Anh Trai Đỉnh Lưu Học Làm Cha - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:21:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ Nghệ vốn tưởng rằng tính tính của Lục Cẩm Xuyên đổi, nhưng bây giờ vẫn đổi, tính tình vẫn cứng đầu như !

 

“Em vốn là trong sạch, em sợ cái gì chứ, lấy di động đây.” Lục Cẩm Xuyên đưa tay về phía Từ Nghệ.

 

“Cậu còn gì? cũng nên khống chế tính tình của một chút.” Từ Nghệ Lục Cẩm Xuyên mở miệng .

 

“Em !”

 

“Hy vọng trong lòng hiểu rõ.”

 

Lục Cẩm Xuyên cầm lấy di động, đăng một bài Weibo: “Người phụ nữ bất cứ quan hệ gì với , đứa bé là của Lục Kiến Hành! Lúc , thể hy vọng nào đó thể giống một đàn ông, đừng để cho phụ nữ của ông tới phiền , cũng tổ dân phố, rảnh hòa giải chuyện rách nát của ông. Ngoài , cho những phụ nữ trèo cao, âm mưu gả gia đình hào môn , cái ông già đắn chính là ngạo mạn, vắt chày nước, núi trông núi nọ, vênh váo hung hăng…”

 

Sau đó, Lục Cẩm Xuyên tìm lấy video theo dõi bên ngoài bãi đỗ xe đăng lên mạng.

 

Từ Nghệ cũng một loạt thao tác của Lục Cẩm Xuyên cho còn lời nào để .

 

hả giận, nhưng…

 

“Cậu như … Không sợ ba của tới đây g.i.ế.c .” Từ Nghệ hỏi thử.

 

Đây là đang đào hết gốc gác của , hơn nữa dùng từ thật đúng là khách sáo!

 

“A, gan thì ông cứ tới đây, ông đây sợ ông , thật là già mà đắn!”

 

Lúc , Lục Cẩm Xuyên còn đăng Weibo bao lâu, thì Lục Kiến Hành gọi điện thoại đây!

 

Trong điện thoại vang lên tiếng gào thét như sư tử của Lục Kiến Hành:

 

“Lục Cẩm Xuyên, cái thằng nhãi ranh, mày lung tung cái gì lên mạng ? Còn mau xóa cho tao!”

 

là nhãi ranh, ông là lão nhãi ranh ?” Lục Cẩm Xuyên châm chọc một câu.

 

“Lục Cẩm Xuyên, mày tức c.h.ế.t ba ?! Mày xem ai truyền bá chuyện nhà lên mạng cho đều , ông đây cần mặt mũi nữa ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-181.html.]

Nói đến chuyện mặt mũi , Lục Cẩm Xuyên càng phẫn nộ !

 

“Thế nào? Bây giờ ông tới mặt mũi với ! Mặt mũi là do vứt ? Đó là do chính ông hổ, lão già hổ! Mặt mũi cũng do chính ông vứt. Tự ông xử lý mấy chuyện rách nát , tới phiền ! Nói cho ông Lục Kiến Hành, cho ông mặt mũi, cho nên còn tương đối uyển chuyển đó, nếu thì ông đây cho ông cái gì gọi là quốc túy kinh điển!”

 

“Ông đây! Ông đây cái rắm, mày… tao… đứa con trai như mày chứ! Bất hiếu mà!”

 

“Sao ba ruột như ông nha? Đời cũng là xui tám đời!”

 

Lục Cẩm Xuyên hừ lạnh một tiếng mắng.

 

“Thằng nhóc thúi, mày chờ đó.”

 

“Chờ thì chờ, còn tưởng rằng sợ ông !” Lục Cẩm Xuyên dứt khoát trợn trắng mắt.

 

Tắt điện thoại, của Lục Cẩm Xuyên sảng khoái.

 

Nhìn hai mắt to trừng mắt nhỏ , Lục Cẩm Xuyên hào phóng :

 

“Ăn cơm!”

 

Sau bữa cơm , Lục Cẩm Xuyên ăn nhiều.

 

Bên về đến nhà, Lục Cẩm Xuyên mới xuống, thì chợt tiếng chuông cửa.

 

Lục Cẩm Xuyên còn tưởng rằng là Từ Nghệ, mở cửa thấy Lục Kiến Hành hùng hổ ở ngoài cửa. Giây tiếp theo Lục Cẩm Xuyên đóng cửa.

 

“Uy, uy ông gì? Ai cho ông bước !” Nhìn tới chen trong phòng, Lục Cẩm Xuyên tức giận hò hét.

 

Giang Chỉ bên ngoài tiếng động, nhanh chóng chạy ngoài cửa phòng, đó thấy Lục Kiến Hành, trong nháy mắt rụt đầu .

 

Lục Kiến Hành động tác của Giang Chỉ, hừ một tiếng, còn sợ !

 

Lục Kiến Hành giống như một đại gia sô pha. Nhìn quanh một vòng, khắp phòng đều là màu hồng nhạt thì cảm thấy cay mắt.

 

“Mày trang trí cái gì ? Cũng quá !”

 

Loading...