Lục Cẩm Xuyên định chuyện của Lục Kiến Hành cần thì tùy ông . bộ dạng của Giang Tiểu Chỉ, Lục Cẩm Xuyên đột nhiên cứng họng, suy nghĩ một chút mới mở miệng:
“Thật mỗi đều những thích và thích . Dù ai cũng là nhân dân tệ, đều sẽ cho thích. Giống như của cô thích cô , giống như hai thích Chỉ Chỉ, chúng đều thích. hai cảm thấy giống Chỉ Chỉ của chúng ngoan như , bỏ lỡ là tổn thất của bọn họ.”
Lục Cẩm Xuyên bộ dạng mất mát của Giang Tiểu Chỉ, trong lòng mắng một câu đàn ông ch.ó Lục Kiến Hành .
Ngay khi hai đang chuyện, y tá ở một bên cũng đang lén Giang Chỉ và Lục Cẩm Xuyên, hơn nữa còn đang thảo luận:
“Không , thấy đứa bé quen mắt như chứ?”
“Phải ! cũng thấy quen mắt, mau xem!”
“Cô mau xem cô bé kìa, giống Giang Chỉ tham gia chương trình du lịch .”
“C.h.ế.t tiệt, đừng , thật đúng là giống!”
“Vậy đàn ông , Lục Thần !”
“Đừng nữa, cô như thì thật sự cảm thấy giống.”
“Trời ạ, đường cùng một phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i tới bệnh viện.”
“Má ơi, thể nào?”
“CP Bạch Cẩm của BE chứ?”
“Trời ạ, đây chính là tin tức lớn đó.”
Vì thế, đăng ảnh chụp của hai lên mạng.
Tất nhiên giờ phút , Lục Cẩm Xuyên vẫn gì về những việc .
Lúc Lục Cẩm Xuyên đang mắng c.h.ử.i : “ cái tên đàn ông ch.ó Lục Kiến Hành rốt cuộc , mặc kệ phụ nữ của ông ? Sao vẫn đứa trẻ kêu là ba ?”
“Khụ khụ khụ… Cậu Lục, lời của là . Bên sẽ mau chóng liên hệ với Lục đổng, lập tức là thể trả lời cho , đừng nóng vội.”
“Cái rắm, ông đây thể nóng nảy ? Ngay cả cơm chiều cũng ăn, thì gặp chuyện vớ vẩn của ông .” Lục Cẩm Xuyên lập tức bùng nổ, cái trò gì chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-179.html.]
Lục Cẩm Xuyên ở ghế bên cạnh, tức giận đến chịu .
“Anh hai nên tức giận, trong túi của Chỉ Chỉ bánh quy, là hai nếm thử một chút.”
“Anh đói bụng. Chỉ Chỉ đói bụng ?” Lục Cẩm Xuyên Giang Chỉ với vẻ mặt dịu dàng.
“Em cũng đói bụng, giữa trưa ăn nhiều .”
Lục Cẩm Xuyên một câu ngoan.
Sau đó Giang Chỉ mở miệng : “Chúng quan tâm chuyện vớ vẩn của bọn họ nữa, trong chốc lát chị Từ xong việc trở thì chúng ăn bữa tiệc lớn.”
“Anh hai, là chúng chờ một chút , chị gái đáng thương nha.”
Lục Cẩm Xuyên gì, chỉ là sờ sờ đầu của Giang Chỉ.
Đứa bé vẫn còn quá nhỏ còn hiểu thế giới của lớn, theo thì hai đó chính là kẻ cho nhận, xảy tình trạng hôm nay cũng là đáng đời! Ai cũng trách ai!
Lục Cẩm Xuyên quan tâm.
mà chuyện cho Lục Cẩm Xuyên nghĩ tới còn ở phía .
Rất nhanh, Từ Nghệ trở :
“Cẩm Xuyên, xong thủ tục nhập viện, chúng cần chờ một chút .”
“Chờ cái gì, liên quan tới em, thôi, chúng nên gì thì đó thôi, em kêu gọi điện thoại cho ông già , tới là chuyện của ông , chúng giúp đến đây xem như tận tình tận nghĩa.”
Hôm nay nếu bởi vì Giang Tiểu Chỉ ở đây thì Lục Cẩm Xuyên dứt khoát báo cảnh sát .
“Được, thôi.”
Từ Nghệ nghĩ Lục Cẩm Xuyên sai, nghĩ đến thái độ của thì thở dài một : Thật là tuổi càng lớn, lòng càng mềm.
Lục Cẩm Xuyên khỏi bệnh viện thì thấy trợ lý thở hồng hộc chạy tới.
“Chú ơi!” Giang Chỉ thấy trợ lý vui vẻ chào đón.