Sau khi Diệp Nguyệt chuyển trường, cuộc sống trung học của Hoắc Vũ cũng chẳng khác gì những khác.
Nếu thực sự chỉ điểm khác biệt, thì đó là cứ cách một ngày cô nhận một lá thư tình. Có lẽ điều liên quan đến việc chủ nhân của cơ thể vốn dĩ độc ác, trong khi cô dịu dàng. Dù thì, lượng fan của cô trong trường cũng tăng lên chóng mặt.
Nếu cuộc thi "nữ sinh nổi tiếng nhất" ở trường, chắc chắn cô sẽ chọn.
Khi Hoắc Vũ trở lớp kỳ thi cuối kỳ, cô tìm thấy một lá thư tình khác trong ngăn bàn.
Cô đành lấy chiếc phong bì màu hồng cất cặp sách.
Kiếp , cô sống đến năm 24 tuổi, và khi trải nghiệm và tìm hiểu về tất cả những trong ngành giải trí, cô thực sự nhận rằng tình yêu thời trung học mới là thứ tình yêu đáng trân trọng nhất. Kết quả là, cô quyết định dù trả lời bất kỳ lá thư nào, cô cũng sẽ vứt bỏ bất kỳ lá thư tình nào.
Cô tất cả những gì thể để tôn trọng tình cảm của chủ nhân bằng cách giữ chúng an .
Những lá thư tình cô nhận trong tháng qua lẽ dày đến ba ngón tay.
Dư Tâm Tâm xong bài kiểm tra cuối cùng và lớp học. Khi bước lớp, mắt cô bắt gặp một vệt hồng. Dư Tâm Tâm bước về phía Hoắc Vũ và trêu chọc.
- Cậu nhận thư tình nữa ?
Hoắc Vũ nhún vai và đáp bằng một tiếng.
- Cậu nổi tiếng hơn nhiều đấy. - Dư Tâm Tâm khỏi thốt lên. Hoắc Vũ đây từng yêu mến đến mức .
Hoắc Vũ chớp mắt và mỉm thản nhiên.
Dư Tâm Tâm chống cằm Hoắc Vũ. Một lúc , cô đột nhiên thốt lên kinh ngạc.
- Khoan , giờ thì thấy còn xinh hơn nữa.
Dường như lông mi của cô dài hơn, sống mũi cũng cao hơn, và đôi mắt cũng to hơn. Đường nét khuôn mặt cũng vẻ thanh tú hơn . Quả thực là một cô gái xinh .
Ngày nào Hoắc Vũ cũng mặt cô, nên cũng dễ hiểu khi cô nhận sự khác biệt. Ban đầu trông cô trẻ con vì còn nhỏ, nhưng giờ qua một năm mới, cô trưởng thành hơn một chút, và đường nét khuôn mặt lẽ chín chắn hơn, khiến cô càng thêm xinh .
Hoắc Vũ mỉm với Dư Tâm Tâm và tinh nghịch cảm ơn cô .
Dư Tâm Tâm luôn bạn của xinh . Chỉ là giờ cô trông còn xinh hơn . Chẳng trách Diệp Nguyệt ghen tị với Hoắc Vũ. Với khuôn mặt xinh như , chắc hẳn gây nhiều sự ghen tị trong đám con gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-qua-tot-phai-lam-sao/chuong-92.html.]
Dư Tâm Tâm đương nhiên ghen. Cô chỉ nghĩ rằng khuôn mặt của Hoắc Vũ mỗi ngày sẽ mắt.
Nghĩ đến việc sắp nghỉ đông, Dư Tâm Tâm vuốt tóc với Hoắc Vũ.
- A Vũ, vài ngày nữa tớ sẽ đến thăm .
Hoắc Vũ từ chối khi cô đang thu dọn đồ đạc.
- Tớ nghĩ điều đó thể . Tớ bắt đầu phim ngày .
Rung Động chính thức khởi từ ba ngày , nhưng Hoắc Vũ bỏ lỡ vì thi cuối kỳ.
Kỳ nghỉ đông sắp bắt đầu, cô sẽ bắt đầu bộ phim đầu tiên trong đời .
Dư Tâm Tâm lúc mới nhớ Hoắc Vũ sắp bước ngành giải trí.
Cô vỗ vai Hoắc Vũ như một lớn tuổi và .
- A Vũ, tớ tin tưởng . Cậu nhất định sẽ nổi tiếng.
Nói xong, cô đảo mắt và đùa.
- Khi nào nổi tiếng, đừng quên tớ nhé.
Sau khi xong câu đó, Dư Tâm Tâm thậm chí còn chào Hoắc Vũ bằng cử chỉ "chắp tay".
Câu của cô khiến Hoắc Vũ bật , và ngay cả Dư Tâm Tâm cũng nhịn .
Cả hai cùng ngặt nghẽo.
Kỳ nghỉ đông kỳ thi cuối kỳ của học sinh cuối cấp luôn ngắn hơn kỳ nghỉ của học sinh lớp , hai mươi mấy ngày.
Và vì Hoắc Vũ tham gia đoàn phim Rung Động chiều mai, cô đành từ chối lời mời của Dư Tâm Tâm, chuẩn về nhà sắp xếp những thứ cần mang theo.
Khi Hoắc Vũ về đến nhà, trong biệt thự nhà họ Hoắc chẳng ai cả.
Càng gần cuối năm, Hoắc Dữ Sâm càng dự nhiều buổi tụ tập. Dạo cô gần như gặp .