, vốn dĩ chuyên dùng để đối phó với mãnh thú, bây giờ chỉ dùng để đối phó với một con nhỏ bé, đương nhiên thành vấn đề.
Hắc y nhân ngã xuống.
Hai tên hắc y nhân còn lúc mới phản ứng lão đại của bọn chúng ngã gục.
Vội vàng lao tới giơ kiếm định g.i.ế.c Chu Kiều Kiều.
lúc , một tiếng hổ gầm, hổ cái lao tới.
Hổ cái thấy Bình An mặt đất thì nổi giận, gầm lên một tiếng lớn, lao tới, nhưng để mở tấm lưới , nó cào cấu vài cái, móng vuốt của thương, Bình An cũng kêu lên t.h.ả.m thiết mấy tiếng.
Nó .
Chỉ đành đầu về phía Chu Kiều Kiều.
Tuyền Lê
Còn Chu Kiều Kiều thì lạnh lùng : "Bình An đừng cử động vội, hổ cái, g.i.ế.c bọn chúng."
Chu Kiều Kiều chỉ tay về phía hai tên hắc y nhân còn .
Hổ cái lời Chu Kiều Kiều cho lắm.
Nó hiện tại chỉ cứu tướng công của .
Bình An : [Là bọn chúng ám toán .]
Hổ cái thấy lời liền nổi trận lôi đình, xoay lao về phía hai gã nam nhân.
Hai gã nam nhân tuy võ công bằng kẻ đó, nhưng dựa khinh công dắt mũi hổ cái thì vẫn thành vấn đề.
điều bọn chúng ngờ tới là tiếp theo xuất hiện thêm bảy con sói.
"G.i.ế.c bọn chúng!"
Chu Kiều Kiều dứt lời, bảy con sói đều lao về phía hai gã nam nhân.
Chu Kiều Kiều xoay lập tức đỡ Tần Hữu xuống, đó lấy hết bộ t.h.u.ố.c cầm m.á.u trong gian , rắc lên vết thương của Tần Hữu.
"Huynh ráng chịu đựng một chút, thể sẽ đau... Đừng sợ, sẽ cứu , sẽ để c.h.ế.t ."
Giọng Chu Kiều Kiều run rẩy.
Nàng chữa trị thế nào, chỉ ngừng rắc bột cầm m.á.u lên vết thương của Tần Hữu.
Cho dù lớp bột t.h.u.ố.c m.á.u mới trào cuốn trôi, nàng tiếp tục rắc lên lớp khác.
Tần Hữu Chu Kiều Kiều hết đến khác biến đồ vật từ hư , kinh ngạc đến mức trừng lớn hai mắt.
Hắn... nhầm ?
Sao đồ đạc của Kiều Kiều đều là từ hư mà biến ?
"Làm bây giờ? Rốt cuộc bây giờ... Tần Hữu... Tần Hữu, đừng ngủ mà, đừng..."
Chu Kiều Kiều trơ mắt Tần Hữu từ từ nhắm mắt .
Trong lòng hoảng loạn đến cực điểm.
Nàng thật sự hết cách , lập tức từ trong gian đào một cây nhân sâm phẩm chất nhất , cũng chẳng quản thái lát , trực tiếp lau qua loa bùn đất bên nhét miệng Tần Hữu.
"Tần Hữu, nhai , đây là nhân sâm, nhai một chút mà..."
Bên tai Tần Hữu mơ hồ bay những lời Chu Kiều Kiều , theo bản năng lời, nhai thứ trong miệng.
Rất nhanh, một mùi t.h.u.ố.c nhàn nhạt lan tỏa trong khoang miệng , đó từ cổ họng xuống dày, lan ...
Mi mắt vốn nặng trĩu mệt mỏi của dường như chút sức lực.
"Kiều Kiều..." Hắn c.ắ.n đứt nhân sâm, một nửa ở trong miệng , một nửa rơi xuống đất.
Chu Kiều Kiều sốt ruột hỏi: "Bây giờ cảm thấy thế nào?"