Đầu bếp Ngô cắn răng, giơ d.a.o trong tay lên, đ.â.m mạnh cổ Chu Tú Tú. Mà trong thời gian ông vung d.a.o lên, hai đầu gối của Chu Tú Tú cong , cả vọt qua một bên.
Mọi kêu lên, những con nít đều lấy tay bịt mắt tụi nhỏ , để cho bọn chúng thấy một cảnh đáng sợ .
Đầu bếp Ngô nhào , tức giận càng kìm , đưa tay kéo lấy tóc Chu Tú Tú. Không ngờ đúng lúc , một bóng dáng mạnh mẽ xuất hiện, cánh tay cường tráng vươn , che chở Chu Tú Tú lưng , chân dài đá một cước, mạnh mẽ đá văng ông .
Chu Tú Tú sợ hãi tới cực điểm, hai chân nhũn từ lâu, ở khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, thể khác vững vàng bảo vệ. Hai mắt cô thẫn thờ phía nọ, chỉ thấy bóng lưng vững chãi của .
Là Bùi Hi Bình!
Đầu bếp Ngô đá văng khá xa, đau đến mức mặt mũi cũng nhăn , ôm bụng lăn lộn.
Sắc mặt Tiểu Niên với Tiểu Uyển trắng bệch, chạy tới, giọng lớn.
Thời tiết khô nóng bọn trẻ chảy một tầng mồ hôi, sợi tóc mềm mại của hai đứa trẻ đều dính ót, lúc bọn chúng chạy về phía ôm đùi của Chu Tú Tú: “Mẹ! Mẹ ơi…”
Dường như lúc ý thức của Chu Tú Tú mới trở về.
Tim cô đập cực nhanh, nhưng vẻ mặt bọn trẻ sợ hãi ngừng, trái tim cô quặn .
Bọn chúng sợ mất cô.
“Mẹ .” Qua hồi lâu, Chu Tú Tú mới tìm thanh âm của , cô vỗ nhẹ lưng bọn trẻ, nhẹ giọng .
Lúc Bùi Hi Bình mới xoay , bình tĩnh : “Trước tiên hãy dẫn bọn nhỏ về nhà.”
Chu Tú Tú lập tức gật đầu, nhưng ngay khi thở phào nhẹ nhõm, thấy đầu bếp Ngô lên như lên cơn điên , cầm dao, quan tâm mà đ.â.m về phía họ.
Sắc mặt ông dữ tợn, trong miệng mắng chửi liên tục, Bùi Hi Bình ngăn , nhưng đầu bếp Ngô chỉ đ.â.m quy luật, cậy một con d.a.o cùng cơn tức giận để đánh là chuyện thể nào.
Đầu bếp Ngô lập tức chuyển hướng về phía hai đứa trẻ yếu ớt!
Giờ khắc , khung cảnh đều căng thẳng lên, như ngừng thở, đầu bếp Ngô cầm d.a.o điên cuồng quơ lung tung.
Hiện tại chạy trốn còn kịp , trong lòng Chu Tú Tú cảm thấy hoảng hốt, chút suy nghĩ mở rộng tay, ôm bọn trẻ lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-my-thuc-nuoi-con/chuong-150.html.]
Tất cả cảm xúc đều trộn lẫn trong lòng cô, đầu óc của cô lúc trống rỗng, chỉ nghĩ rằng bọn trẻ thật đáng thương, cô để bọn trẻ chịu thêm thương tổn nào nữa.
DTV
Cô nhắm mắt , trái tim giống như bật khỏi cổ họng ngay lập tức.
Đầu bếp Ngô hung hăng đ.â.m tới, cô té mặt đất, đau đớn kéo tới, hai đứa trẻ thậm chí còn chạy, chỉ trợn mắt há hốc mồm yên tại chỗ.
Ngay tại lúc , khi con d.a.o của ông sắp đ.â.m Tiểu Niên, Bùi Hi Bình nhanh chóng bắt lưng của ông .
Con d.a.o bén nhọn bay ở giữa trung, tay Bùi Hi Bình mạnh mẽ nắm chặt cổ tay ông .
Sức của Bùi Hi Bình lớn, nên thể giữ ông chặt. Chu Tú Tú từ từ phản ứng , xoay dậy, dùng hết lực đánh đầu bếp Ngô.
Ngay khi đầu bếp Ngô lung lay sắp ngã, ánh mắt Bùi Hi Bình từ xuống, cũng giống như Chu Tú Tú đạp một cái.
Âm thanh lanh lảnh vang lên, đó là tiếng con d.a.o rơi xuống đất, đó đó là một tiếng nặng nề vang lên, đầu bếp Ngô ném ngã mặt đất.
Tiểu Niên lau nước mắt, vẻ mặt mờ mịt tại chỗ, ánh mắt rơi con d.a.o đang lóe sáng mặt đất.
Trong lúc đầu bếp Ngô giãy giụa, ông Bùi Hi Bình nhặt con d.a.o lên.
Con d.a.o trong tay Bùi Hi Bình, đầu bếp Ngô sẽ thể gây hại cho bọn họ nữa. Tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc cũng hạ xuống, lưng xuất hiện một tầng mồ hôi.
Một lát , công an mặc cảnh phục đến, khống chế đầu bếp Ngô.
Chu Tú Tú ôm Tiểu Uyển lên, nhẹ nhàng lau nước mắt mặt cô bé, tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tiểu Niên, bảo vệ bé cẩn thận.
Bùi Hi Bình đưa d.a.o trong tay cho công an, cũng tới chỗ ba họ. Sau đó, ôm lấy Tiểu Niên, phát hiện đứa trẻ mấy cân thịt đang run hết nguyên : “Đừng sợ.”
“Bị thương ?” Bùi Hi Bình hỏi.
Chu Tú Tú vội vàng kiểm tra hai đứa trẻ, khi cô ngẩng đầu lên, nước mắt rưng rưng: “Chắc là .”
Dừng một chút, bỗng nhiên cô thấy chân Tiểu Niên đang chảy máu, kêu lên: “Tiểu Niên, chân con ?”
Ánh mắt của cô yếu đuối mà đầy bất lực, Bùi Hi Bình ôm Tiểu Uyển từ trong n.g.ự.c cô, nhẹ giọng : “Đừng sợ, hãy đưa hai đứa trẻ đến bệnh viện kiểm tra .”