Bá Chủ Mỹ Thực Nuôi Con - Chương 164

Cập nhật lúc: 2025-09-22 23:43:37
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Tú Tú đưa hai đứa con đến cổng nhà trẻ, đưa túi giấy dai* đựng kẹo sữa cho bọn họ.

*Giấy dai: giấy gói hàng loại dày

Tiểu Niên và Tiểu Uyển giống như chiến sĩ nhỏ chiến trường, ưỡn ngực, sải bước kiên định .

Hai đứa nhỏ , cũng thu hút sự chú ý của bao nhiêu bạn nhỏ, nhưng Dương Tiểu Nha đợi Tiểu Uyển lâu , lúc thấy cô bé đến, lập tức chạy đến mặt.

“Tiểu Uyển!” Dáng vẻ Dương Tiểu Nha hùng dũng oai nghiêm.

Tiểu Uyển chớp mắt cô bé một lúc, khóe miệng mang theo ý , nhỏ giọng gọi: “Chị.”

Dương Tiểu Nha lập tức hài lòng.

Đợi cả đêm, chính là đợi Tiểu Uyển gọi cô bé là “chị”!

“Đây là cái gì ?” Dương Tiểu Nha đến bên cạnh cô bé.

DTV

Tiểu Uyển lập tức dùng cái tay nhỏ mở túi giấy dai, giống như dâng vật quý đến mặt Dương Tiểu Nha: “Đây là kẹo sữa mà em , thơm ngọt, chị ăn ?”

Mặc dù kẹo sữa ngon, nhưng lúc Chu Tú Tú đưa bọn nhỏ đến trường dặn dặn nhiều , bảo bọn nhỏ nhớ chia cho các bạn. Tiểu Uyển hẹp hòi, cái tay nhỏ mềm mại lấy một viên kẹo, đưa đến mặt Dương Tiểu Nha.

Dương Tiểu Nha cũng chiều quen , thấy Tiểu Uyển đưa kẹo tới, lập tức há miệng.

“Có ngon ?” Tiểu Uyển thấy cô bé ăn một lúc lâu, mới nhẹ giọng hỏi.

Dương Tiểu Nha nuông chiều mà lớn lên, kẹo gì cũng từng ăn qua , nhưng lúc nhai kẹo sữa thơm mềm dính, cô bé trợn tròn mắt.

Viên kẹo cắn dính răng, nhưng vị ngọt nhẹ tuyệt vời, cần tốn công, kẹo sữa dính răng dần dần tan , tràn trong miệng. Dương Tiểu Nha ăn thấy ngon ngọt, cũng luyến tiếc ăn nhanh quá, nhưng ngờ tới nhai trúng đậu phộng giã và mè trong kẹo, như mở một cánh cửa thế giới mới.

“Thật là ngon.” Dương Tiểu Nha phát một lời khen ngợi.

Tiểu Uyển mỉm lộ hai cái lúm đồng tiền: “Đương nhiên ! Kẹo em ngon! Chị ăn nữa ?”

Còn thể ăn nữa ?

Dương Tiểu Nha kiềm vươn tay lấy thêm một viên.

Dương Tiểu Nha là chị cả lớn nhất trong các bạn nhỏ trong lớp, cô bé đến , tiêu điểm sẽ ở đó. Vì lúc thấy cô bé cùng Tiểu Uyển, ít các bạn nhỏ đều chạy đến.

Nhóc mập hôm qua còn phát ngôn gây hấn thấy bọn họ đang chia kẹo, suýt chút nữa chảy nước miếng, mở to mắt chằm chằm túi giấy rời, tròng mắt sắp rớt xuống đất.

Tiểu Niên lấy cho một viên: “Cậu ăn ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-164.html.]

Nhóc mập nuốt nước miếng: “Cảm ơn!”

Tiểu Niên lời Chu Tú Tú, vô cùng hào phóng, mỗi một hàng đến ăn kẹo, cùng trong miệng nhỏ đều lấp đầy, vẻ mặt mỉm thỏa mãn.

Lúc âm thanh trong trẻo vang trong lớp học, giáo viên còn tưởng nhầm, xem, khỏi dụi mắt.

“Nhóc mập, ăn kẹo của Tiểu Niên và Tiểu Uyển , thể bắt nạt bọn họ nữa, ?” Dương Tiểu Nha phát huy uy lực của chị cả, nghiêm túc dạy bảo.

Cái miệng nhỏ của nhóc mập mím chặt, một lúc lâu mới rặn một câu: “Bọn họ vốn cha mà.”

Dương Tiểu Nha tức giận đến mức vung nắm đấm: “Bọn họ cha, tớ còn kìa! Chẳng lẽ cũng bắt nạt tớ ư?”

Đáy mắt nhóc mập rưng rưng nước mắt.

Không dám, dám.

Tiểu Niên nhớ tới lời lúc thức dậy, trịnh trọng : “Chúng tớ cha, từ trong khe đá chui . Cha thương chúng tớ, nhưng cha đến một nơi xa , đợi khi bọn tớ lên mới thể về.”

Giọng ngọt ngào của bé, lúc chuyện mạch lạc rõ ràng, nhóc mập xong sửng sốt, khỏi đầu bạn nhỏ bên cạnh.

Mọi đều hiểu, nhưng cảm thấy lời Tiểu Niên hình như lý.

Cô giáo Trịnh mỉm bước lớp: “Tiểu Niên đúng. Dù là Tiểu Niên Tiểu Uyển, còn Tiểu Nha, đều cha thương yêu. cha của bọn họ vì một chuyện, thể ở bên cạnh họ. Chúng nên vì điều mà bắt nạt các bạn, đúng ?”

“Các con còn nhỏ, còn nhiều chuyện từng từng thấy qua. thể vì lời tổn thương, xúc phạm đến trái tim của khác.”

Lúc nhóc mập và bạn bè của đều hiểu .

“Tớ sẽ bắt nạt Tiểu Niên và Tiểu Uyển nữa.” Một cái tay nhỏ mập mạp vươn , cẩn thận : “Tớ thể ăn thêm một viên nữa ?”

Tiểu Uyển híp mắt, gật đầu : “Được nha!”

“Rất ngon!”

“Ngon quá … về nhà tớ cũng bảo cho mới .”

“Tớ bằng lòng dùng kẹo thỏ trắng trong nhà đổi kẹo với các …”

Một tràn âm thanh rơi xuống, tiếng hoan hô tiếng non nớt tràn ngập trong lớp học.

Trịnh Lệ những gương mặt tươi ngây ngô , khỏi thở phào nhẹ nhõm.

 

Loading...