"Hôm nay ở đơn vị chị một đồng chí nữ tới trong thôn." Bùi Trung Hà cũng trì hoãn thêm thẳng: "Cô chị ở trấn bạn trai ."
"Mẹ chuyện thể thuận theo ý cô , chắc chắn tới đây ồn ào." Bùi Nhị Xuân nương theo lời của cô tiếp lời.
Ánh mắt Chu Tú Tú lạnh lùng .
Thật sự nghĩ tới cô chuyển tới trấn mà trong thôn vẫn còn để mắt đến cô .
"Vậy thì thế nào?" Chu Tú Tú thản nhiên hai họ.
DTV
Vốn tưởng rằng hai tới Trương Liên Hoa một bước là dạy dỗ cô, nhưng thật sự nghĩ tới lúc hai mở miệng chuyện cho cô ngây ngẩn cả .
"Với cái tính cách của , bọn em sẽ cố hết sức can ngăn, nhưng nếu như ngăn cản tự chị bên chuẩn sẵn sàng ."
"Chuyện là cuộc sống của chính chị, nếu như chị thật sự bước nữa để hai đứa nhỏ mang cũng , chị xem thế nào thì ."
"Điều quan trọng nhất vẫn là sẽ ảnh hưởng đến đơn vị công tác của chị, nếu như sự việc ồn ào lớn tránh sẽ lãnh đạo ý kiến với chị. Cho nên... lúc tới, chị nhất vẫn nên nhường nhịn một chút."
Bùi Trung Hà từng chữ một, giọng điệu bình thản.
Chu Tú Tú thấy trong mắt cô , từ trong đó một tia dối trá nào.
Cô chút kinh ngạc đầu về phía Bùi Nhị Xuân.
Bùi Nhị Xuân tức giận nghiêng đầu liếc mắt: "Nhìn cái gì mà ? Ngày đó cô giúp xử lý bắt ả thanh niên trí thức họ Trần , hôm nay tính chuyện của cho cô, coi như chúng huề ."
Chu Tú Tú nhịn bật .
Vô tình cắm liễu liễu xanh*, thật sự ngờ tới ở trong cái thôn cô còn kết bạn hai bạn như thế.
*Vô tình cắm liễu liễu xanh: Ý chỉ những chuyện một cách tự nhiên, cố ý, về sẽ nhận kết quả ngoài mong đợi, còn những chuyện thực hiện với kế hoạch từ , hao tốn bộ công sức thế nhưng kết quả cuối cùng như mong đợi.
Bùi Nhị Xuân khỏi xưởng chế biến thịt, tâm trạng xem tồi.
Bùi Trung Hà nhướng mày trêu trọc: "Ngày thường chị thấy chị là thấy ngứa răng, hiện tại thiện ý thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-170.html.]
Bùi Nhị Xuân nghiêng mặt liếc mắt cô : "Ít mấy điều vô nghĩa , đối với cô xa cách chính là em đấy!"
Bùi Trung Hà bĩu môi lên tiếng.
Tình cảm của hai đối với Chu Tú Tú cũng khá phức tạp.
Một mặt cảm thấy những việc cô trong quá khứ quả thật quá kỳ lạ, còn mặt khác mấy ngày hai nhiều thì ít cũng cô trợ giúp.
Đối với Bùi Trung Hà mà , nếu như Chu Tú Tú vớt cô từ sông lên, dù cho cô c.h.ế.t đuối vì nước thì cũng sẽ c.h.ế.t đuối đống nước miếng của dân trong thôn.
Còn về Bùi Nhị Xuân, nếu như Chu Tú Tú thông báo chuyện giữa Đổng Hòa Bình và Trần Thục Nhã cho chị , chỉ sợ rằng tới bây giờ chị cũng hề gì.
Mặc dù hai chị em đều khuyết điểm của chính thế nhưng từ bên trong xương cốt vẫn lộ vài phần chính trực, lúc tay trợ giúp cũng là chuyện xuất phát từ đáy lòng.
Nếu như những lời , cả Bùi Trung Hà và Bùi Nhị Xuân cũng sẽ thấy thoải mái.
Đương nhiên, hai họ một chuyến lên thành phố thế cũng chỉ riêng chuyện của Chu Tú Tú.
Bùi Trung Hà lấy địa chỉ mà Kim Hà để lúc , tới hợp tác xã cung tiêu một chuyến.
"Xin chào, xin hỏi chủ nhiệm Nhậm ở đây ?" Bùi Trung Hà tới hỏi nhân viên ở mặt.
Nghe Kim Hà , chủ nhiệm Nhậm ở trấn tin tức của Bùi Hi Bình, cũng tin chuẩn xác .
Nhân viên nhướng mày đánh giá cô , lúc thấy cô tới đây tìm lãnh đạo, lập tức bật dậy giống như sẵn sàng đón quân địch: "Xin chào đồng chí, hôm nay trong nhà chủ nhiệm Nhậm cưới xin nên xin phép nghỉ.”
"Cưới xin?"
Ở trong thôn Thứu Sơn cũng mở tiệc cưới, xem hôm nay đúng là ngày lành tháng .
"Vậy sáng ngày mai chúng tới đây." Bùi Trung Hà lôi kéo Bùi Nhị Xuân trở về thôn, vội vàng bắt xe buýt đường dặn dò : "Lúc trở về chị với vài câu bảo đừng loạn. Việc nhà chúng chiếm lý lẽ, nhà nước cũng phê chuẩn cho phép kết hôn hai , mà còn đồng ý?"
Bùi Nhị Xuân thở dài: "Tính tình của em cũng đấy, chị thể ngăn cản bà ?"