Trương Liên Hoa và Bùi Trung Hà tan rã vui vẻ.
Bùi Nhị Xuân thể cùng bà cứng rắn ầm ĩ , dù hai con cũng cùng sống một mái nhà, Trương Liên Hoa là đạo lý, Bùi Nhị Xuân sợ ầm ĩ sẽ quá khó coi.
Dù lúc chị cùng Đổng Hoà Bình ly hôn trở thành trò trong thôn, hiện tại chị vác thêm tội danh bất hiếu lưng.
"Mẹ, chuyện Hi Bình còn sống hết cần nơi khác."
Bùi Nhị Xuân dặn dò một câu tìm Bùi Đại Phi, nghĩ tới đường hai con đang nắm tay về nhà thế nhưng ít lời xì xào bàn tán.
"Đứa con của thím Trương mà vẫn còn sống! Bà đúng là may mắn."
"Trước còn cho rằng bà mệnh khổ, nào nghĩ tới một chuyến lên trấn tìm con trai trở về!"
"Mà Chu Tú Tú cũng thật đáng trách, nếu như sớm đàn ông c.h.ế.t thì lúc thím Trương mắng cô khắc chồng !"
Từng giọng từ từ truyền tới rót trong tai Bùi Nhị Xuân.
"Mẹ ơi, bọn họ con vẫn còn sống ?" Bùi Đại Phi hỏi.
Bùi Nhị Xuân đẩy đầu bé: "Con nít con nôi đừng hỏi nhiều như ."
Nghĩ đến việc chị lời khuyên bảo, Bùi Nhị Xuân thở dài một tiếng, chị lo lắng mấy bà thím lôi kéo chị hỏi han để yên nên chị cất bước càng nhanh, chị nắm chặt lấy tay con trai một phút cũng ngừng nghỉ.
Cho đến khi hình bóng của họ xa, Trần Thục Nhã mới từ trong phòng bưng quần áo giặt.
Cô sợ Bùi Nhị Xuân.
Người thật sự hung hãn, cô đoạt lấy đàn ông của chị , trong lúc tức giận chị trực tiếp tát cô một phát ngay tại đây cũng khả năng.
Trần Thục Nhã cùng chị chính diện mâu thuẫn, dù hiện tại cô chẳng dám ngẩng đầu lên với ai, nào dám chủ động gây sự.
Cô cúi đầu ôm quần áo bẩn ngoài, cho đến khi đến bên một con suối nhỏ, cô đột nhiên thấy nhóm bà thím thảo luận về việc Bùi Hi Bình vẫn còn sống.
Nghe hiện tại và Chu Tú Tú đang ở bên , đang công nhân nhà xưởng ở trấn.
Tiểu Niên và Tiểu Uyển theo hai họ sinh sống, cuộc sống thực sự quá mỹ mãn.
Cô hận đến mức nghiến răng.
Ngày đó cô thấy Bùi Hi Bình vẫn còn sống nhưng ngại phận hiện tại của nên dám tiến tới. Hơn nữa, suy cho cùng bây giờ cô cũng là thanh niên trí thức, nghĩ tới tương lai tên Đổng Hòa Bình sẽ phát tài, nếu như cô leo lên thì cuộc sống chắc chắn sẽ quá kém.
ai mà ngờ tới , hiện tại cô lưu lạc nơi đồng ruộng thế ?
Đổng Hòa Bình trong thôn chỉ chỉ trỏ trỏ, tâm tình ghen ghét cân bằng, về đến nhà sẽ quát mắng cô như đại gia.
Cô cũng chờ đến một ngày thăng tiến thật nhanh, nhưng rốt cuộc đợi bao lâu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-179.html.]
Trần Thục Nhã thực sự hoài nghi cũng thường xuyên cảm thấy tuyệt vọng.
Cô khỏi nhớ nhung những ngày cùng Bùi Hi Bình ở bên .
Anh lạnh lùng, trầm tĩnh một chút cũng thèm để ý đến cô .
dù , cô vẫn cảm nhận đàn ông hơn so với Đổng Hòa Bình.
hiện tại suy xét đến những chuyện cũng ích lợi gì?
Lúc đó Bùi Hi Bình ở trong đơn vị quân đội xin trở về nghỉ phép, khi trở về mới Trương Liên Hoa sắp xếp một cuộc hôn nhân cho chính .
Anh tình nguyện nhưng rượu mừng đều chuẩn hết, đẻ nhà cô cũng tới vì phụ trách nên chỉ thể cưới cô .
Khi đó vội vàng, thậm chí còn kịp cùng cô nhận giấy đăng kí kết hôn.
Bởi cho dù chết, cô cũng là vợ của .
Huống chi hiện tại cô đổi phận, cùng Đổng Hòa Bình đăng kí kết hôn.
Có hối hận cũng vô dụng.
nghĩ thì cũng cảm thấy gì ghê gớm lắm, đây đối với cô vốn dĩ xa cách, hiện tại đổi như chẳng lẽ hai còn thể bồi dưỡng tình cảm ?
Hiện tại Chu Tú Tú cũng sẽ cảm nhận qua việc lạnh nhạt mà cô từng chịu đựng, cũng chắc là chuyện .
Nghĩ tới đây, Trần Thục Nhã lạnh lùng, cô lấy quần áo đầy mùi mồ hôi cùng đồ lót của Ngô Đại Muội giặt chúng dòng suối nhỏ.
DTV
...
Mà ở bên , Chu Tú Tú và Bùi Hi Bình tới cửa nhà giữ trẻ.
Nghe thấy bên trong giọng của cô giáo đang duy trì trật tự để tụi nhỏ xếp hàng về, trái tim Bùi Hi Bình như thắt .
Anh từng nghĩ tới nếu như Chu Tú Tú bằng lòng lấy , nhất định sẽ đối xử với hai đứa nhỏ như con của .
hiện tại, khi xác định hai đứa nhỏ là con đẻ do sinh , thật sự thế nào.
Anh nên đối mặt với bọn nhỏ thế nào?
Anh sẽ cho hai đứa nhỏ , chính là cha ruột đẻ hai đứa ?
Hay xin tha thứ vì sự vắng mặt của ?
Bùi Hi Bình chằm chằm cửa lớp, hít một thật sâu.