Tiêu Tiểu Phượng trong phòng , mặc bộ váy màu trắng, mái tóc đen xõa ngang vai nhã nhặn động lòng . Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương bên ngoài cô , mặt nở nụ hạnh phúc.
Cuối cùng con gái trưởng thành .
Vương Húc Phương giật góc áo của chồng, kéo ông sang một bên.
“Hôm nay Trương Tuấn qua đây, tiên chúng đừng cùng cha nhắc việc chuyển chính thức cho Tiểu Phượng. Nếu con gái trở thành con dâu của nhà họ, nhà họ Trương cũng thể nào để cho nó công nhân thời vụ, đến lúc đó chuyển chính thức là việc khó tránh khỏi, chúng cần thiết nhắc.”
Gia đình nhà họ Trương cũng cần mặt mũi, nếu như Tiêu Tiểu Phượng thành vợ của Trương Tuấn, công việc vẫn y như cũ thì mặt họ hàng nhà họ Trương lời cũng thể .
Hiện tại Vương Húc Phương chỉ cho hai đứa trẻ mau chóng kết hôn, ngày nhà tiền, mỗi ngày đều trôi qua , lo lắng bất cứ điều gì
Hai vợ chồng già thật dễ dàng gì chờ đến ngày hôm nay, phấn khởi xoa lòng bàn tay, thấy tiếng kêu “cộc cộc” bọn họ lập tức mở cửa đón tiếp.
Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương mở cửa lập tức trông thấy Trương Tuấn và cha .
Hai bên gia đình gặp mặt khách sáo chào hỏi lẫn , hai cha thì chuyện công việc, còn hai thì kể về thời thơ ấu của hai đứa trẻ, bầu khí giữa bọn họ ăn ý và hòa hợp.
Tiêu Tiểu Phượng vô cùng lễ phép chào hỏi chồng tương lai đó xuống bên cạnh cha .
Trương Quốc Đống : “ ở trường học thấy Tiểu Phượng mấy , đứa trẻ việc nghiêm túc, trách nhiệm nên các em học sinh yêu quý.”
Chẳng vị phụ nào thích khác khen con , Tiêu Kiến Tân và Vương Húc Phương tươi vui vẻ rót thêm cho thông gia tương lai.
Đôi mắt Trương Tuấn dán chặt Tiêu Tiểu Phượng, môi nở nụ dịu dàng.
DTV
Lý Phù Dung uống thấy con trai vợ quên luôn hình dáng của thì trong lòng chút vui.
Bà đặt chén xuống, : “Tiểu Phượng, bác cháu từng là nhân viên văn phòng của nhà máy thịt, vì tự nhiên nữa ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-238.html.]
Chuyện đuổi việc là bóng đen trong lòng Tiêu Tiểu Phượng, nhiều nửa đêm mơ cô luôn nhớ việc Chu Tú Tú cô hổ như thế nào mặt bao nhiêu , kể từ khi trưởng thành đó là giờ phút mất mặt nhất của cô .
Sắc mặt Tiêu Tiểu Phượng đổi, nhất thời thành lời.
Lý Phù Dung , hỏi một cách kỳ lạ: “Tiểu Phượng, cha cháu đều ở nhà máy thịt, cháu việc ở đó còn thể hỗ trợ lẫn , vì đột nhiên cô giáo thế?”
Nhìn vẻ như Lý Phù Dung đang quan tâm cô nhưng giọng điệu sắc bén, dường như đạt mục đích thì sẽ bỏ qua. Tiêu Tiểu Phượng tuyệt đối sẽ nhắc quá khứ từng thích Bùi Hi Bình nên lúc Lý Phù Dung hỏi cô trả lời , cả gương mặt đều tái mét .
Lý Phù Dung bất động Tiêu Tiểu Phượng, trong mắt bà tràn đầy sự thăm dò.
Tiêu Tiểu Phượng cái đó chột nên né tránh tầm mắt của bà.
“Chuyện còn là vì Tiểu Phượng bướng bỉnh ?” Không qua bao lâu Vương Húc Phương hai tiếng xoa dịu khí căng thẳng.
“Tiểu Phượng từ nhỏ đến lớn ước mơ cô giáo, thời gian đó ép nó ở xưởng, con bé lâu. Về nó vẫn luôn mong cô giáo, chúng thấy nó lớn nên đồng ý cho nó .”
Tiêu Kiến Tân tán thành ý kiến : “ , khi con trẻ trưởng thành cha chỉ thể theo chúng nó.”
Trương Quốc Đống cũng : “Đến trường học giáo viên mới , nếu gặp Tiểu Tuấn nhà chúng thành đoạn duyên phận chứ.”
Bầu khí trở nên ấm áp, Trương Tuấn nắm tay Tiêu Tiểu Phượng, trong đôi mắt bộ là hình bóng cô . Nhìn thấy vẻ mặt của con trai, ánh mắt Lý Phù Dung cũng phai nhạt vẻ sắc bén khi nãy.
Lần hai bên gặp mặt để bàn về chuyện kết hôn của hai đứa nhỏ, Trương Quốc Đống và Lý Phù Dung là tính toán chi li. Vì con trai thích Tiêu Tiểu Phượng nên chuyện sính lễ vô cùng rộng rãi, gia đình Tiêu Tiểu Phượng cũng bày tỏ sẽ chuẩn của hồi môn tương xứng để con gái thể nở mày nở mặt lấy chồng.
Đây chính là điểm của việc môn đăng hộ đối, hai bên thảo luận về vấn đề hòa hợp, bên nào ý định lợi dụng bên . Mọi việc thuận lợi nên hôn lễ của Tiêu Tiểu Phượng và Trương Tuấn bàn bạc xong.
Cuối buổi Tiêu Kiến Tân dậy bắt tay Trương Quốc Đống, hai gia đình bàn xong việc giờ chỉ về lo cho lễ cưới của các con.