“Ai bảo sinh ? Nó thể sống may mà nhờ ! mà, nếu sớm đây là một thằng khốn lòng lang sói, lúc bà nội các con chết, nên tiện tay vứt nó xuống sông c.h.ế.t đuối !”
Trương Liên Hoa căm hận Bùi Hi Bình, nếu vì , bây giờ bà giam , than với trời trời thưa, với đất đất linh.
Ánh mắt Bùi Nhị Xuân dần dần lạnh xuống, theo vẻ mặt dữ tợn của , chị cảm thấy tất cả đều trở nên xa lạ.
Cũng qua bao lâu, Bùi Nhị Xuân : “Chính vì Hi Bình con trai ruột của , vì thế mà mới cho ba chị em con kết hôn, đúng ?”
Từ nhỏ đến lớn, Trương Liên Hoa tuyên truyền cho ba chị em cô một tư tưởng, đàn ông đáng tin, nếu như là kết hôn, đàn ông bắt buộc ở rể, em gái Bùi Tiểu Thu trẻ tuổi, tạm thời nghĩ đến vấn đề . Em hai Bùi Trung Hà từ nhỏ chủ kiến lớn, cho nhà bác hai con nuôi, thì cũng suy nghĩ đến lời của Trương Liên Hoa, còn , chỉ mỗi một là Bùi Nhị Xuân.
Bùi Nhị Xuân hề đổ bất kỳ trách nghiệm nào lên Trương Liên Hoa về sự thất bại trong cuộc hôn nhân hôn chị , nhưng ở mức độ nào đó, trong lòng chị rõ, Trương Liên Hoa vô tội như .
“Thằng nhóc đó con trai ruột của , nhà họ Bùi coi như là nối dõi , ba đứa con gái vô dụng? Mẹ sinh ba con gái, trong lòng lo lắng, nhưng bây giờ Đại Phi theo hôn ông Bùi, trong lòng thoải mái nhiều .” Trương Liên Hoa kéo khóe miệng, mỉm hiện một tia kỳ lạ, ánh mắt đó cũng thần kinh.
Bây giờ tiếp tục truy xét ai đúng ai sai, còn ý nghĩa.
Nghe lời Trương Liên Hoa , giống như dội hết chậu nước lạnh sang chậu nước khác lên đầu họ, cả lạnh buốt bất lực.
Hai chị em rốt cuộc vì điều gì mà trở nên cố chấp như thế, nhưng lúc , trong lòng họ chỉ đau thương, đành lòng.
Lúc Bùi Nhị Xuân và Bùi Trung Hà rời , ánh mắt lạnh như băng.
Trong đầu Trương Liên Hoa yên ngay, luôn cảm thấy thái độ chúng tuyệt tình như , giống như hướng về phía bà từ biệt.
Đến khi bóng dáng hai con gái dần dần biến mất trong phạm vi tầm mắt bà , khuôn mặt Trương Liên Hoa xuất hiện biểu cảm hết sức điên cuồng, tiếng kêu bà rống lên: “Các cho là c.h.ế.t chắc ? Cho rằng cả đời chỉ thể ăn cơm tù ư? sẽ ngoài, sẽ c.h.ế.t ở đây!”
Trương Liên Hoa kêu thảm thiết, bà nhào qua gõ cửa, nhưng đôi tay còng siết chặt, thể động đậy.
Bà về nhà, cho dù là như thế nào, bà cũng về nhà!
Trương Liên Hoa vùng vẫy, chống cự, trả lời bà chỉ tiếng vọng của phòng tạm giam, cũng trôi qua bao lâu, con ngươi bà sáng một hồi, rơi bức tường cứng rắn.
Bà lạnh lùng, trong mắt nhiều hơn vài phần bình tĩnh.
DTV
…
Bùi Trung Hà chần chừ hồi lâu, vẫn là quyết định trực tiếp xe buýt về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-233.html.]
Nhìn theo nét mặt mất mát của em gái, Bùi Nhị Xuân khỏi kéo cổ tay của cô : “Thực sự gặp Hi Bình ?”
Bùi Trung Hà gượng : “Chị cả, chúng mặt mũi gì gặp hả?”
Tuy nhiên cô dứt lời, thì thấy Bùi Hi Bình về hướng họ.
Bùi Hi Bình sớm Bùi Nhị Xuân và Bùi Trung Hà đến, cũng cố ý né tránh, định trốn tránh hai .
Trong nháy mắt đó thấy Bùi Hi Bình, vẻ mặt hai chị em lúng túng, đôi tay nên để .
Cuối cùng vẫn là Bùi Trung Hà khẽ giọng mở miệng: “Anh hai, xin .” Dừng một chút, cô lắc đầu, “Không đúng, hai , Bùi…”
Bùi Trung Hà khổ: “Ngay cả tên cũng thuộc về .”
Tiếng Bùi Nhị Xuân khô khốc: “Xin em, nhà chúng mắc nợ em quá nhiều .”
Bùi Hi Bình họ, con ngươi sâu, giọng vô cùng kiên định: “Chị cả, Trung Hà, ít nhất hai mắc nợ em.” Dừng một lúc, nhẹ nhàng : “Nếu vì hai , em sống đến ngày hôm nay.”
Lúc nhỏ Trương Liên Hoa đổi với cực kỳ hà khắc, nếu Bùi Nhị Xuân và Bùi Trung Hà lén lút tiết kiệm lương thực của , vụng trộm kín đáo đưa cho , thể cách nào lớn lên .
Giữa họ quan hệ m.á.u mủ, nhưng tình cảm từ nhỏ cùng lớn lên, thể là giả?
“Chị cả, Trung Hà, chuyện gì cần giúp đỡ cứ đến tìm em, những gì em , nhất định sẽ từ chối.”
Hai chị em liếc đồng ý, hốc mắt đỏ hoe.
trong lòng họ hiểu rõ, sẽ tìm giúp đỡ, càng sẽ trở thành gánh nặng của .
Trước đó Bùi Hi Bình là tiền đồ nhất trong thôn, sự liên lụy của nhà, chắc hẳn càng xa mới .
Mà ba chị em, sẽ dễ dàng phiền, chỉ im lặng chúc phúc cho .
Sự hổ thẹn và tiếc nuối trong lòng trong chốc lát sẽ tiêu tan, chỉ thể tạm thời giao cho thời gian.
Bùi Nhị Xuân và Bùi Trung Hà tạm biệt với , mũi cay cay, chỉ là cô ngờ , chân mới bước cổng lớn đồn cảnh sát, phía truyền đến một tin tức.
Trương Liên Hoa ở trong phòng tạm giam xảy chuyện .