Mà bên , Bùi Hi Bình giúp Chu Tú Tú mua đồ mang đến nhà máy.
Dọc đường , nhớ lời lãnh đạo ở hợp tác xã cung tiêu với nãy.
Chuyện về đơn vị chính thức trấn công nhân viên chức mất tích, lãnh đạo hợp tác xã cung tiêu từng qua. ông vẫn bày tỏ rằng trong thời gian tìm , hỏi thăm một "đồng chí Bùi Hi Bình" mất tích.
Nếu gì bất ngờ thì đó chính là .
Tâm tình Bùi Hi Bình kích động để địa chỉ liên hệ, dặn dặn hy vọng tin tức thì thể trực tiếp đến đơn vị tìm .
khi cảm xúc dâng trào nán mà về đơn vị.
Bây giờ mà nguyên liệu vẫn chuyển đến, chắc Chu Tú Tú sẽ lo lắng.
như dự đoán, Bùi Hi Bình ba chân bốn cẳng chạy về căn tin đơn vị thì thấy Chu Tú Tú với hai đứa bé, cô ngượng ngùng : "Xin , chắc là dì Tiểu Mai mua kịp nguyên liệu kẹo. Hôm nay chúng về nhà ngủ , ngay mai trở ?"
Khoang miệng Tiểu Uyển đầy nước bọt, lúc chỉ thể nuốt , tủi : "Tiểu Uyển ăn kẹo sữa bò."
Chu Tú Tú cũng bất lực, một mặt thất tín với các con, mặt khác cô cũng trời muộn, chắc chắn hợp tác xã cung tiêu đóng cửa .
Giữa lúc cô gì mới thì Tiểu Niên chỉ cánh cửa, đôi mắt đen nhánh tỏa sáng lấp lánh: "Là chú, chú tới!"
Nhìn theo tầm mắt của Tiểu Niên, Chu Tú Tú thấy bóng dáng cao lớn của Bùi Hi Bình.
Anh xách theo chiếc túi của hợp tác xã cung tiêu, lúc tới khóe miệng mang theo nụ .
Tiểu Niên và Tiểu Uyển sợ lạ, ngày từng bế, cũng từng bảo vệ bọn nhỏ, nên bọn chúng thấy lập tức chạy ngay lên phía .
Hai đứa nhóc đột nhiên chạy như bay, một đứa tóc mái thổi phía , một đứa b.í.m tóc sắp bay lên trời, chỉ tiếc rằng chân bọn nhỏ quá ngắn, chạy như bay , nhưng vẫn chạy hì hục, vô cùng vất vả.
Bùi Hi Bình cũng vội, ung dung dựa nửa tường, lúc về phía hai đứa nhỏ, nở nụ nhẹ nhàng, tràn đầy sự kiên nhẫn.
Anh thích hai đứa nhỏ lắm.
Có lẽ là vì yêu ai yêu cả đường , hai đứa ồn ào loạn, thỉnh thoảng những lời khéo léo. Lúc thấy vẻ tin tưởng, ngạc nhiên vui mừng gương mặt bọn nhóc, sự để ý trong lòng Bùi Hi Bình về tin tức dần dần tan biến.
Lấy trí nhớ quan trọng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-162.html.]
Anh nhà, nhưng ba con cô khiến cảm thấy, cho dù trả giá thế nào, vất vả , chỉ cần bọn họ thể vui vẻ, tất cả đều đáng giá.
Hai đứa nhỏ lao lòng Bùi Hi Bình giống như tên lửa nhỏ, dáng vẻ của bọn nhỏ, Chu Tú Tú dở dở .
Thật kỳ lạ, bình thường bọn nhỏ dính lấy bà ngoại yêu thương nhất như , lúc ở mặt …
“Đồng chí phụ bếp em cần mua một ít nguyên liệu nấu ăn, mua giúp em .” Bùi Hi Bình đưa cái túi cho cô.
Chu tú Tú mở xem, bên trong tất cả nguyên liệu cô cần, lập tức giơ lên cho hai đứa con xem: “Chúng thể kẹo sữa bò !”
Tiểu Niên và Tiểu Uyển thấy lời cô , hai mắt lập tức sáng lên, lạch bạch chạy qua, mặt lộ vẻ vui sướng.
Trong túi kẹo bông bán lẻ trong nước, còn sữa bột, hai đứa nghiêng đầu quan sát một lúc, Chu Tú Tú mỉm mở túi đưa hai viên kẹo bông cho bọn nhỏ.
Viên kẹo mềm mại tan trong khoang miệng, vị ngọt, Tiểu Niên và Tiểu Uyển vô cùng yêu thích, ngay cả lời cũng kịp , bệt xuống đất chằm chằm đồ trong túi rời.
DTV
“Làm phiền .” Chu Tú Tú mỉm , đối diện với một lát, theo thói quen di chuyển tầm mắt .
ánh mắt hạ xuống, bỗng nhiên cô thấy cánh tay đang quấn băng của Bùi Hi Bình.
“Anh thương ?” Chu Tú Tú lập tức hỏi.
Bùi Hi Bình cử động cánh tay , chỉ vị trí quấn băng gạc: “Cái ? Không đáng ngại.”
Hai đứa nhỏ tiến lên, cầm túi sữa bột bảo Chu Tú Tú mở.
Lúc xé túi, Chu Tú Tú khỏi Bùi Hi Bình thêm vài .
Cánh tay của , là hôm qua, lúc bảo vệ cô d.a.o của đầu bếp Ngô cắt trúng ?
Quấn băng dày như , chắc chắn vết thương sâu, nhưng gì hết, mà cô cũng phát hiện.
Chu Tú Tú nâng mắt, lên mặt , nhưng đột nhiên lúc đó một ánh mắt nóng rực chăm chú giữ tầm mắt cô.
Bọn họ lâu, dường như một chút tình cảm vô hình đang liên tục lên men, trở nên bền chặt.