"Tú Tú, chuẩn về đơn vị một chuyến." Anh nhẹ nhàng .
Chu Tú Tú sửng sốt.
Cô quá khứ là một quân nhân công việc bảo mật, ngay cả quân hàm cụ thể cũng từng báo cho nhà . mà với tiền trợ cấp mỗi tháng gửi về e rằng chức vị cũng thấp.
"Vậy sẽ ở đơn vị ?" Chu Tú Tú ý thức giọng của bản lộ vài phần mất mát.
DTV
Trong chốc lát Bùi Hi Bình cũng ý định chuẩn xác.
"Còn nghĩ tới." Dừng một chút còn thêm: " quân nhân gia đình thể cho nhà cùng đơn vị. Nếu thật sự ở , nhất định sẽ đưa em với hai đứa nhỏ đến sống bên cạnh."
Bọn họ xa cách quá lâu, thời gian quá dài, lúc sẽ bởi vì bất kỳ lý do nào để lỡ mất cả.
Chu Tú Tú gật đầu, ánh mắt mềm mại: "Vậy chờ khi trở về ."
Anh một chuyến đến quân đội xe lửa, thời gian ít nhất cũng mất đến dăm ba bữa.
Chờ tiễn cô mới bình tĩnh trở .
Mỗi ngày đều thói quen gặp mặt , đột nhiên chia xa thật cảm thấy chút quen.
Cũng coi như cho cô một cơ hội để cô từ từ định tâm tình.
Chờ tới khi Bùi Hi Bình trở về, cô tất cả sự thật cho .
...
Mấy ngày Bùi Hi Bình ở đây, sinh hoạt giống như chút biến hoá vi diệu.
Tiểu Niên và Tiểu Uyển thường xuyên nhắc mãi cha còn trở về, tuy Chu Tú Tú nhẹ giọng trấn an nhưng thực tế cô cũng mở lịch lật xem mấy hy vọng mau chóng trở về.
Cả ngày ở bên cảm giác gì nhưng khi xa , cô ý thức lúc hai thấy mặt hoá cái loại tâm trạng tên "nhớ nhung" từ từ lên men thế .
việc đáng ăn mừng chính là khi sự thật vạch trần, ít tới tìm cô gây phiền toái.
Vương Húc Phương vốn dĩ cho rằng Chu Tú Tú lả lơi ong bướm còn tự nhiên xem cô là tình địch, trong lòng bà luôn lo lắng cô và Tiêu Kiến Tân tới lui với nên tìm cách nhằm cô.
mấy ngày hôm nay mắt thấy Tiêu Kiến Tân chẳng gì khác thường, bà từ cũng từ từ gạt bỏ sự nghi ngờ vốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-185.html.]
Nghĩ đến cũng đúng, ông từng tuổi đến mức chuyện mặt thế .
Không khí nhà họ Tiêu trở về như bình thường, hiện tại trong đầu bà bà lo lắng nhất cũng chỉ Tiêu Tiểu Phượng.
Tiêu Kiến Tân tìm cho cô một công việc là một cô giáo ngữ văn trong trường tiểu học. Tuy rằng tạm thời chỉ thể thời vụ nhưng dựa bối cảnh cùng quan hệ nhà họ Tiêu, chờ một thời gian nữa chắc hẳn sẽ thể chuyển lên việc chính thức.
Vương Húc Phương thở dài nhẹ nhõm một , bà la hét cùng con gái dạo ở bách hóa, lựa cho cô vài món quần áo thích hợp, đến lúc đó cô thể mặc dạy học.
Hai con tính toán như lập tức trang điểm thoả đáng vui vẻ mà khỏi nhà.
Chờ hai con nhà họ , Tiêu Kiến Tân cũng lén lút khỏi cửa.
Đã nhiều ngày gặp mặt Từ Lộ Lộ .
Hôm nay lúc đến phân xưởng thị sát thấy cô cảm thấy hình như cô gầy , vẻ mặt cũng . khi cô thấy ánh mắt của ông , ánh mắt lập tức sáng lên.
Loại cảm giác quý trọng thật sự lâu mới cảm nhận .
Lúc đang là thời điểm ăn cơm, Tiêu Kiến Tân chắp tay lưng tới phía sân , chờ đến khi càng ngày càng ít, ông mới chậm rãi về nơi tới.
Ông đưa chìa khoá ký túc xá phòng đơn cho Từ Lộ Lộ chỉ vì cô thỉnh thoảng tới đây nghỉ ngơi cho , cũng lúc cô ở đây .
mà Tiêu Kiến Tân cũng nhọc lòng quá lâu bởi vì chỉ chốc lát , ông ngửi mùi thơm đồ ăn toả từ cửa phòng ký túc xá.
"Cốc cốc cốc..."
Tiếng gõ cửa ba dài một ngắn.
Từ Lộ Lộ nhanh chóng tới mở cửa.
Vừa thấy Tiêu Kiến Tân, đáy mắt cô tràn đầy niềm vui, thử thăm dò xung quanh bên ngoài một chút mới lôi kéo tay ông .
Chỉ là lúc mới đóng cửa phòng , Từ Lộ Lộ chút ngượng ngùng thật cẩn thận lui tay , đôi tay co nên để .
Bàn tay cô thon dài trắng nõn bóng loáng, lúc đầu ngón tay đụng chạm đến tay Tiêu Kiến Tân ông cũng run rẩy theo.
Một chút yên tĩnh cho bọn họ đều tiếng, hồi lâu , ông mới ho một tiếng: "Sao em ăn cơm ở nhà ăn?"