Bá Chủ Là Tôi - Chương 93
Cập nhật lúc: 2024-11-24 17:09:43
Lượt xem: 1
“Bây giờ em không am hiểu giá cả thị trường lắm…” Kim Mê nói rất dè dặt: “Chị nghĩ em có thể nhận được bao nhiêu cát xê dựa trên thành tích trong hai tập gần đây?”
"Các màn trình diễn trên chương trình giải trí chỉ là một đoạn ngắn, đã được diễn tập từ trước. Thật ra, chúng không có tính thuyết phục cho lắm."
Kim Mê: “...”
Lúc chị bảo em tham gia chương trình giải trí cũng đâu nói vậy!
“Thôi được rồi.” Cô mím môi, tự động viên cho bản thân nghĩ thoáng ra: “Dù sao thì em cũng muốn đầu tư cho bộ phim, không quan trọng chút tiền cát xê đâu, chị xem sao rồi nhắn với người ta nhé.”
“Được.” Triệu Nghệ Nam nói vậy với Kim Mê là vì không muốn cô chìm đắm trong những lời khen ngợi vừa rồi, còn đối với bên đoàn làm phim thì tự khắc cô ấy sẽ có cách nói khác. Cô ấy là người đại diện của Kim Mê, một trong những công việc chính của cô ấy là giúp Kim Mê deal được mức cát xê cao nhất có thể.
Kim Mê hoàn toàn tin tưởng và phó mặc công việc này cho Triệu Nghệ Nam vì hiểu rất rõ năng lực làm việc của cô ấy. Sau khi giao cho Triệu Nghệ Nam, cô không để tâm tới chuyện đó nữa mà chuyên tâm nghĩ tới bữa ăn tối nay ở nhà ông Mạnh.
Gia đình cô vốn dĩ không giàu có như gia đình nhà họ Mạnh, cả nhà tập trung quây quần ăn cơm với nhau còn phải gọi là bữa tiệc gia đình nữa. Nhưng nếu là “bữa tiệc gia đình” nhà họ Mạnh thì có lẽ phải ăn mặc trang trọng một chút, rồi cũng phải chuẩn bị quà cáp nữa chăng?
Cô ngẫm nghĩ, gửi tin nhắn cho mẹ Mạnh rồi hỏi bà tối nay có cần chuẩn bị quà cáp cho ông nội không. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Mẹ Mạnh: [Ông nội con thích uống trà phổ nhĩ con mang một ít tới cho ông là được. Quan trọng nhất vẫn là đưa Tạ Trì đến, thằng bé còn ưa miệng hơn cả quà cáp nữa.]
Kim Mê: [...]
Tổng giám đốc Tạ đúng là bánh trái thơm ngon nhỉ.
[Được rồi, anh ấy đã đồng ý với con là tối nay sẽ đến.] Kim Mê gửi tin nhắn xong bèn vội vã hỏi Triệu Nghệ Nam đang bận việc bên cạnh: “Chị Nam, chị có biết mua trà phổ nhĩ ở đâu không? Tối nay em phải về nhà họ Mạnh ăn cơm, mẹ bảo em mang một ít về cho ông nội.”
“Có.” Triệu Nghệ Nam đáp, bàn tay gõ trên bàn phím không nghỉ ngơi chút nào: “Tưởng Kỷ Minh dù sao cũng là tổng giám đốc, bình thường hay phải đưa quà đi lại nên thường đưa trà phổ nhĩ. Tôi nhớ ở nhà tôi vẫn còn, để tôi đưa cho cô.”
“Được, em sẽ trả cho chị theo giá thị trường nhé.”
Triệu Nghệ Nam nhờ dì ở nhà mang lá trà tới. Khi Kim Mê nhận được thì Triệu Nghệ Nam vẫn đang tìm hiểu hai nam diễn viên của đoàn phim: “Để tôi xem chút, hai diễn viên này tuy là người mới nhưng đều xuất thân chính quy, kỹ năng diễn xuất và ngoại hình đều không tệ, có thể thấy rằng ê-kíp đang thực hiện một bộ phim rất nghiêm túc.”
“Ồ.” Sự chú ý của Kim Mê đều đổ dồn vào lá trà, tối nay phải tặng nó cho ông nội Mạnh nên cô không muốn có gì sai sót.
Triệu Nghệ Nam nhìn dáng vẻ không màng tới của cô thì nhếch môi: “Trong số những vai diễn quan trọng trong đoàn phim chỉ có cô là nhảy vào giữa chừng, người ta ai cũng từ chính quy đi ra cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-la-toi/chuong-93.html.]
Kim Mê: “...”
Cô cũng xuất thân chính quy đó có được không!!
Hơn nữa còn đứng đầu và được thầy cô yêu quý nữa!
Ghét thật chứ, không biết các loại giấy thành tích và giấy chứng nhận tốt nghiệp của cô có thể cho Mạnh Xán Nhiên dùng được không.
“Em cảm thấy diễn xuất không chỉ dựa trên trình độ, em sẽ khiến họ cảm thấy xấu hổ và tự ti khi thấy em ở đó!”
Triệu Nghệ Nam: “...”
Cô ấy thực sự muốn có sự tự tin này.
“Bây giờ đoàn làm phim thấy cô nổi tiếng nhưng không có tác phẩm, cát xê lại thấp nên mới mạo hiểm lợi dụng cô.”
“... Em cũng đầu tư vào đoàn làm phim đó thôi.” Cuối cùng Kim Mê cũng đặt lá trà xuống, nhìn về phía Triệu Nghệ Nam: “Chị nhớ để ý thái độ của mình khi nói chuyện với nhà đầu tư đi nhé.”
Triệu Nghệ Nam: “...”
Hai người thỏa thuận hợp đồng ở phòng làm việc, đầu tiên Kim Mê đến studio đã hẹn từ trước để trang điểm và làm tóc, sau đó mặc chiếc váy đã được gửi trước. Để tránh quá lố, cô đã chọn cho mình một chiếc váy đơn giản hơn, rất hợp với phong cách trang điểm của mình.
Trước khi đến nhà họ Mạnh, cô đã gửi cho Tạ Trì một tin nhắn để nhắc anh đừng quên bữa tối gia đình tối hôm đó. Tạ Trì đang họp, nhìn thấy tin nhắn của cô, anh chỉ trả lời: "Biết rồi.”
Trong biệt thự của Mạnh Hoài Sinh, gia đình nhà bác của Mạnh Xán Nhiên đã đến, cả nhà đang ngồi ở phòng khách nói chuyện vui vẻ. Ba mẹ của Mạnh Xán Nhiên cũng từ bên ngoài đi vào, theo sau là anh trai của Mạnh Xán Nhiên.
Mấy người còn chưa bước vào phòng khách, một con ch.ó con mặc quần áo đã lao ra và sủa họ.
Mẹ Mạnh sợ nhất là chó, nhất là chó khi nhìn thấy người lại sủa ầm ĩ, bà sợ đến mức suýt ngã, may thay, ba Mạnh đã đỡ cho bà rồi nói: "Đây có phải là con ch.ó mà ba nuôi không?"
Dì giúp việc vội vàng bước ra, chặn con ch.ó con trước mặt lại, chỉ có thể nói với bọn họ: “Đây là con ch.ó của em họ cậu Thanh Châu, hôm nay bọn họ cũng đến đây.”
Lúc dì đang nói chuyện, Mạnh Thanh Châu từ phòng đi ra, nhìn thấy chó sủa cũng không ngăn cản mà chỉ liếc nhìn ba người trước mặt: “Chú hai, sao ba người sao lại ở đây? Mạnh Xán Nhiên không tới à?"
Ba Mạnh còn chưa lên tiếng, anh ta đã tự nói trước: “Đúng rồi, nó muốn tham gia cái gì mà ngành giải trí, bên ngoài lại gây ra bao nhiêu phiền toái, sao dám quay lại gặp ông nội chứ.”