Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:21:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Cẩm Xuyên thấy bộ dạng vẻ đây của Lục Kiến Hành, lập tức sặc giọng : “Ông tới chỗ của để đại gia , gì thì ngoài, thích trang trí thế nào thì trang trí, liên quan đến ông.”

 

Lục Kiến Hành lập tức lên khỏi sô pha, ngón tay chỉ về phía Lục Cẩm Xuyên:

 

“Lục Cẩm Xuyên! Đây là thái độ của con trai ?”

 

“Thái độ của thì chứ?”

 

“Nhiều năm như , tao nuôi một kẻ vô ơn!”

 

“Lục Kiến Hành, ông dựa lương tâm mà mấy năm nay là ông nuôi ? Đánh rắm!”

 

“Nếu của mày là hiện tại mày trở thành như , cô c.h.ế.t cũng…”

 

“Câm miệng, ông xứng! Ông xứng nhắc tới , ông càng xứng ba của , ông cút ngoài cho . Cút!”

 

Lập tức mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g của hai chạm là nổ ngay.

 

Giang Chỉ ở trong phòng tiếng hai cãi , mở khe cửa tiếng của ba xa ở bên ngoài, thật dọa .

 

Giang Chỉ rụt cổ một cái, bây giờ? Anh hai bắt nạt? ! Tìm chú cảnh sát.

 

Cho nên, ngay lúc hai bên ngoài đang ầm ĩ túi bụi, thì tiếng chuông cửa vang lên nữa.

 

mà hai đều vội vàng cãi để ý tới.

 

“Phanh phanh phanh!” Sau đó chợt tiếng đập cửa nặng nề.

 

Sau khi mở cửa thì thấy hai đàn ông mặc cảnh phục, hai đều sửng sốt một chút.

 

“Xin chào, ở đây báo cảnh sát!”

 

“Không…”

 

“Không …”

 

Hai đều a.

 

lúc , Giang Chỉ ở trong phòng đột nhiên chạy tới:

 

“Chú cảnh sát, chính là cái tên xa , tới nhà của chúng cháu, mắng hai của cháu còn đ.á.n.h hai của cháu!”

 

Giang Chỉ chỉ Lục Kiến Hành mở miệng .

 

“Bạn nhỏ, là cháu báo cảnh sát hả?” Cảnh sát lộ ôn hòa Giang Chỉ .

 

“Chú cảnh sát, chính là ông , ông xông nhà của chúng cháu, mắng hai, còn đ.á.n.h !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-182.html.]

 

Lục Kiến Hành mở to hai mắt , thật là từng nghĩ tới là Giang Chỉ.

 

“Chuyện , đồng chí cảnh sát, hiểu lầm! là ba của nó, chúng chỉ là mới xảy chút chuyện vui.” Lục Kiến Hành giải thích.

 

“Vậy ? Bạn nhỏ, chúng cũng thể dối nha.” Cảnh sát Giang Chỉ nhỏ giọng hỏi.

 

“Cháu gặp ba ba mấy , chú cảnh sát, cháu sợ.”

 

Giang Chỉ kéo tay áo của cảnh sát.

 

Lục Kiến Hành xoay Giang Chỉ, mặt tối sầm :

 

“Giang Chỉ, đứa nhỏ bậy gì ?”

 

Giang Chỉ xoay tròng mắt, đó lấy tay che mặt:

 

“Chú cảnh sát, hu hu hu!”

 

Cảnh sát sắc mặt lạnh lùng của Lục Kiến Hành:

 

ông , mặt cảnh sát chúng mà vẫn thái độ vẫn như .”

 

“Không , đồng chí cảnh sát, đây chính là con của quá mức quậy phá, thể tùy tiện báo cảnh sát chứ?”

 

Lục Kiến Hành kìm nén tính tình của .

 

Người cảnh sát dạy dỗ lúc :

 

“Vừa ở ngoài cửa cũng tiếng khắc khẩu của hai , hai đều bao lớn mà còn cãi mặt trẻ con, sẽ tạo thành ảnh hưởng tâm lý bao lớn cho trẻ con !”

 

“Bạn nhỏ, nha, chú giúp cháu giáo d.ụ.c , sợ nữa nha.”

 

Một cảnh sát khác cũng xổm xuống dỗ dành Giang Chỉ.

 

“Đồng chí cảnh sát, giáo d.ụ.c đúng, là .” Bên , thái độ của Lục Cẩm Xuyên .

 

Ngược là Lục Kiến Hành tức chịu , trong nháy mắt xụ mặt xuống.

 

Nhiều năm như , lâu ai giáo d.ụ.c ông như .

 

“Ông thì ?” Cảnh sát khuôn mặt xanh mét của Lục Kiến Hành, rùng :

 

“Nếu hôm nay thái độ của ông đổi, thì cũng đừng trách đưa ông đến Cục Cảnh Sát chuyện.”

 

“…”

 

Lục Kiến Hành cuối cùng buộc đường cùng, đành cứng cổ, giọng điệu chút hung hăng: “Rất xin , là do sai.”

 

Loading...