“Đánh để cho tiền đồ xán lạn ? Vậy cũng đánh bà, xem xem bà thể khá lên chút nào ?”
Trương Liên Hoa tuổi lớn, linh hoạt như xưa, bà lập tức la lên: “Đánh ! Đánh ! Bọn họ trẻ tuổi ức h.i.ế.p một bà già như !”
Bà học dáng vẻ Chu Tú Tú tìm kiếm cành cây khô nào đó, nhưng khi bà tìm , hai tay Bùi Hi Bình khóa chặt bà phía . Động tác của nhanh, mặc dù sợ đau bà nhưng sức của vẫn đủ khóa c.h.ặ.t t.a.y bà , khiến bà thể hành động: “Nói, bà rốt cuộc là ruột của ?”
Anh nghi ngờ điều từ lâu, lúc giọng sắc bén hỏi, ánh mắt dán chặt Trương Liên Hoa. Trương Liên Hoa ánh mắt của sợ, tại chỗ, ngay cả sức lực ngọ ngoạy cũng , chỉ gào thét.
“Đóng cửa nhốt nhà để củi thì như thế nào? Nếu con ruột của , thèm để ý đến ! Hơn nữa… lẽ quên Trung Hà? Nếu như do sinh , còn Trung Hà? Cũng là nhặt về ?”
Chu Tú Tú ở một bên cảm thấy nóng nảy.
Hiện tại thiết công nghệ nào thể kiểm tra quan hệ huyết thống, nếu bà , bọn họ giữ bà cũng thể gì .
Cũng thể lúc nào cũng thể thực tiếp lưu giữ ở .
Đầu óc cô rối bời, cô nhất thời biện pháp, nhưng lúc , một giọng trong trẻo truyền đến.
“Hóa là nhà củi, thì nơi tối tăm trong giấc mơ của là một ngôi nhà củi.”
Chu Tú Tú trong giọng chứa đầy tức giận, xoay đầu chủ nhân của giọng .
Trong phút chốc thấy bộ dáng của Tăng Tương xông tới, cả cô choáng váng.
Đôi lông mày đó, những đường nét góc cạnh khuôn mặt, còn khí chất tỏa từ cô …
Dường như là phiên bản khác của Bùi Hi Bình.
Bùi Hi Bình giọng cắt ngang, vô thức đầu .
Tuy nhiên, đôi mắt , một cảm giác quen thuộc xẹt qua. Dường như trong bóng tối một lực hút khiến tự giác mà dựa sát cô cho đến khi cách của hai càng lúc càng gần, sự kinh hãi trong mắt thoáng chốc thành lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-228.html.]
Hốc mắt Tăng Tương đỏ hoe về phía Bùi Hi Bình.
“ từ nhỏ đến lớn đều một giấc mơ, trong giấc mơ một đứa bé nhốt trong nhà củi, mùa hè thì nóng bức nào chịu , mùa đông thì lạnh như hồ băng. Trong giấc mơ ngừng kêu cứu, nhưng một ai giúp đỡ chúng , một cũng .”
“ đó là nơi ở của trai, cha liền tìm, nhưng họ tìm thấy, hai tìm kiếm đến mệt lả vẫn tìm thấy.”
DTV
“Sau sợ họ đau lòng, mới dám nữa, chỉ thể nuôi hi vọng trong lòng trai vẫn còn sống, mấy ngày cảm thấy đau đầu, trong đầu xuất hiện những điều kỳ quái. Bác sĩ kiểm tra thể của đều khám bệnh. Anh…”
Tăng Tương sụt sịt mũi, ấn đường nhíu chặt, ánh mắt tỏ vẻ khẩn trương: “Sau đó đầu của thương ?”
Dường như Chu Tú Tú dám tin những gì diễn mắt , cô tiến lên một bước: “Cô là bạn của con gái chú Trần?”
Tăng Tương gật đầu: “Chú Trần tìm trai , lo rằng cha sẽ chịu nổi đả kích , vì đến họ để xem như thế nào.”
mà bây giờ cần bằng chứng gì nữa , đầu thấy Bùi Hi Bình, Tăng Tương xác định, đây là trai sinh đôi của cô .
Trương Liên Hoa chỉ nghĩ cùng con trai hưởng chút lợi lộc, nào nghĩ đến bí mật lớn nhất của bà bại lộ, trong tiềm thức của bà, bà vẫn miễn cưỡng thừa nhận.
Bà mắng: “Ở con bé , thấy con trai của hiện sở trưởng cảnh sát là bắt quàng họ ? khinh, con trai của em gái…”
Âm thành “ba” vang giòn, Tăng Tương tát bà một cách thương tiếc.
Anh trai ghét mụ phù thủy thế nào nữa, cũng thể dễ dàng tay, nhưng cô thì thể. Hơn thế nữa, lúc cô thể nào tiếp tục nhẫn nhịn nữa.
“Bà vẫn còn chuyện nhảm nhí ? Bà là một kẻ buôn , bắt cóc trai của đối xử với ! Đợi đến khi cha đến, xem họ xử lý bà!”
Tăng Tương trợn to hai mắt, ánh mắt trong suốt như pha lê ánh lên vẻ giận dữ, lúc một cái tát giáng xuống trực tiếp cho Trương Liên Hoa như hoa mắt chóng mặt, khóe miệng chảy máu.
cô vẫn nguyện ý bỏ qua cho Trương Liên Hoa dễ dàng như , còn về phía .