Đợi Chu Tú Tú , hai em gian riêng.
Tăng Tương tưởng tượng cảnh tượng khi thấy trai vô , giờ phút , cô mặt Bùi Hi Bình, đầu mũi cay cay.
“Anh, những năm qua vất vả .” Tăng Tương nhẹ giọng .
Nhìn khuôn mặt mặt giống , trong lòng Bùi Hi Bình cảm thấy thiết hơn vài phần, ánh mắt lạnh lùng cũng dần trở nên dịu dàng. “Em em tên Tăng Tương ?” Anh trầm giọng hỏi.
Bùi Hi Bình để Tăng Tương rời , mà mời cô đến phòng việc, hai chuyện vui vẻ.
Họ là em ruột, khi đó cùng sinh , đáng lẽ cùng lớn lên, nhưng vội vàng chia lìa, giữa hai bên đều bất lực. ngay cả như , ngay từ khi gặp , giữa họ một sự ăn ý bẩm sinh, và những cảm giác bất thường trong cơ thể họ những năm qua lý giải, mặc dù quen muộn hơn, nhưng đúng lúc cũng ngày .
Tăng Tương là khéo , từ trong lời của cô , Bùi Hi Bình những năm qua, nhà từng bỏ cuộc tìm kiếm , cho dù là cha là em gái, bình thường họ sẽ cố ý nhắc đến, nhưng dù là một tia manh mối liên quan đến , họ sẽ đều chú ý nắm bắt, lượt tiến tới, lượt thất vọng.
“Em luôn rằng ở một ngõ ngách nào đó, nhưng ngờ cách em gần như .” Tăng Tương tự nhiên phóng khoáng, giọng điệu đau xót.
DTV
“Anh, em chúng em nhất định sẽ tìm .”
Đôi mắt bình tĩnh của Bùi Hi Bình thoáng qua một vài tia thất vọng, suýt chút nữa bỏ lỡ , nếu vì trùng hợp, lẽ bao giờ gia đình thực sự của . Nhìn em gái ruột cố nén nước mắt, khẽ thở dài.
“Anh gặp cha chúng .” Anh thấp giọng .
Tăng Tương hít sâu một , giọng hưng phấn trở : “Hai ngày nay em luôn kéo dài họ, để họ đợi em điều tra tin tức mới , cũng , lớn tuổi , chịu đả kích. bây giờ cuối cùng cũng tìm thấy , em mau chóng đưa về nhà, gặp , cha nhất định sẽ vui!”
Lúc Tương Tăng vẫn còn lưu luyến rời, nhưng xa cách , là vì về sum họp hơn, vì cô trở nên cực kỳ yên tâm.
Nhìn theo bóng dáng lúc cô rời , tâm trạng Bùi Hi Bình cũng dần dần bình tĩnh .
Từ Chu Tú Tú, đến hai đứa trẻ, bây giờ là cha và em gái ruột của , ông trời đối với , quá nhân từ .
…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-232.html.]
Trương Liên Hoa ồn ào ầm ĩ, kêu một lúc, một lúc dối cả khỏe, cảnh sát thả bà .
bà đánh giá thấp mức độ nghiêm trọng của tội ác mà bà gây , nếu như ông Bùi còn sống, cũng khả năng trông mong sống cuộc sống .
Cảnh sát dựa theo sự sắp xếp của Bùi Hi Bình, giải quyết việc chung, đối với Trương Liên Hoa cũng nghiêm ngặt, cũng chiếu cố, tạm giam bà , đợi vụ án tiến triển.
Chuyến Trương Liên Hoa đến là vì hưởng thụ, nhưng ngờ cuối cùng chẳng hưởng phúc lộc gì mà ngược còn tự chuốc họa .
Bà ân hận kịp, nghĩ đến bản lẽ sẽ ở đây cả đời, ánh mắt càng ngày càng trống rỗng.
Kết quả xử lý sớm đưa , Trương Liên Hoa sẽ bàn giao đến một bộ phận xét xử cao hơn, mức án cụ thể vẫn chắc chắn.
Bà đến mức âm thanh đều khàn giọng, mở miệng, giọng giống như móng tay sắc nhọn quệt qua tấm bảng đen , cho rùng .
Vào ngày bà bàn giao, Bùi Nhị Xuân và Bùi Trung Hà cùng đến.
Tin đồn trong thôn sớm truyền xôn xao, những chuyện Trương Liên Hoa , vô cùng kinh ngạc, khi kinh ngạc, mắng chửi bà độc ác nham hiểm.
Sau khi hai cô con gái một trận, Trương Liên Hoa xốc tinh thần, trong mắt tràn ngập tội .
“ chuyện gì với Hi Bình? Thức ăn từ trời rơi xuống, nuôi nó cao khỏe mạnh, ngược bây giờ nhốt tù, đây chính là một con sói lương tâm, nó… nó sẽ c.h.ế.t yên .”
Trạng thái tinh thần của Trương Liên Hoa vẻ lắm, cả vẻ yếu ớt, nhưng khi chửi bới, ánh mắt sáng như ngọn đuốc, dáng vẻ hung hăng, như thể chính mới là nạn nhân.
“Mẹ, đến lúc , vẫn cảm thấy chuyện ?” Bùi Trung Hà dám tin theo bà .
“Mẹ trộm con , giống như phá hủy cuộc đời , nếu vì bản chịu thua kém, tìm cách một lối thoát ở trong bộ đội thì bây giờ đang ruộng trong thôn kìa!”
Bùi Trung Hà mơ cũng bao giờ nghĩ rằng cha cô to gan lớn mật, trộm con trai của khác con của sinh . Đau lòng là điều thể tránh khỏi, càng nhiều hơn là hổ thẹn. Nếu gia đình họ, hai bây giờ lẽ một cuộc sống khác.