Lục Cẩm Xuyên vô cùng phúc hậu và vô hại.
Lục Kiến Hành thở hồng hộc, ánh mắt thiện cảm Lục Cẩm Xuyên.
Bên Giang Chỉ động tác của hai, khỏi túm lấy tay áo của hai, hy vọng hai thể thu liễm một chút, dù cũng là ba ruột của chính , nếu như thật sự tức c.h.ế.t, thật sự xong .
"Được , ." Lục Cẩm Xuyên bĩu môi.
Hành động , mới khiến Lục Kiến Hành chú ý đến Giang Tiểu Chỉ. mà chỉ thoáng qua Giang Tiểu Chỉ, liền thu hồi ánh mắt.
Lục Kiến Hành nhíu mày, thật , Lục Cẩm Xuyên cũng một tính, ông thật sự hoài nghi, Lục Cẩm Xuyên dựa cái gì mà thể nuôi nấng đứa trẻ trong thời gian dài như .
"Chẳng lẽ mày vẫn luôn nuôi đứa nhỏ ?"
Lục Kiến Hành hỏi câu hỏi .
Thực mau, điện ảnh của Lục Cẩm Xuyên cũng quyết định lịch chiếu, lúc đụng lịch chiếu điện ảnh của Thôi Hạo Bạch.
Bởi vì sự bùng nổ của điện ảnh Thôi Hạo Bạch tăng vọt, một truyền thông bắt đầu tìm đề tài.
Tại cuộc họp báo truyền thông, truyền thông đặt câu hỏi:
“Lục Thần, đối với vai chính mà đóng và vai chính mà thầy Thôi Hạo Bạch đóng thì coi trọng vai nào hơn?”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy hỏi vấn đề ngốc : “Tất nhiên là coi trọng vai chính mà diễn !”
“Vậy ủng hộ bộ điện ảnh nào?”
Lục Cẩm Xuyên ngay lập tức trợn trắng mắt, cảm thấy cần trả lời loại vấn đề ngu ngốc .
“Thầy Lục, buổi công chiếu phim đầu tiên thầy Thôi Hạo Bạch sẽ trở về chứ?”
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy đám truyền thông quá rảnh rỗi , câu nào cũng rời Thôi Hạo Bạch, chịu đựng !
“Thật ngại quá, những khác liên quan tới bộ điện ảnh .” Lục Cẩm Xuyên từ chối trả lời.
Sau đó, truyền thông hỏi chuyện về Thôi Hạo Bạch thì Lục Cẩm Xuyên đều lảng tránh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/anh-trai-dinh-luu-hoc-lam-cha/chuong-173.html.]
Trên đường trở về, quản lý Lục Cẩm Xuyên nhịn mở miệng giáo dục:
“Chuyện gì xảy với trong cuộc họp hôm nay ?”
Lục Cẩm Xuyên bĩu môi, nổi giận ngay tại chỗ là quá . Sao ghép cặp với Thôi Hạo Bạch chứ?
“Em cảm thấy em sai, em chính là em, cần dán nhãn.”
“Được, lý.”
Từ Nghệ Lục Cẩm Xuyên, đó thử hỏi một câu: “Cậu thật sự thích Thôi Hạo Bạch hả?”
“Uy, chị Từ, chị cũng nhiều chuyện như chứ? Còn Thôi Hạo Bạch là nhân dân tệ ? Ai cũng thích ? Em mới thích !”
“Được, thích thì thích, bao giờ thật sự nghĩ tới yêu đương hả?”
Lục Cẩm Xuyên dường như chuyện tưởng gì đó, đây vẫn là đầu tiên quản lý bảo nghệ sĩ yêu đương đó!
“Câu cũng cần như , chỉ hỏi như thôi.” Từ Nghệ Lục Cẩm Xuyên chút ớn lạnh.
Hừ!
Mấy ngày kế tiếp, Lục Cẩm Xuyên vẫn luôn bận rộn chuyện tuyên truyền điện ảnh, dù trong đó đều là tiền của .
Sau khi công chiếu, doanh thu phòng vé, danh tiếng coi như , đặc biệt là kỹ thuật diễn của Lục Cẩm Xuyên hết sức tán thành.
Lục Cẩm Xuyên cảm thấy đây cũng là một chuyện vui mừng.
Bên phía Giang Chỉ cũng vẫn luôn chú ý điện ảnh của hai, thấy doanh thu phòng vé cao, Giang Chỉ cũng vui vẻ.
Hôm nay, Lục Cẩm Xuyên mới bận xong chuyện tuyên truyền điện ảnh, về đến nhà thì nhận cuộc điện thoại của một cô gái xa lạ, là Lục Kiến Hành viện.
Lục Cẩm Xuyên xong lạnh lùng :
“ bác sĩ, gọi lợi ích gì?”
Sau đó chợt điện thoại bên vang lên tiếng rống giận:
“Cái thằng con trai bất hiếu , ông đây viện mà mày còn thờ ơ! Mày còn lương tâm .”