Bá Chủ Là Tôi - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-11-20 12:50:18
Lượt xem: 0
Lúc Tạ Trì đang suy tư phải làm thế nào để lừa Kim Mê thì Kim Mê đã lên đường đến phòng làm việc. Cũng không biết có phải là vì lần trước Kim Mê kêu cà phê khó uống hay không mà lần này Triệu Nghệ Nam đã cố ý đổi sang một hãng khác.
Kim Mê nhấp thử một ngụm, cảm thấy cũng chẳng khác biệt là bao: "Rốt cuộc là tại sao mấy quán cà phê này lại không sập tiệm nhỉ?"
Triệu Nghệ Nam nói: "Bởi vì không có ai kén chọn như cô cả."
Dẫu sao phần lớn người uống cà phê cũng chỉ vì kéo dài tính mạng.
Những lời này khiến Kim Mê sửng sốt, cô cũng không phải là người kén chọn, nhất là đối với cà phê, cô vốn không thích cũng không tìm hiểu sâu về cà phê, nếu không phải Tạ Trì... Đúng vậy, chính là vì Tạ Trì, nếu như chưa uống cà phê đích thân anh pha, cô cũng sẽ không thất vọng với những tiệm cà phê này như vậy.
"Tạm thời không nói chuyện cà phê." Triệu Nghệ Nam ngồi trên sô pha, nhìn Kim Mê bên cạnh. Tối hôm qua trở về, bản thân cô ấy cũng đã suy nghĩ rất nhiều, mặc dù có một số việc cô ấy đã có dự tính từ trước nhưng sau đêm hôm qua, cô ấy cảm thấy vẫn nên nói chuyện với Mạnh Xán Nhiên cho rõ: "Hiện tại không có mấy bộ phim hạng S+, tiếp theo cô có dự định gì không?"
Buổi sáng Kim Mê vừa mới nói mấy lời hùng hồn trước mặt Tạ Trì, chắc chắn sẽ không chịu nhận thua như vậy: "Không phải trước đó đã có mấy đoàn làm phim liên hệ với chị sao? Chúng ta có thể tìm bộ phim khác, hơn nữa không nhất định phải là hạng S+ gì, so với chuyện này thì em chú ý đến kịch bản hơn."
Dự án S+ cũng chưa chắc đã không làm thành phim dở, mà những bộ phim có kinh phí nhỏ nhưng kịch bản được xây dựng chặt chẽ cũng có thể tạo thành tác phẩm hay.
Triệu Nghệ Nam biết ý cô nhưng vẫn phải nhắc nhở cô: "Những dự án được đầu tư nhiều như mấy bộ phim hạng S+ đến giai đoạn sau sẽ có rất nhiều hoạt động quảng bá, đây thực sự là một con đường tắt cho những người mới như cô. Tất nhiên là cũng có những bộ phim kinh phí nhỏ có kịch bản hay nhưng chuyện này vốn chỉ có thể gặp không thể cầu."
"..." Sự tự tin của Kim Mê bị lời nói của cô ấy dập tắt một nửa, bây giờ cô bắt đầu lo lắng mình có phải quỳ xuống gọi Tạ Trì là ba hay không: "Chị Nam, những lúc như thế này chẳng phải chị nên động viên em sao! Em tin chúng ta nhất định có thể tìm được một kịch bản phù hợp!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-la-toi/chuong-73.html.]
Vừa nói, cô vừa ngồi xuống trước máy tính, định đọc tất cả kịch bản nhận được trong hộp thư của phòng làm việc trong thời gian gần đây một lượt, nói không chừng cô lại phát hiện ra viên ngọc ẩn giấu dưới biển cả nào đó.
Triệu Nghệ Nam nhìn cô, cô là thiên kim nhà họ Mạnh, điều kiện bản thân cũng rất tốt, vốn cũng không đến nỗi phải như vậy: "Xin lỗi, vốn dĩ cô có thể nhận được vai nữ thứ hai kia, nếu không phải tại tôi..."
"Chị Nam, chuyện này không liên quan đến chị, là bởi vì bọn họ không tin Kim Mê, không tin thần tượng của em! Em không thể hợp tác với bọn họ!"
Triệu Nghệ Nam: "..."
Cô ấy không ngờ đã nhiều năm như vậy rồi, cô ấy còn có thể gặp được fan não tàn của Kim Mê.
Tính tuổi tác thì năm Kim Mê xảy ra chuyện, Mạnh Xán Nhiên mới ba tuổi đúng không? Tại sao cô lại thích Kim Mê đến vậy chứ?
Hơn nữa xét theo những gì cô nói ngày hôm qua, cô cũng biết rõ mọi chuyện về Lữ Dũng, trực tiếp túm ngay vào điểm yếu của anh ta.
"Trước hết không nói về chuyện của Kim Mê, chuyện của Lữ Dũng cô nghe được từ đâu?" Triệu Nghệ Nam không tin chuyện cô nghe được từ bạn bè trong giới nhắc đến, Lữ Dũng cũng không phải sao nam, qua hai mươi năm rồi có ai còn nhớ đến chuyện kia của anh ta nữa?
Kim Mê vẫn giải thích như cũ, khẳng định là nghe được từ một người bạn trong giới: "Chị cũng biết mà, mấy đứa con nhà giàu như bọn em bình thường tụ họp với nhau cũng chẳng có chuyện đứng đắn gì để làm cho nên hay rảnh rỗi ngồi buôn chuyện của người khác cho vui."
"..." Trong lúc nhất thời Triệu Nghệ Nam không thể xác định được cô nói vậy là đang khoe khoang cuộc sống sa đọa của đám con nhà giàu với mình hay là đang lừa mình.
"Cô không muốn nói thì quên đi." Cuối cùng, Triệu Nghệ Nam vẫn lùi một bước, trên đời này mỗi người đều có những bí mật không muốn nói cho người khác biết, cô ấy là một người trưởng thành hơn bốn mươi tuổi, mấy chuyện này vẫn hiểu: "Nhưng có một chuyện tôi không thể không nói, mặc dù tôi rất cảm kích cô đã tới tìm tôi làm quản lý nhưng quả thực là hai mươi năm rồi tôi không dẫn dắt nghệ sĩ, tôi không dám cam đoan tôi vẫn còn được như hai mươi năm trước."