Bá Chủ Là Tôi - Chương 94
Cập nhật lúc: 2024-11-25 11:42:09
Lượt xem: 1
Trong vườn hoa, tiếng chó sủa ngày càng lớn, nhưng Mạnh Thanh Châu không hề ngăn cản, như thể cố ý.
Sắc mặt của mẹ Mạnh tái nhợt khi bị con ch.ó dọa, nhưng điều khiến khuôn mặt bà trở nên khó coi hơn chính là những gì Mạnh Thanh Châu vừa nói.
Khi Mạnh Xán Nhiên muốn bước chân vào làng giải trí, ông nội của cô đã phản đối rất kịch liệt. Chưa kể cô chỉ bước chân vào làng giải trí để được tiếp cận với một ngôi sao nam tên là Thẩm Thịnh Nam.
Vì việc này mà cô và người nhà đã cãi nhau rất ầm ĩ. Sau này nhà họ Tạ chủ động ngỏ ý muốn làm thông gia, Mạnh Xán Nhiên trở thành đối tượng thích hợp duy nhất. Bọn họ cứ nghĩ cô sẽ phản đối, không ngờ thái độ cô lại thay đổi một trăm tám mươi độ và rất vui vẻ đồng ý.
Mẹ Mạnh cũng không biết cô thuyết phục Tạ Trì thế nào mà anh lại giúp cô ra mắt thành công trong cuộc thi tài năng. Lúc này hai người đã kết hôn, hơn nữa đó cũng là Tạ Trì giúp nên họ không thể nói gì thêm.
Điều sau đó khiến Mạnh Hoài Sinh đến mức suýt phải nhập viện là lời tỏ tình công khai của Mạnh Xán Nhiên với Thẩm Thịnh Tinh, và cả những tin đồn tự tử lan truyền sau khi cô bị từ chối.
Đây không chỉ là việc cắm sừng Tạ Trì mà còn là khiến nhà họ Tạ mất mặt nữa.
Mọi người đều cho rằng sau sự việc này thì việc ly hôn đã là chuyện ván đã đóng thuyền, hy vọng duy nhất là Tạ Trì sẽ tỏ ra thương xót, không trút giận lên toàn bộ gia đình nhà họ Mạnh.
Nhưng cơn bão họ dự tính đã không đến và mọi chuyện cứ thế trôi qua một cách rất qua loa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-la-toi/chuong-94.html.]
Không ai biết giữa Mạnh Xán Nhiên và Tạ Trì đang xảy ra chuyện gì, ba mẹ Mạnh luôn giải thích với mọi người rằng tình cảm của bọn họ rất tốt, nhưng lắm chuyện rắc rối xảy ra như vậy thì ai mà tin được?
Theo quan điểm của Mạnh Hoài Sinh, Tạ Trì án binh bất động như vậy chắc chắn là có phương án dự phòng, tuy tuổi còn trẻ nhưng người lãnh đạo mới của nhà họ Tạ lại rất khó lường.
Hiện tại trong mắt nhà họ Mạnh, Mạnh Xán Nhiên là kẻ có tội, cho nên Mạnh Thanh Châu đối xử với ba mẹ Mạnh Xán Nhiên bằng thái độ như vậy, dì đứng bên cạnh chỉ có thể giả vờ như không để ý.
Tuy Mạnh Văn Bác là anh trai ruột của Mạnh Xán Nhiên nhưng thật ra trong lòng cũng hơi oán trách cô, có điều đứng trước mặt Mạnh Thanh Châu thì dáng vẻ anh ấy vẫn rất bảo vệ em gái: “Con bé tham gia ngành giải trí là có một tay Tạ Trì giúp, anh có giỏi thì đến trước mặt Tạ Trì mà nói đi.”
Cái tên Tạ Trì khiến sắc mặt Mạnh Thanh Châu hơi thay đổi, ngay cả con ch.ó con đứng trước mặt mẹ Mạnh cũng ngừng sủa.
Chẳng mấy chốc, Mạnh Thanh Châu lại khinh thường liếc nhìn Mạnh Văn Bác, châm chọc lại: “Chú còn dám lôi Tạ Trì ra nói à? Bây giờ sợ người căm thù Mạnh Xán Nhiên nhất chắc phải là anh ta mới đúng, không phải nhà chú vẫn nói là tình cảm anh ta với Mạnh Xán Nhiên tốt đẹp lắm sao? Thế tiện quá rồi, tối nay gọi anh ta tới đi, để chúng tôi xem tình cảm nhà hai cô chú ấy tốt đẹp đến đâu.”
Mạnh Văn Bác mím môi, nhất thời không nói gì được. Mẹ Mạnh kéo tay anh ấy một cái rồi mở miệng: “Được rồi, đừng cãi nhau với nó ở ngoài này nữa, chúng ta vào trước đi.”
Mạnh Văn Bác cúi đầu đi cùng họ vào trong nhà, mọi người đang sôi nổi trò chuyện trong phòng khách thấy họ thì lập tức im lặng. Một cô gái trẻ tầm hai mươi tuổi nhìn thấy chú chó bên cạnh Thanh Châu liền đi tới bế nó lên: “Cầu Cầu, em chạy đi đâu vậy?”
Cô gái này là Khương Nhạc, chủ của con ch.ó và là em họ của Mạnh Thanh Châu.
“Chắc là nó nhận ra có khách nên chạy ra đón ấy mà.” Mạnh Thanh Châu nói với giọng đầy giễu cợt, coi cả nhà Mạnh Xán Nhiên trở thành khách đến chơi. Mạnh Văn Bác không chịu nổi nữa, lại cãi nhau với anh ta một hồi: “Nói đến người ngoài thì em họ anh mới là người ngoài thực sự chứ? Hôm nay là bữa cơm của nhà họ Mạnh, cô ta tham gia làm cái gì?”