Lúc hai đang xe buýt, Bùi Trung Hà hỏi: "Bên chỗ chị đối phó ?"
Bùi Nhị Xuân gượng một tiếng vẫn tiếp tục im lặng.
Bùi Trung Hà ngửa mặt lên trời thở dài: "Em ngay mà, dễ thu phục như ."
Thế nhưng chuyện bà thể thuyết phục trong lòng hai họ cũng sớm , dù cũng chuyện , chuyện tiếp theo cũng chỉ thể để Chu Tú Tú tự cầu phúc.
Hai chị em tiếp tục , dọc đường tâm trạng cả hai đều chút thấp thỏm yên.
"Trung Hà, em xem nếu Hi Bình thật sự còn sống tại về nhà?"
Bùi Trung Hà do dự chốc lát, khổ : "Người khác nhưng chúng còn ? Mẹ đối với như , hơn nữa cùng với vợ tình cảm chi bằng trở về nhà sẽ hơn."
" còn hai đứa nhỏ nữa." Bùi Nhị Xuân cau mày: "Khi đó công việc của nó bảo mật, quanh năm suốt tháng cũng về nhà một . chỉ cần mỗi khi về nhà, nó thật sự đối xử với hai đứa nhỏ như bảo bối ."
Hai thảo luận hồi lâu cũng là nguyên do gì.
Xe chậm rãi dừng ở trấn, Bùi Trung Hà vỗ bả vai chị : "Đừng nhiều như nữa, cứ đến hợp tác xã cung tiêu xem chủ nhiệm Nhậm thế nào cái ."
Bùi Trung Hà và Bùi Nhị Xuân vội vàng bước , tốc độ hai cực nhanh đuổi tới hợp tác xã cung tiêu.
Khoảnh khắc thấy chủ nhiệm Nhậm , Bùi Trung Hà cũng rảnh lo hàn huyên với ông , cô trực tiếp ý đồ của tới đây.
"Kim Hà ở bên chỗ ông tin tức, liệu thật ?"
Chủ nhiệm Nhậm lập tức gật đầu, xổm xuống lấy một tờ giấy ở bên trong ngăn kéo .
"Đây là vị đồng chí để địa chỉ, nếu như tới hỏi thăm thì thể tới xưởng chế biến thịt tìm ."
"Xưởng chế biến thịt?" Bùi Nhị Xuân chạy nhanh tới cầm tờ giấy đây: "Chu Tú Tú cũng việc ở xưởng chế biến thịt."
"Chị chữ đoạt cái gì." Bùi Trung Hà tức giận nghiêng liếc mắt, đoạt lấy tờ giấy trong tay chị .
Ngay lúc ánh mắt của cô dừng tờ giấy cả cũng ngây ngẩn cả .
Bùi Nhị Xuân còn tưởng phía đó cái gì lập tức sốt ruột thôi, lôi kéo góc áo cô hỏi han nửa ngày.
Bùi Trung Hà chỉ nắm chặt lấy tờ giấy, một câu cũng lên tiếng ngây như phỗng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-172.html.]
Chờ đến khi sức kiên nhẫn của Bùi Nhị Xuân rốt cuộc cũng cạn kiệt, chị đẩy Bùi Trung Hà một cái, cô mới từ từ lấy tinh thần.
Cô đầu , về phía Bùi Nhị Xuân, vẻ mặt kích động: "Chị cả, đây là chữ của hai."
...
Chu Tú Tú ở phía gian bếp bận bịu một hồi vẫn thấy bên ngoài động tĩnh gì.
Đang lúc cô ôm tâm lý may mắn cho rằng Trương Liên Hoa sẽ tới thì Vương Tiểu Mai đột nhiên xông lòng nóng như lửa đốt.
"Làm ?" Trái tim Chu Tú Tú cũng lạnh một nửa.
Vương Tiểu Mai trái xung quanh, vẻ mặt chần chừ cuối cùng cũng tiến lên bên tai Chu Tú Tú, dùng tay ngăn trở miệng , nhỏ giọng : "Có tới tìm cô là chồng của cô..."
lời của cô còn dứt, từ bên ngoài truyền tới tiếng kinh thiên động địa.
" là bà già mệnh khổ, con trai c.h.ế.t sớm, vợ nó cũng mặc kệ sống c.h.ế.t ! Trong nhà gia đình khó khăn, cô là còn đoạt lấy hai đứa cháu nội nhà !"
"Con trai ! Nếu như sớm vợ con là cái loại tim phổi thế , lúc nên đồng ý cuộc hôn nhân ! Hiện tại thì , cô ức h.i.ế.p thành thế , đúng là thể tưởng tượng nổi!"
"Các là thành phố phán xử cho , con dâu hiếu thuận như chứ? Cô vận may chạy lên thành phố công nhân, nếu như còn ở nông thôn chọc cột sống !"
Trương Liên Hoa lóc sướt mướt, nước mắt nước mũi chảy dầm dề, tư thế gào khản cả cổ họng lập tức thu hút sự chú ý của .
Vương Tiểu Mai còn trẻ tuổi, da mặt mỏng, thấy giọng khỏi toát mồ hôi Chu Tú Tú.
nghĩ tới vẻ mặt của Chu Tú Tú hề đổi, cô buông vỏ bột đang dở hoành thánh xuống: "Cô giúp xử lý một chút."
Nói xong, Chu Tú Tú từ phía bếp ngoài.
DTV
Trương Liên Hoa gây ầm ĩ một trận ở nhà ăn.
Từ lúc nhà ăn xưởng chế biến thịt, bà gây ầm ĩ đến hai .
Trong nhà ăn chật ních , Trương Liên Hoa đất la lối om sòm, đến thở hổn hển.
Nhóm công nhân bao giờ gặp qua trận , một nhóm vây quanh bà , ai cũng nên cái gì.