Trên mặt Từ Lộ Lộ lấy một biểu cảm dư thừa nào, chỉ đờ đẫn tới mặt Tiêu Tiểu Phượng.
Trương Quốc Đống và Lý Phù Dung thấy kẻ quen bỗng nhiên đến thì cũng nghĩ ngợi gì nhiều mà phát kẹo cưới luôn: “Cháu là bạn của Tiểu Phượng ? Hôm nay con trai chú kết hôn với Tiểu Phượng, cháu ăn chút kẹo nhé.”
Từ Lộ Lộ mỉm , lễ phép nhận kẹo: “Cảm ơn cô chú, cháu cũng lây niềm vui nhà cô chú.”
“À đúng , đồng chí, cháu là chuyện gì mời chúng phân xử cơ?” Lý Phù Dung thấy kỳ lạ nên hỏi thăm: “Cháu gặp chuyện phiền phức gì ?”
Trong chốc lát Tiêu Tiểu Phượng còn kịp phản ứng, nhíu chặt mày, gương mặt nhạt như nước của Từ Lộ Lộ, trí nhớ dần gợi về.
“Cô… cô là công nhân nhà máy chế biến thịt? Hình như gặp cô .”
Ngày khi Tiêu Tiểu Phượng còn ở xưởng lúc nào cũng mắt cao hơn đầu, nếu chỉ là công nhân bình thường trong xưởng, cô tuyệt đối sẽ thèm để ý đến. Cùng lắm cũng chỉ Từ Lộ Lộ sêm sêm tuổi cô , cộng thêm đối phương dù tính là xinh nhất nhưng suy cho cùng thì cũng một chút nhan sắc, cho nên lúc Tiêu Tiểu Phượng thấy Từ Lộ Lộ ở nhà ăn, thỉnh thoảng sẽ một hai .
“ , là công nhân nhà máy chế biến thịt. Bên chỗ gặp một chút chuyện phiền phức, hôm nay là lễ đính hôn của con gái xưởng trưởng Tiêu nên đến đây xem một chút, nhân tiện cũng để chúc phúc cho hai luôn.”
Từ Lộ Lộ cũng to tiếng, đôi lúc trong khi cô chuyện ánh mắt lơ đãng, giọng cũng nhẹ nhàng, dáng vẻ thận trọng. Tiêu Tiểu Phượng tập trung cô một lúc, nhanh đó rõ ràng tại đến tìm .
Chắc cũng chỉ là một công nhân bình thường trong xưởng, cắt nạt ở đơn vị, khốn khổ vì ai chống lưng nên chỉ thể thử hết thứ khi rơi tuyệt vọng.
Loại , đây Tiêu Tiểu Phượng cũng gặp ít. Nhà máy chế biến thịt quy mô lớn, chế độ trong đơn vị , đều chỉ cần thể việc trong xưởng thì nửa đời sẽ thể cuộc sống yên .
Tuy nhiên từ xuống nhà máy chế biến thịt nhiều công nhân như , cũng là vị trí của ai cũng nhàn nhã gánh nặng, cho nên thường xuyên tạo quan hệ với Tiêu Tiểu Phượng, mong cô thể giúp mấy câu, để Tiêu Kiến Tân thuyên chuyển chức vụ cho .
Lông mày Tiêu Tiểu Phượng nhíu , đoán Từ Lộ Lộ đến đây là vì chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-242.html.]
Người đúng là thông minh thật, chọn ngày để đến.
“Nghe điều kiện gia đình của con dâu hiệu trưởng Trương lắm luôn, cha cô là xưởng trưởng nhà máy chế biến thịt đấy.”
“Chắc là đồng chí nữa đến đây vì Tiêu Tiểu Phượng giúp đỡ.”
“Tiểu Phượng là con gái duy nhất trong nhà, từ bé đến lớn luôn cha cưng chiều nhất. Nếu ai đến nhờ cô giúp đỡ thì đúng là tìm đúng .”
Từng lời truyền đến, Lý Phù Dung mà hớn hở mặt. Vốn trong lòng bà luôn cảm giác hơn và ham hư vinh, dạo hình như Tiêu Tiểu Phượng nhà máy chế biến thịt sa thải, trong lòng bà vui, sợ rơi tình cảnh rối rắm. Tuy nhiên bây giờ… công nhân nhà máy chế biến thịt tới tận nơi để mong cô giúp đỡ, nở mày nở mặt luôn.
“Đồng chí, cháu chuyện gì nhờ Tiểu Phượng giúp đỡ ?” Trương Quốc Đống hỏi.
DTV
Mặc dù tiếng truyền đến bên tai chỉ nhỏ tí nhưng Tiêu Tiểu Phượng thấy rõ ràng. Khóe miệng cô vẫn giữ nụ hiền hòa, lúc đối mắt với Trương Tuấn, sâu trong mắt cô ánh lên sự kiêu ngạo.
Mãi đến khi tận hưởng xong cảm giác đầu khác , cô mới mở lời: “Cô là Từ Lộ Lộ ? Nếu như đoán nhầm thì hẳn là cô việc trong xưởng nhỉ? Cô cha thuyên chuyển cô sang đơn vị khác ?”
Không chờ Từ Lộ Lộ trả lời, cô thêm: “Có điều thuyên chuyển sang chỗ khác chuyện dễ dàng , bình thường bao nhiêu vì chuyện mà sắp dẫm sập cả cửa nhà chúng luôn kìa.”
“Cha là việc công tâm, còn thường xuyên giám khảo trong kỳ kiểm tra thuyên chuyển trong nội bộ. Nếu như cô đổi sang chức vị khác thì thể đỡ cho cô mấy câu với cha , để ông ưu tiên cho cô tham gia kiểm tra.”
Giọng điệu Tiêu Tiểu Phượng ung dung, một tay vẫn đang nắm tay Trương Tuấn, nét mặt hăm hăm hở hở.
Tất cả đều khen lời của Tiêu Tiểu Phượng thâm sâu, lý, nhân tính cũng quá mù quáng, xử lý việc hảo.
Thế nhưng, ngay lúc mà tất cả đều cho là Từ Lộ Lộ lời thế thì sẽ về, cô với giọng nhỏ nhẹ.