Bá Chủ Là Tôi - Chương 46
Cập nhật lúc: 2024-11-11 16:52:32
Lượt xem: 4
Anh họ cả biến sắc: "Mấy người đó bị làm sao thế? Sao họ có thể tự ý bán nhà đi chứ!"
Nghe thấy câu này, Kim Mê bật cười, nhìn anh ta: "Nhà của người ta, người ta muốn bán thì bán thôi, đó là chuyện đương nhiên mà, cần phải hỏi ý mấy người à?"
"Nhưng chúng tôi còn ở đây, ít nhất họ cũng nên báo trước một tiếng cho chúng tôi hay chứ!"
"Hôm nay tôi tới đây để báo cho các anh biết đấy." Kim Mê nói: "Tôi biết các anh là họ hàng của chủ nhà cũ, họ ngại mở lời nên đành để tôi đứng ra làm người xấu vậy. Cơ mà các anh cứ yên tâm, không phải tôi bắt mọi người dọn ra khỏi đây ngay trong hôm nay đâu, ba ngày sau tôi sẽ quay lại, mong rằng lúc đó các anh đã dọn đồ xong rồi."
"Cô..." Anh họ cả kích động tiến lên một bước, nhưng rồi lại lùi về sau vì bị vệ sĩ đứng kế bên Kim Mê trừng mắt: "Ba ngày sao mà đủ được?"
"Thì thuê một công ty dọn nhà nào làm ăn chất lượng đi, một ngày là dọn xong cho các anh rồi." Kim Mê lườm nguýt anh ta: "Còn nữa, bây giờ nhà này là của tôi, tôi sẽ cho người quay video thật kỹ. Ba ngày sau, nếu so sánh với hiện trạng mà có gì hư hỏng thì các anh phải bồi thường toàn bộ đấy."
Nghe đến đây, bác gái cả cũng không thể giữ bình tĩnh được nữa: "Phan Tuệ Chân này đúng là! Sao họ có thể bán nhà mà chẳng nói tiếng nào chứ! Rõ ràng biết chúng ta sống ở đây mà còn bán nhà, mẹ thấy họ muốn đuổi chúng ta thì có!"
Kim Mê xoay người nhìn thẳng vào mắt bà ta, cất lời: "Thật ra chuyện này các bà không thể trách dì Phan được. Tôi đã vừa ý ngôi nhà này từ rất lâu, các bà cũng biết cảnh vật bên ngoài của biệt thự Kim Hải lộng lẫy cỡ nào rồi đấy. Ban đầu dì Phan cũng không muốn bán đâu, một phần cũng vì băn khoăn nhà bà còn ở đây nữa. Nhưng tôi thật sự rất thích căn nhà này, thuyết phục bà ấy hơn nửa năm trời, bà ấy không cản tôi nổi nên cuối cùng cũng thỏa hiệp. Hai vợ chồng họ mặt mỏng, ngại nói với các bà nên tôi mới là người đứng ra thông báo. Bây giờ ngôi nhà này đã thuộc về tôi, các bà có quấy rầy bà ấy thì cũng vô ích thôi."
Trong thoáng chốc, cả ngôi nhà bỗng dưng chìm vào sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc. Cho đến khi con dâu đẩy bác cả của Kim Mê ra ngoài, bác gái cả mới khóc lóc nhào tới: "Lão Kim à, sao số chúng ta khổ quá đi! Già cả rồi mà còn bị đuổi ra khỏi nhà nữa! Ông nghĩ xem, em trai và em dâu của ông có thiếu chút tiền này đâu, sao tự dưng lại bán nhà chứ? Đích thị là không muốn chúng ta ở đây rồi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ba-chu-la-toi/chuong-46.html.]
Kể từ khi bà ta bắt đầu giở trò nước mắt cá sấu, các vệ sĩ đồ đen do Kim Mê dẫn đến nhanh chóng chĩa camera vào họ.
Hôm nay cô đã giao nhiệm vụ quay video toàn bộ quá trình cho họ, bên cạnh việc quay nhà thì cũng vì cân nhắc trong nhà có hai người già, sợ họ sẽ ăn vạ. Xem ra cô rất hiểu vợ chồng bác cả mình.
Bác cả đang ngồi trên xe lăn, nghe thấy lời than van của vợ mình, ông ta ho sù sụ như thể sẽ qua đời bất cứ lúc nào. Thấy vậy, bác gái cả càng khóc lóc thảm thiết hơn nữa, con dâu cũng đứng cạnh hát đệm, chỉ trích họ muốn g.i.ế.c hết hai người già.
Kim Mê đứng nhìn những kẻ này diễn trò một lát mới lên tiếng: "Mọi người không cần đau khổ như thế đâu. Chỉ là một cái nhà thôi mà, nếu các bà đã nói không thiếu chút tiền này thì có thể trả tiền để mua lại từ tôi mà. Mặc dù tôi thích nơi này lắm nhưng giá tiền thích hợp thì thôi tôi nhường lại cho các bà cũng được."
Phòng khách lại im phăng phắc. Họ không biết giá bán cuối cùng của căn biệt thự này là bao nhiêu nhưng lại biết rõ giá thị trường ở ngoài, nếu không thì họ đã chẳng ăn vạ tại đây mãi không chịu dọn đi rồi.
Bọn họ đã nhắm vào ngôi nhà này từ rất lâu, năm ngoái nhân lúc bác cả Kim Mê bị bệnh thì tranh thủ dọn vào đây ở. Ban đầu họ cứ đinh ninh cho dù cuối cùng vợ chồng Phan Tuệ Chân không nhường ngôi nhà này cho họ thì cũng hời to khi được sống tại đây thêm vài năm.
Tự dưng đùng một cái căn nhà bị bán, trong khi họ chẳng nghe phong thanh được gì.
Họ thừa biết tính cách của hai vợ chồng Phan Tuệ Chân như thế nào, cả hai chắc chắn không bao giờ dám can đảm đứng ra để làm chuyện này. Nhất định là do con nhỏ mua nhà này bám dai như đĩa, chẳng biết cuối cùng đã dùng cách gì mà có được cái gật đầu của hai vợ chồng.
"Tôi biết cô, hình như cô là ngôi sao tên Mạnh Xán Nhiên đúng không!" Vợ anh họ hai nhận ra Kim Mê, chỉ vào mũi cô và quát tháo: "Là ngôi sao thì tự cho mình cái quyền ép mua, ép bán người khác à?"