“Hôm nay Giang Chỉ một cuộc họp phụ , nghĩ nếu thể chạy về thì để . Nếu về thì sẽ dẫn Giang Chỉ tham gia cuộc họp phụ .”
“Họp phụ ?” Lục Cẩm Xuyên cao giọng hỏi một câu.
“Thế nào? Cậu ? Chẳng lẽ Giang Chỉ với ?” Từ Nghệ khó hiểu hỏi.
“Không với em!”
Lục Cẩm Xuyên nhíu nhíu mày cố gắng nhớ một chút, trong video Giang Chỉ chuyện mà!
“Chị Từ, em sẽ chạy về với tốc độ nhanh nhất, cuộc họp phụ của bọn họ sẽ bắt đầu lúc mấy giờ?”
Từ Nghệ cũng sợ Lục Cẩm Xuyên hành động bất thường gì? Khuyên bảo trong điện thoại:
“Hiện tại ở ? Hai giờ là bắt đầu , nếu đuổi kịp thì sẽ tới đó, cũng chuyện gì quan trọng.”
“Có thể, em thể trở về.”
Lục Cẩm Xuyên xong, gọn gàng dứt khoát . Thật vất vả một cơ hội như , thể vắng họp chứ?
Họp phụ , họp phụ , tất nhiên là phụ . Hơn nữa còn là họp phụ đầu tiên trong năm nhất, tất nhiên coi trọng.
Nhà họ Lục.
Từ Nghệ Giang Chỉ :
“Chỉ Chỉ, một lát chị đưa em đến trường học của em , hiện tại hai của em đang đường trở về.”
“Dạ.”
Bên Giang Chỉ ngoan ngoãn gật đầu, đó nhỏ giọng hỏi: “Anh hai tức giận chứ? Chuyện họp phụ , em vốn cho hai trong lúc video, nhưng đó trong lúc video em quên mất.”
“Không , em còn như hai của em ? Rất rộng lượng, gì !”
Từ Nghệ sờ sờ đầu của Giang Chỉ.
Ngoài cửa trường học, ít phụ và con cái lượt đến.
“Chỉ Chỉ, chị về nha!”
Ở cổng trường học, Từ Nghệ vẫy vẫy tay với Giang Chỉ, tạm biệt.
“Tạm biệt, chị Từ Nghệ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-186.html.]
Rất nhanh.
Cuộc họp phụ năm nhất chính thức bắt đầu , giáo viên chủ nhiệm lớp bên chú ý tới ghế dựa bên cạnh chỗ của Giang Chỉ còn trống, mở miệng hỏi: “Chỉ Chỉ, nhà của em ? Là tình huống đặc biệt gì ?”
“Thưa cô, hai em đang đường đến đây, sắp tới .” Giang Chỉ ngoan ngoãn trả lời.
“Được.”
Nghe Giang Chỉ , giáo viên quyết định chờ trai của Giang Chỉ một chút.
Đợi mười phút, nhưng thấy Lục Cẩm Xuyên còn tới, giáo viên chủ nhiệm lớp quyết định đợi nữa.
“Thật vui mừng, các phụ tới tham gia cuộc họp phụ mỗi năm một , hôm nay…”
lúc , ngoài cửa vang lên một tiếng đập cửa.
Giây tiếp theo cửa chợt mở .
Chỉ thấy Lục Cẩm Xuyên, thở hổn hển xuất hiện ở ngoài cửa phòng học:
“Thật ngại quá, chào cô, đường kẹt xe. tới muộn.”
“Không , trai của Giang Chỉ, cũng mới bắt đầu thôi, mau xuống .”
Giáo viên cũng tương đối lễ phép.
Lục Cẩm Xuyên thở hổn hển mấy , đó tới chỗ bên cạnh Giang Chỉ.
Nhìn Giang Chỉ, Lục Cẩm Xuyên hừ nhẹ một tiếng.
“Chào đón các phụ đến, là cô Thu giáo viên chủ nhiệm lớp của bọn trẻ…”
Giáo viên ở blah blah, Lục Cẩm Xuyên tới nỗi sắp ngủ, nhưng lúc đến trọng điểm, Lục Cẩm Xuyên lập tức tinh thần!
“Tiếp theo đây, để cho chúng tới công bố thành tích trong lớp . Lần hai bạn học lấy hạng nhất lớp cũng là hạng nhất năm học, bọn họ theo thứ tự là bạn học Giang Chỉ và bạn học Hứa Hành Chu.”
Theo lời của giáo viên chủ nhiệm lớp, lớp học chợt nhớ tới mà vỗ tay nhiệt liệt.
Lục Cẩm Xuyên đến đó, khiếp sợ Giang Chỉ, lập tức mở to hai mắt .
Trong lòng mừng như điên: Đệt! Giang Chỉ học tập như !
Cảm nhận ánh mắt hâm mộ từ bốn phương tám hướng, trong nháy mắt Lục Cẩm Xuyên thẳng sống lưng, cảm thấy vui sướng, loại cảm giác cảm động hơn nhiều so với chụp bao nhiêu bộ phim, thu hoạch bao nhiêu giải thưởng.