Vương Húc Phương nấu một bàn đồ ăn món ngon.
Tiêu Kiến Tân thích ăn thịt cũng thích ăn cá, bà vốn tính tới nhà ăn mang mấy món ăn về nhà nhưng nghĩ đến đồ ăn trong nhà ăn đều do một tay Chu Tú Tú nên bà đành từ bỏ suy nghĩ .
Bà và Tiêu Kiến Tân kết hôn mấy chục năm, thể rằng họ cùng chia sẻ hoạn nạn. Hai cùng trải qua quãng thời gian gian khổ nhất, thậm chí ngay cả khi nhiều năm trôi qua bà mang thai đứa con nào, Tiêu Kiến Tân cũng chịu đựng áp lực của gia đình ý định rời ...
Thế nhưng tại bây giờ ông đổi như ?
Trái tim Vương Húc Phương giá lạnh nhưng vẫn chịu cam lòng, bà một tay đỡ bát tay dùng muỗng đập trái cà bên trong.
Chờ tới khi trái cà đập nhuyễn thành nước tương cà, nước mắt bà cũng tuôn rơi.
"Mẹ, ?" Tiêu Tiểu Phượng lo lắng lên phía .
Vương Húc Phương mặt : "Con với cha con về nhà ăn cơm ?"
Bên ngoài trời tối, nên trở về cũng sớm trở về .
Tiêu Tiểu Phượng khó xử lắc đầu: "Con tới văn phòng nhưng tìm thấy cha."
"Có tới ký túc xá của ả đầu bếp ?" Ánh mắt Vương Húc Phương lạnh lùng.
"Mẹ, việc mà lớn cũng cho gia đình chúng . Cha cũng là chừng mực, giờ chỉ cần nghĩ biện pháp đuổi Chu Tú Tú thì cha sẽ về nhà ngay." Tiêu Tiểu Phượng cầm chén đũa xuống, đưa đôi đũa cho Vương Húc Phương.
"Chúng cứ ăn cơm , sáng mai con sẽ đến thôn Thứu Sơn."
Vương Húc Phương cắn răng căm hận: "Lần sẽ bỏ qua dễ dàng cho ả đầu bếp ."
Trong nhà họ Tiêu, hai con bàn cơm, kết thúc bữa cơm tối trong buồn bực vui.
Mà trong lúc , Tiêu Kiến Tân đang ngang qua cây cổ thụ khô già rảo bước về phía sân khu phòng ở của công nhân viên chức, ông khom chui một gian phòng nhỏ.
Cửa phòng nhỏ đang khép hờ, ông khép cửa ngửi thấy mùi đồ ăn thơm nức tỏa khắp phòng.
Đây là ký túc xá đơn dành cho một ở, vẫn dọn tới là do Từ Lộ Lộ yêu cầu nên ông đưa chìa khoá cho cô mượn.
Để đền đáp sự cảm kích, Từ Lộ Lộ ông tới đây ăn bữa cơm chiều, vốn tưởng rằng căn phòng bỏ trống lâu ngày bài trí gì sẽ lạnh lẽo, thế nhưng thật sự nghĩ tới Từ Lộ Lộ bố trí căn phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-166.html.]
Dưới ánh đèn mờ ảo ấm áp, Từ Lộ Lộ bưng đồ ăn tới vẻ mặt tràn đầy ý ... Vẻ dịu dàng ấm áp đối với Tiêu Kiến Tân mà giống như trải qua quá lâu .
"Xưởng trưởng Tiêu, thời gian ông vất vả nhiều, nếu như ăn đủ no sức mà việc ? Bữa cơm mời ông ăn, mong ông đừng khách sáo." Từ Lộ Lộ mời ông xuống.
" mà chỉ cần ở chung ký túc xá cùng công nhân nữ trong phân xưởng là lắm . Với chức vụ của , một ở chỗ cũng kỳ cục, khỏi khó ông , chìa khoá vẫn nên trả cho ông."
Lúc Từ Lộ Lộ chuyện mím môi mỉm , mái tóc đen như thác nước khỏi trượt xuống che hai gò má của cô .
Cô xinh cùng lắm cũng chỉ xem như thanh tú dễ , thế nhưng vẻ chất phác dịu dàng đánh trúng tim Tiêu Kiến Tân ngay lập tức.
"Sau thỉnh thoảng rảnh rỗi, thể ngẫu nhiên tới chỗ của cô ăn tối ?" Tiêu Kiến Tân hỏi.
Từ Lộ Lộ nghiêng đầu chút kinh ngạc, khoé miệng cô giương lên lộ nụ tươi đầy chân thành: " ở chỗ chỉ thỉnh thoảng tới đây một chuyến, chắc hẳn sẽ ai phát giác . Xưởng trưởng Tiêu, nếu như ăn cái gì thì cứ cho , nhất định sẽ chuẩn cơm chiều cho ông."
DTV
Cô ân cần cũng hỏi qua bất kỳ điều gì.
Vì bữa cơm chiều hai ăn thoải mái, dần dần cũng tìm nhiều đề tài chung để .
Đáy lòng ủ rũ của Tiêu Kiến Tân rốt cuộc cũng từ từ tan biến.
Sau bữa cơm, Từ Lộ Lộ tiễn Tiêu Kiến Tân khỏi cửa phòng.
Nhìn theo bóng dáng ông rời , khoé môi cô gợi lên ý nhạt.
Cô phòng thu dọn tất cả thứ đó xoay cửa. Vừa vài bước cô thấy Chu Tú Tú mang theo hai đứa nhỏ cùng trở về.
Chu Tú Tú kỳ quái liếc cô : "Chỗ hàng xóm mới dọn tới ?"
Từ Lộ Lộ lắc đầu mỉm : "Lãnh đạo giao chìa khóa bảo mấy chúng nếu việc gì thì tới đây dọn dẹp một chút, hôm nay lúc đến phiên . Phải , bình thường mấy giờ cô về thế."
"Cơm nước xong xuôi đưa hai đứa nhỏ bộ một lát, chắc đợi trời tối mới thể về đến nhà."
Nói như nghĩa là chỉ cần đợi đến lúc cô đến giờ hoặc thời gian đưa hai đứa nhỏ ngoài thì cô sẽ phát hiện.
Từ Lộ Lộ gật đầu chào tạm biệt cô.