Về đến nhà, Tiêu Kiến Tân cùng Vương Húc Phương tranh chấp kịch liệt một trận.
Ông là xưởng trưởng xưởng chế biến thịt, tuy rằng ngày thường một hai, nhưng ở trong xưởng ông vẫn suy trì vẻ khiêm tốn, chịu khó thăm hỏi nhóm nhân viên.
Chuyện phát sinh đêm nay nếu như ồn ào như đối với nhà máy sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn, Tiêu Kiến Tân là báo công an là vì tận lực giảm bớt thương tổn để chuyện lắng xuống. thật ngờ tới, Vương Húc Phương cố ý mở rộng mâu thuẫn thiếu chút nữa biến thành hoạ lớn.
"Ông cần gì lôi kéo mặt cho xem? Lần Tiểu Phượng chịu tủi , tất cả chuyện đều do cô đầu bếp . Ông hiện tại chúng một điều nhịn chín điều lành, chờ đến khi chuyện qua ?"
"Hôm nay đầu bếp Ngô tới đây còn cơ hội , thiên thời địa lợi nhân hoà đấy ? chỉ tìm công bằng cho con gái thôi!" Vương Húc Phương trừng mắt .
Tiêu Kiến Tân thấy cảm xúc của bà kích động, lạnh một tiếng: "Bà cho rằng chính đang gì, cái gì , các công nhân khác thấy thấy ? Nếu đầu bếp Ngô thật sự cô thương, đó sẽ là do bà xui khiến, kể cả công an phụ trách thì chính bà cũng sẽ chọc cho yên !"
Sắc mặt Vương Húc Phương lộ biểu cảm gì ông : "Hoá ông định mặt vì con gái ? Con bé thành như , ông còn nhớ thương cảm nhận khác đối đãi thế nào ? Tiêu Kiến Tân, thật sự hoài nghi do ông thấy cô đầu bếp xinh quá cho nên ông mới đang đặc biệt thương hương tiếc ngọc đấy!"
Giọng Vương Húc Phương vô cùng chua xót, giọng càng lúc càng lớn khuếch đại bộ phòng khách, Tiêu Kiến Tân dùng bàn tay ý bảo bà nhỏ miệng , dù đây cũng là ký túc xá bọn họ ở, nếu như tranh chấp quá lớn khó tránh khỏi nhân viên tạp vụ quang minh chính đại thấy .
Vương Húc Phương chỉ xem như ông đang sợ, bà gân cổ lên bắt đầu ồn ào, bộ như ông cúi đầu, tư thế của bà giống như bỏ qua.
Tiêu Tiểu Phượng từ trong phòng , tủi Tiêu Kiến Tân: "Cha, cha giúp con , thương con mới bằng lòng chủ cho con chuyện , vì cha trách chứ?"
Sắc mặt Tiêu Kiến Tân trầm xuống, một đập chụp xuống bàn phát tiếng động lớn: "Con hư tại , các liên tục xuống như sớm muộn gì cũng sẽ chịu khổ!"
DTV
Nói xong ông đột nhiên lên, một chân đá văng chiếc ghế dựa bàn cơm, bước nhanh chân ngoài.
"Ầm" một tiếng vang lên, ông đóng sầm cửa cũng chẳng ngẩng đầu .
Vương Húc Phương quen mạnh mẽ lúc chính cũng tức giận đến chịu nổi, bà cũng lười phản ứng ông , tức giận tới lôi kéo Tiêu Tiểu Phượng nhà: "Hôm nay ngủ cùng con."
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-155.html.]
Đây là đêm đầu tiên khi Chu Tú Tú xuyên qua đây ngủ muộn như .
Vốn tưởng rằng sự việc phát sinh như sẽ cô mất ngủ, nhưng ngờ tới một đêm giường hai đứa nhỏ yên tĩnh ngủ, nội tâm vốn đang mệt mỏi của cô đều biến mất còn tăm .
Chu Tú Tú nghiêng giường, một bàn tay xoa lấy gương mặt mềm mại của bọn nhỏ, khóe miệng giương lên.
Tất cả đều quỹ đạo.
Đang lúc Chu Tú Tú lẳng lặng nhớ những lời mà Bùi Hi Bình hôm qua, giọng lâu thấy của hệ thống đột nhiên vang lên.
[Tuyên bố nhiệm vụ bảy: Chuẩn điểm tâm cho các bạn nhỏ trong nhà ăn và nhận mười lời khẳng định trở lên.]
[Sau khi nhiệm vụ kết thúc thưởng ba phiếu mua hàng tại công ty bách hoá.]
Nhận nhiệm vụ, Chu Tú Tú lập tức bình tĩnh sẵn sàng đón địch.
Mua hàng tại công ty bách hoá, cái hiếm lạ đấy!
Nhớ việc cô xuyên qua đây cũng lâu, mùa hè cũng sắp qua nhưng cô cùng tụi nhỏ còn mặc quần áo tươm tất nào.
Nếu như thành nhiệm vụ , cô sẽ ăn mặc thật cho bản còn cả chăm chút cho hai em một chút!
Chu Tú Tú yên lặng suy tư nên món điểm tâm mới lạ gì để thể cho bọn nhỏ đều thích, đó cô nhắm mắt , dần dần chìm mộng .
Cả đêm nay, một nhà ba đều ngủ say, một đêm mộng mị.
Tiểu Niên và Tiểu Uyển quen với việc dậy sớm, khi trời rạng sáng, chúng nó dụi mắt dậy.