Cô và Tiêu Kiến Tân tới nước , đối phương vẫn hề nghĩ tới chuyện công khai quan hệ của hai , nếu cứ theo đà , sợ rằng cô lợi thì cùng lắm chỉ là từ xưởng lên đến văn phòng mà thôi. Làm một cán sự nho nhỏ trong văn phòng cũng là tính toán ban đầu của cô , cô vợ xưởng trưởng.
Vốn Từ Lộ Lộ nghĩ là cô chỉ cần vẻ tự thể quyết định , Chu Tú Tú nhất định sẽ giúp , ngờ là thái độ của Chu Tú Tú bây giờ lạnh nhạt như .
“Cô giúp gì cho cô?” Chu Tú Tú lạnh: “Ở mãi trong rãnh nước bẩn, thể lật thuyền*? Chuyện của hai sớm muộn gì cũng lộ, lúc đó thì tự cầu phúc .”
*Từ câu: Thuyền lật trong rãnh nước.
Từ Lộ Lộ dám tin mà Chu Tú Tú, cổ họng như cái gì đó chặn , một câu cũng lên lời.
Mãi đến khi tận mắt thấy bóng lưng của Chu Tú Tú dần khuất tầm mắt, cô mới cắn răng đầy căm phẫn.
…
Thời gian thấm thoát thoi đưa, nháy mắt đến ngày diễn cuộc thi đầu bếp.
Trước khi Chu Tú Tú dậy, Bùi Hi Bình . Cô đưa hai đứa bé đến nhà trẻ xong định xe để lên thành phố.
Không ngờ là đến cửa thì thấy Bùi Hi Bình tươi ở đó, bên là một cái xe đạp đang chống xuống.
“Cái xe ?” Chu Tú Tú chạy , sờ lên xe sáng loáng.
“Mượn của , để chở em .” Bùi Hi Bình vỗ vỗ chỗ đằng , ý bảo cô lên xe.
DTV
Chu Tú Tú lên xe, hai tay ôm vòng eo gầy gò của .
Lúc xe đạp vẫn là hàng hiếm, gần đây nhất Bùi Hi Bình mua một cái, lúc nghiêng mặt qua, thấy Chu Tú Tú vững vàng đằng , trong mắt lập tức xuất hiện một chút ý .
“Mua một cái xe đạp nhé, ?”
Giọng trầm thấp của thổi qua bên tai, Chu Tú Tú tựa lưng : “Được.”
Như tiếng , cô hỏi: “Anh cái gì?”
“Anh cứ nghĩ em sẽ trách dùng tiền bậy bạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-214.html.]
“Đầu tiên là mua xe đạp, đó sẽ mua xe gắn máy, đợi đến khi xe nhỏ lưu hành, chúng cũng sẽ mua một cái.” Chu Tú Tú chút do dự.
Từ khi cô thừa nhận phận từ bốn mươi năm xuyên về, thường xuyên buột miệng với mấy chuyện tưởng. Thế nhưng những lời chẳng những cảm thấy lo lắng mà ngược , bắt đầu chờ mong tương lai.
Nghe tương lai sẽ , tất cả sẽ đổi theo từng ngày trôi qua mà cả nhà bọn họ cũng sẽ đón nhận những đổi đó, dần dần khấm khá hơn theo thời gian.
“Ừm.” Bùi Hi Bình cong khóe miệng lên: “Sau sẽ mua cho em cái gì nhỉ, là điện thoại em vẫn luôn miệng nhắc đến.”
Chu Tú Tú nén nổi .
Điện thoại á, vẫn còn chờ nhiều năm cơ.
Có điều bây giờ cô trái cũng quá vội để thời gian trôi nhanh thêm nữa, bởi vì cuộc sống quá tuyệt vời, cô dừng chân để tận hưởng sự dịu dàng và ấm áp lúc .
Bình Hi Bình đưa Chu Tú Tú đến cổng sân thi đấu về . Anh chút lo lắng nào về tính chuyên nghiệp của cô, chỉ dặn cô khi thi xong thể về nhà , cần đợi đến khi trời tối mới xe về, an .
Chu Tú Tú luôn miệng đồng ý, chờ đến khi bóng lưng xa dần, mới xoay .
Mà khi đầu , cô chỉ thấy một phụ nữ ăn mặc chỉnh tề đang ở nơi đó, mỉm với cô.
“Xin chào, là thí sinh dự thi hôm nay, tên là Chu Tú Tú.” Cô .
Người gật đầu: “ , cô đáng gờm, món tôm kho hôm đó cô ngon, ở bếp đều khen dứt lời. Hôm thể hiện chút nhé, để chúng xem thực lực của cô.”
Bây giờ chỉ chờ Chu Tú Tú, cô đối phương một mạch các quy tắc của cuộc thi trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt chăm chú.
Cuộc thi chuẩn mực nhưng thật quy mô cũng lớn, đến lúc thi sáu đầu bếp sẽ dựa menu các quản lý nhà hàng quốc doanh đưa để cùng chuẩn cả một bàn đồ ăn.
Trước đó nhóm quản lý sẽ mỗi một món ăn do ai , chỉ dựa độ yêu thích mà chấm điểm, cuối cùng thì dựa điểm để bầu chọn giải đặc biệt.
Dù thì cũng là một cuộc thi, Chu Tú Tú cũng mới gì, tất nhiên sẽ hướng tới giải nhất.
Chỉ là cô ngờ mới rút thăm gặp ngay vấn đề khó nhằn.
Có tất cả sáu tờ giấy, bên tên các món ăn, rút ngẫu nhiên. Chu Tú Tú mới đưa tay chỉ còn dư mỗi một tờ giấy, cô đang chuẩn mở thì đột nhiên cùi chỏ khác đụng , một đàn ông cao to cướp lấy giấy trong tay cô .