Xem sở trưởng Bùi đúng, bà lão là điển hình của thấy quan tài đổ lệ.
Ông quyết định một nữa dồn sức: “Ghi chép của bệnh viện, chúng điều , bà thế nào để bắt cóc bé sơ sinh , trong lòng chúng đều hiểu rõ, nếu như bà đồng ý khai sự thật, lẽ chúng sẽ xem như bà chủ động phối hợp với cảnh sát phá án, xem xét giảm thời hạn thi hành án của bà.”
DTV
“Cái gì là thời hạn thi hành án?” Trong lòng Trương Liên Hoa chợt lạnh, mang theo linh cảm chẳng lành.
Nữ cảnh sát thấy bà cuối cùng cũng bực bội, thở phào một , mở miệng : “Đơn giản mà , nếu như bà thật, đến lúc đó sẽ xử tử hình. Xử bà tù mười mấy năm, cũng thể đãi cơm ăn ở trong tù.”
“Tử hình?” Trương Liên Hoa trợn to đôi mắt, đáy mắt toát lên một chút sợ hãi, bà sống còn đủ, bây giờ ăn đạn? Đó chẳng tạo nghiệp chướng giống với kẻ g.i.ế.c như thanh niên trí thức Trần trong thôn ?
“ g.i.ế.c ! Các thể nào xử b.ắ.n !” Trương Liên Hoa kêu một tiếng, đẩy một cái ghế quỳ xuống mặt đất.
“Lúc đó ngưỡng mộ con trai, thuận tiện đưa nó về, nào sẽ xử b.ắ.n chứ! chết, c.h.ế.t …”
Đáy lòng Trương Liên Hoa hỗn loạn, đến mức khản cả giọng, bộ hành lang của đồn cảnh sát tràn ngập âm thanh của bà .
Vẻ mặt Bùi Hi Bình đổi tại chỗ, đáy mắt cũng bộc lộ cảm xúc gì, đủ các loại đó mặc dù tâm trí nghĩ , nhưng giống như một cây kim độc, đ.â.m lòng . Chỉ vì câu ngưỡng mộ khác con trai, Trương Liên Hoa đổi mệnh .
“Hi Bình.” Chu Tú Tú chút lo lắng, nhẹ nhàng khoác lên khuỷu tay .
“Anh .” Bùi Hi Bình cầm tay cô trở về, nhẹ giọng .
Bờ vai rộng như thế, cánh tay cũng rắn chắc mạnh mẽ, ở trong nhà, vì họ chống một bầu trời.
ngay thời khắc , cô che chắn mặt hơn bất cứ lúc nào, cố gắng hết sức cho thêm chút sức mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-231.html.]
Trong phòng thẩm vấn, Trương Liên Hoa cuối cùng khai báo chuyện xảy khi đó.
Ngày sinh đôi, bà xuất huyết nhiều, chồng đưa đến bệnh viện.
Đứa con đầu lòng của Trương Liên Hoa là con gái, một thời gian bầu thứ hai, trong thôn đều bụng bà nhọn, sẽ sinh con trai, bà thích, ở nhà chồng đều ngang tàng, ngờ rằng đến khi đứa trẻ chào đời, là con gái.
Lúc đó nữ đồng chí cùng phòng bệnh với Trương Liên Hoa là là thành phần tri thức, sinh một cặp trai gái, tới lui ai đều khen cô may mắn, Trương Liên Hoa cực kỳ ngưỡng mộ, nhưng thanh niên tri thức lúc đó với em bạn bè rằng sinh trai gái đều giống , chỉ cần là con của , thì yêu thương giống như là con ngươi .
Đây chẳng hời còn khoe mẽ ư? Trong lòng Trương Liên Hoa mất bình tĩnh, tính toán với chồng của , thừa dịp lúc phòng bệnh hỗn loạn, nhà đó chú ý, chồng trộm lấy bé trai song sinh chạy .
Sau đó, ngay lập tức bà ôm theo con gái xuất viện, hai vợ chồng về thôn, lừa sinh đôi một cặp trai gái.
Ở thời kỳ đó, siêu âm, áo bông lớn của Trương Liên Hoa che bụng kín đáo, ai rằng cuối cùng mang thai mấy đứa bé chứ? Quay trở về cặp song sinh, mặc dù chúng lớn lên giống , nhưng cũng nghĩ nhiều, chỉ ngừng chúc mừng.
Cuối cùng Trương Liên Hoa áp lực sinh con trai từ nhà chồng nữa, những ngày đó sống thoải mái ít, nhưng dù đứa con trai thứ hai tự sinh , Bùi Hi Bình từng ngày lớn lên, hợp với , thái độ Trương Liên Hoa đối với bộc phát xa.
Ông Bùi ngược hơn một chút, trong lòng ông áy náy, cho rằng sự ích kỷ của bản hại đứa trẻ cách nào sống những ngày tháng tươi cùng với cha ở trong thành phố, vì cố gắng hết sức bù đắp. Cũng bởi vì , lúc ông qua đời, mặc dù Bùi Hi Bình sẽ Trương Liên Hoa chửi mắng cay nghiệt, nhưng ngược đãi, vẫn đến.
Sự thật rõ ràng, Trương Liên Hoa hề chút ăn năn hối cải trong lòng, bà la hét để Bùi Hi Bình thả ngoài, thế mà ghét cay ghét đắng bà , ngay một cái bà cũng cảm thấy buồn nôn, thế để ý đến bà nữa chứ?
“Giải quyết việc chung.” Bùi Hi Bình căn dặn xuống .
“Em… là em về nhé.” Tăng Tương mím môi, khó xử .
Chu Tú Tú với Tăng Tương: “Chị còn chút việc, hai .”